"Ngươi có quen, hắn là Hà Kim Thu.”
Trịnh Viễn Đông nói:
"Dù ta không biết Khánh Trần học những thứ đó ở đâu nhưng xem ra, ta phải đích thân đi gặp hắn mới được."
"Đúng rồi ông chủ, ta định gia nhập tổ chức của họ, ngài có đồng ý không?"
Tiểu Ưng hỏi:
"Ta phải nói trước với ngài, nếu không ngài sẽ nghĩ ta phản bội tổ chức."
"Ta đồng ý.”
Trịnh Viễn Đông liếc nhìn hắn:
"Chỉ cần ngươi có thể gia nhập. Nhưng ta tò mò một chuyên, ngươi gia nhập tổ chức đó làm cái gì?"
"Đương nhiên là lấy tin tình báo, ta là một thành viên của Côn Luân, sao ta có thể làm ngơ khi có một tổ chức của người du hành thời gian xuất hiện ngay trước mắt mình?”
Tiểu Ưng chính nghĩa nói:
"Ta không thể trốn tránh!"
….
Ông chủ Bạch Trú giả: Không phải ai chúng ta cũng hợp tác, chúng ta có thể hợp tác với Trương Thừa Trạch nhưng cũng có thể không.
Ông chủ Bạch Trú thật: Chúng ta phải làm gì mới khiến khách hàng hài lòng và tiếp tục hợp tác?
Khi Hồ Tiểu Ngưu nhắc đến chuyện hợp tác, Khánh Trần giả vờ bình tĩnh nhưng thật ra hắn rất để ý đến chuyện này.
Đầu tiên, 1 triệu không phải con số nhỏ, nếu bọn họ có hai hay ba khách hàng thì mỗi tuần Bạch Trú sẽ có thu nhập hai ba trăm vạn tiền mặt.
Nếu có năm khách hàng trở lên thì doanh thu mỗi tuần còn nhiều hơn cả một công ty....
Thứ hai, Khánh Trần không biết các thành phố khác thế nào, nhưng nếu đối phương ở trong thành phố số 18 thì có gì nguy hiểm chứ?
Không phải Khánh Trần muốn khoe khoang, mà vì hắn đang tham gia cả hai chuyện nguy hiểm là trận chiến giành quyền lực của Lý thị và trận chiến tranh giành vị trí thủ lĩnh ảnh tử.
Những nguy hiểm Trương Thừa Trạch sẽ gặp phải sau khi xuyên qua có là gì so với những nguy hiểm của hai chuyện này?
Hơn nữa, Lâm Tiểu Tiếu đã cho Khánh Trần xem tất cả những nhân vật có tiếng tăm ở thành phố số 18, nhưng trong đó không có ai tên là Trương Thừa Trạch cả.
Cho nên, Khánh Trần nghĩ hắn có thể giải quyết những nguy hiểm mà đối phương phải đối mặt sau khi xuyên qua.
Khi đó kiếm tiền dễ dàng không khác gì nhặt tiền? !
Thời gian đếm ngược 92:00:00.
12 giờ đêm, Khánh Trần đang nghĩ xem có cách nào cải thiện chất lượng phục vụ của Bạch Trú không.
Hắn nhìn Nam Canh Thần rồi hỏi:
"Chúng ta có nên mua một chiếc xe ở thế giới trong không? Mua một chiếc xe sang trong như mấy loại những người giàu có hay ngồi để Lưu Đức Trụ dẫn bọn họ đi dạo một vòng giống như đi tham quan, còn Lưu Đức Trụ chính là hướng dẫn viên du lịch."
Nam Canh Thần suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Trần ca, không cần mua xe đâu, ta có thể bảo Lý Y Nặc cho ta một chiếc xe, trên xe sẽ có logo của Lý thị. . Lý Y Nặc biết ta là người du hành, những người du hành khác cũng biết ta là....bạn trai của Lý Y Nặc, nên chúng ta không sợ bị người khác phát hiện."
Hai mắt Khánh Trần sáng lên, ngay cả xe cũng không cần mua nữa:
"Nếu trên xe có in logo thì khách hàng sẽ an toàn hơn, làm gì có ai trong thành phố số 18 dám động vào Lý thị? Đến lúc đó, chúng ta sẽ dẫn khách hàng đến 3 khu dưới để xem cuộc sống khổ cực ở thế giới trong."
"Sau đó sẽ đi dạo ở ba khu giữa, chúng ta sẽ cho hắn trải nghiệm cuộc sống về đêm, các hội sở, sàn đấu quyền anh, trí tuệ nhân tạo và các sòng bạc ở khu thứ 4."
"Cuối cùng sẽ dẫn hắn đến ba khu trên để xem cuộc sống của những kẻ có tiền ở thế giới trong. Nếu những chiếc xe khác muốn vào ba khu trên sẽ bị ủy ban an ninh kiểm tra, nhưng xe của Lý thị sẽ không bị. Nếu sau này có người muốn tham quan ba khu trên, xe của Lý thị chính là ưu thế mà chỉ chúng ta mới có, những người khác không thể làm được!"
Sau khi tham quan xong, Trương Thừa Trạch nhất định sẽ hoa mắt.
Chỉ Bạch Trú mới có thể tùy ý vào 3 khu trên....
Đến khi đối phương trở về từ thế giới trong, nếu hắn có người bạn nào cũng thành người du hành thì nhất định sẽ giới thiệu Bạch Trú, khi đó Bạch Trú còn sợ thiếu tiền sao?
Nam Canh Thần há hốc mồm, nghĩ đến cảnh đoàn người du lịch xuyên thế giới là hắn lại cảm thán.
Nhưng vấn đề là, sao Bạch Trú lại khác biệt như vậy.
Những tổ chức khác muốn phát triển, muốn đứng đầu ở thế giới trong, muốn có chỗ đứng thì phải Buôn bắn thuốc biến đổi gien, tình báo, nhân tài, tạo thế lực, lắp cơ thể robot!
Nhưng Bạch Trú lại chọn phát triển ngành phục vụ khách hàng.
Lúc này, Dũng Cảm Ngưu Ngưu phát vừa gửi tin nhắn vào nhóm Bạch Trú:
"Ông chủ, ta đã chuyển cách liên lạc với Lưu Đức Trụ cho Trương Thừa Trạch, hắn đã chuẩn bị đủ 1 triệu tiền mặt, hắn muốn hỏi chúng ta bao giờ thì lấy và lấy bằng cách nào?"
Ông chủ:
"Sau này Lưu Đức Trụ sẽ là người chuyên đi thu tiền mặt rồi gửi vào ngân hàng làm vốn lưu động cho tổ chức."
Lưu Đức Trụ đã đạt cấp C nên hắn có năng lực bảo vệ số tiền, nếu để những người khác cầm một số tiền lớn như thế rất không an toàn.
Một Con Vịt Nhỏ:
"....Lưu tiền mặt?"
Lưu Đức Trụ: "...."
Khánh Trần nhìn Nam Canh Thần đang ngồi cạnh rồi dùng thân phận ông chủ nhắn tin:
"Con Vịt Nhỏ, ngươi sẽ giúp Lưu Đức Trụ chuẩn bị xe cộ ở thế giới trong."
"Đã rõ.”
Một Con Vịt Nhỏ trả lời.
Lúc này, Dũng Cảm Ngưu Ngưu tiếp tục nói:
"Có một người cũng muốn đến Lạc thành thử vận may, hắn đã mua được một tin từ một người du hành là có người ở thế giới ngoài đã từng thấy hắn trên truyền hình ở thế giới trong, người đó còn nói đã gặp một người rất giống hắn ở thành phố số 18, có lẽ hắn cũng có cơ hội xuyên qua."
Khánh Trần thở dài, thật ra hắn đang muốn cung cấp một dịch vụ nữa.