Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 588: Chỉ Có Người Mới Dám Nói Thế




Điểm thứ hai, không được động vào người của tập đoàn ở thế giới trong, trước khi chưa biết rõ thân phận của mình thì nhất định phải giữ khoảng cách với các tập đoàn.

Điểm cuối cùng, cẩn thận những tên trộm nội tạng, nếu đi ra ngoài buổi tối đến ba khu dưới ở thế giới trong rất dễ gặp những tên tội phạm chuyên trộm cơ thể robot hoặc cướp nội tạng của những người đi đường, nếu bị họ để mắt tới sẽ rất thảm.

Lúc này, Trương Thừa Trạch quan tâm đến vấn đề đầu tiên nhất, bây giờ hắn phải làm quen với nơi này trước, sau đó đợi những người du hành hắn thuê đến cứu.

Đến lúc đó, mọi chuyện sẽ không đáng lo nữa.

Trương Thừa Trạch là một người rất khôn khéo, phong cách làm việc của hắn khác hoàn toàn với Hồ Đại Thành, để tạo dựng sự nghiệp thành công như bây giờ bằng hai bàn tay trắng từ những năm 90, không thể thiếu năng lực nắm bắt cơ hội và sự kiên nhẫn.

Những thương nhân quật khởi từ những năm đó đều là những người khôn ngoan, hầu hết bọ họ đều xuất thân bình thường, đều từng trải qua quãng thời gian nghèo khó.

Trương Thừa Trạch yên lặng nằm trên mặt đất rồi lặng lẽ quan sát những người xung quanh: Họ đều có đặc điểm chung là xăm hình, thân thể robot, tóc tai bù xù.

Trong căn phòng lạnh như hầm băng, nhưng dù không khí lạnh lẽo cũng ngập tràn mùi mồ hôi và mùi chân hôi.

Trên lưng những người này đều xăm một hình giống nhau là một con quỷ mặt xanh nanh vàng.

Những quỷ đó khá giống nhau, Trương Thừa Trạch quan sát một lúc mới phát hiện, có lẽ những hình xăm này có chung một khuôn mẫu, nhưng vì tay nghề thợ săm không cao, nên mỗi hình săm trên lưng mỗi người mới khác nhau....

Sau đó hắn quan sát thân thể robot thì phát hiện một số linh kiện trên người họ đã bắt đầu rỉ sét, nhìn rất xấu xí.

Trương Thừa Trạch lặng lẽ quan sát bản thân, may là các bộ phận trên người hắn vẫn còn rất bình thường.

Hắn sờ soạng trên người, sau đó lại sờ soạng xung quanh, mãi một lúc sau hắn mới chấp nhận một sự thật, trên người hắn và bên cạnh không có điện thoại!

Trước khi xuyên đến thế giới trong, hắn và những người du hành hắn thuê đã thỏa thuận rõ, sau khi hắn xuyên đến sẽ dùng điện thoại liên lạc với họ.

Trương Thừa Trạch còn đọc thuộc số điện thoại của đối phương, nhưng bây giờ hắn lại không có điện thoại!

Cái này mọe nó thật xui xẻo mà!

Lúc này, một người nằm gần hắn bắt đầu than thở:

"Những ngày tháng chạy trốn khắp nơi như thế này bao giờ mới kêt thúc."

Trương Thừa Trạch dỏng tay nghe ngóng, những người này sắp tiết lộ những tin tức quan trọng.

Bây giờ hắn phải tìm hiểu hoàn cảnh của mình.

Có vẻ những người đang nằm trên mặt đất không hề ngủ, họ chỉ bị ép nên mới trốn ở chỗ này, vì không có gì để giải trí nên nên đành nằm dưới đất giả vờ ngủ.

Có một người đáp:

"Mọi chuyện đều do ông chủ bị mỡ lú não nên mới nhất quyết hợp tác với các câu lạc bộ khác đi vây công Hằng Xã, bây giờ thì hay rồi, ông chủ thì chết thảm, còn chúng ta cũng bị Hằng Xã truy nã khắp nơi."

Có người cười lạnh:

"Ông chủ không ở đây nên ngươi mới dám nói thế thôi, ngươi không phải là tên ủng hộ hắn nhất lúc chuẩn bị tấn công Hằng Xã sao? Lúc đó ngày nào người chẳng nhắc đến những cô nàng trên địa bàn Hằng Xã!"

Trương Thừa Trạch nghe thấy những lời này lại cảm thấy có gì đó rất kì lạ, tại sao những gì họ vừa nói không giống những gì người du hành kia nói.

Không phải họ nói Hằng Xã bị các câu lạc bộ lớn hợp tác vây công sao, tại sao những gì hắn vừa nghe được lại giống Hằng Xã đi diệt các câu lạc bộ bộ lớn nhỉ....

Với lại, hắn đã biết thân phận của mình bây giờ là người đang bị Hằng Xã truy sát!

Chuyện này không đúng!

Hằng Xã lợi hại vậy sao?

Dù Trương Thừa Trạch đã từng trải qua sóng to gió lớn, nhưng hắn cũng không thể hiểu nổi chuyện này.

Hơn mười người trong phòng bắt đầu than thở với nhau.

Trương Thừa Trạch càng nghe càng không hiểu nổi.

Lúc này, thành viên câu lạc bộ vừa cất lời đầu tiên lại nói:

"Hằng Xã khinh người quá đáng, họ nghĩ mình có thể một tay che trời sao?"

Có người mỉm cười nói:

"Đúng vậy, Hằng Xã không chế cả thế giới ngầm ở thành phố số 18 mà không gọi là một tay che trời sao? Tất cả các câu lạc bộ trong thành phố này hợp lại có đánh thắng nổi họ không?"

"Không phải lúc trước nhánh thứ tư của Khánh thị hứa hẹn với ông chủ là sẽ sai quân đội liên bang đến giúp lúc chúng ta tấn công Hằng Xã sao, sao lúc đó ta không thấy bóng dáng quân đội liên bang đâu?"

"Họ chỉ hưa hẹn xuông thế thôi.”

Có người nói:

"Vì Lý Thúc Đồng chết nên tất cả tập đoàn đều muốn diệt trừ Hằng Xã, nhưng ta thấy những người trong chợ đen nói Lý Thúc Đồng vẫn chưa chết."

"Đánh rắm, đó là Thiên Cơ vũ khí cơ mà, còn lao từ 800 kilomet xuống dưới, sao Lý Thúc Đồng còn sống được?"

"Làm như ngươi rất am hiểu Thiên Cơ vũ khí lắm ấy, lời này không phải ta nói, mà do một giáo sư vật lí ở đại học Thanh Hòa nói, thứ đồ chơi đó chắc chắn không thể đánh chết một Bán Thần được."

“Giáo sư của đại học Thanh Hòa chắc chắn không nói sai, khó trách nhánh thứ tư của Khánh thị không ra tay, thì ra họ lo Lý Thúc Đồng vẫn còn sống....?"