Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 557: AMC10




600

Mãi đến khi đồng xu di chuyển đến 650 mét thì Khánh Trần mới dừng lại.

Hắn ngẩng đầu lên khỏi bàn, lấy điện thoại ra nhìn thời gian, 11 giờ 50 phút sáng, sắp tan học.

Nam Canh Thần hiếu kỳ nói:

“Trần ca, đêm qua ngươi không ngủ ngon sao, sao lại ngủ tới trưa vậy?”

“Ừm.”

Khánh Trần không giải thích quá nhiều.

Nam Canh Thần tiếp tục nói:

“Thầy giáo số học phát hiện ngươi ngủ, hắn nói bảo ngươi tỉnh ngủ thì đi tìm hắn đấy.”

Nói đến đây, trong lòng Nam Canh Thần có chút đắng chát, đây chính là đãi ngộ của học sinh giỏi sao, ngay cả thầy giáo cũng phải chờ đến khi Khánh Trần tỉnh ngủ mới bắt hắn đến phòng làm việc...

Khánh Trần hỏi:

“Thầy Điền có nói tìm ta có chuyện gì không?”

“Hình như là về cuộc thi toán học.”

Nam Canh Thần nói:

“Hình như sắp bắt đầu cuộc thi tuyển chọn toán học quốc tế ở trong nước, trường của chúng ta chọn ra 5 người tham gia.”

Khánh Trần như có điều suy nghĩ.

Lúc hắn đi vào trong văn phòng, Điền Hải Long cũng đang nói chuyện đó với 4 học sinh khác.

Phản ứng đầu tiên khi thầy giáo chủ nhiệm lớp 3 khối 11 nhìn thấy Khánh Trần là:

“Tỉnh rồi?”

Bốn thí sinh dự thi toán học còn lại đồng loạt quay đầu nhìn về phía Khánh Trần...

Tỉnh rồi? Vừa rồi thầy Điền nói phải chờ Khánh Trần, cũng vì Khánh Trần đang ngủ sao?

Ngủ lâu như vậy?

Khác với Khánh Trần, bốn học sinh giỏi này là do tự học được, đi học rất chăm chỉ nghe giảng chứ không quái đản như hắn.

Khi họ nghĩ đến xếp hạng trong lớp của Khánh Trần, sau đó lại nghĩ đến lời đồn hắn vừa học vừa làm, liền biết nếu như tên này dồn hết sức vào việc học, họ sẽ không bao giờ lấy được vị trí thứ nhất.

Hơn nữa trong lớp còn đồn rằng: dù xếp hạng của Khánh Trần có thay đổi, nhưng điểm số mỗi lần kiểm tra đều không chênh nhau quá 5 điểm.

Đề khó, hắn làm được 690, đề dễ, hắn cũng thi được 690.

Trong một cuộc thi nào đó của khối mười một, Khánh Trần lấy được hạng nhất, kết quả đề kiểm tra lần đó rất khó, lần thứ hai thi được 645 điểm, hắn hơn người thứ hai 45 điểm liền.

Cho nên vẫn luôn có người nói, Khánh Trần đang khống chế điểm số.

Đây là một truyền thuyết của trường ngoại ngữ Lạc Dương, mọi người vẫn luôn đùa rằng, có đôi khi Khánh Trần thi được 691 xếp thứ ba, sẽ có người nói: Khánh Trần đứng thứ ba là bởi vì hắn chỉ muốn thi được 690 điểm.

Độ tuổi dậy thì, kiểu gì cũng sẽ tin tưởng vào một vài truyền thuyến ảo tưởng.

Khánh Trần khẽ hỏi:

“Thầy Điền, lần này là cuộc thi gì?”

“À, là AMC10.”

Điền Hải Long nói:

“Cuối tuần sẽ tổ chức, trường học chi tiền đi đường, ăn ngủ cho các ngươi, có thể xin được học bổng du học, mặc dù ngươi không xuất ngoại...nhưng cũng nhàn rỗi mà.”

AMC10 này là cuộc thi tuyển chọn trước kì thi toán học quốc tế AIME, 2.5% người đứng trước sẽ tiến vào vòng thi AIME tiếp theo.

Chứng nhận tư duy toán học là một trong những phần của hồ sơ trước khi xuất ngoại của sinh viên ngành khoa học tự nhiên.

Nó cũng không quan trọng lắm, chỉ là một thứ cơ sở để cộng thêm điểm trong hồ sơ, không quyết định thứ hạng.

Nhưng nếu như có người vào được AIME, chắc chắn là một chuyện tốt với trường học.

Điền Hải Long biết điều kiện gia đình Khánh Trần, có lẽ hắn sẽ không ra nước ngoài, lúc trước giáo viên chủ nhiệm Đỗ Nhất Hoằng của lớp 3 khối 11 đã nói, Khánh Trần không có ý định xuất ngoại.

Cho nên, những học sinh khác đi để thêm điểm vào hồ sơ cho mình, Khánh Trần thì vì “nhàn rỗi”.

Nghe kìa, cứ như Điền Hải Long cho rằng chỉ cần Khánh Trần đi thì chắc chắn sẽ lọt vào vòng trong vậy.

Bốn học sinh khác có hai nam hai nữ, theo thứ tự là lớp 1, 2 và 5, 9, họ có một cảm xúc rất phức tạp với Khánh Trần, tất cả mọi người đều cảm thấy Khánh Trần có một địa vị rất đặc biệt trong trường.

Trong đó có một học sinh nữ tóc dài nhìn chằm chằm Khánh Trần, trong ánh mắt có thứ không diễn tả được.

Lúc này, Điền Hải Long lại nói:

“Chỉ cần có thể lọt vào trước 2.5% sẽ lấy được tư cách đến Mỹ, trường học sẽ thưởng cho ngươi 10 nghìn, hơn nữa còn thanh toán tiền đến nước Mỹ cho ngươi.”

Bây giờ Khánh Trần không quan tâm đến tiền thưởng cho lắm, hắn hỏi:

“Cuộc thi này được tổ chức ở đâu?”

“Hàm Thành.”

Điền Hải Long nói:

“Lần này thi ở Hàm Thành.”

Khánh Trần đáp:

“Được, ta đi.”

Bởi vì địa điểm hắn chuẩn bị khiêu chiến sinh tử quan thứ hai cũng ở Hàm Thành!