Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 516: Lấy Đức Phục Người




Khánh Trần thầm nghĩ, quả nhiên:

"Bọn họ vẫn đang ở trong liên bang sao?"

"Không, bọn họ ra ngoài du lịch rồi."

Giọng nói của Nhất có vẻ khá tủi thân.

Khánh Trần bỗng cảm thấy câu "ra ngoài du lịch" này không đơn giản như vậy....

"Vật cấm kỵ ACE-005 tên là Đại Phúc, vậy vật cấm kỵ ACE-011 gọi là gì?"

Khánh Trần hỏi.

"Gọi là Lấy Đức Phục Người."

Nhất trả lời.

"A?"

Khánh Trần rất sửng sốt.

"Nghe nói do cha ta dặn mẹ ta không nên giết người mà phải lấy đức phục người."

Nhất giải thích:

"Thế là mẹ ta đã khắc một chữ Đức lên báng súng, kể từ đó nàng không bao giờ nổ súng giết người nữa mà chỉ lấy đức phục người."

Thật ra hắn không cảm thấy chấn động chút nào khi nghe Nhất giới thiệu về vật cấm kỵ này.

"Cha mẹ ngươi luôn làm những việc bất ngờ như vậy sao."

Khánh Trần kinh ngạc nói:

"Nhưng nghĩ lại việc bọn họ cũng là Kỵ Sĩ thì ta lại không cảm thấy bất ngờ nữa."

"Ngươi quen dần là được."

Nhất bình tĩnh nói:

"Ta cảm thấy ta là người bình thường nhất trong nhà chúng ta."

"Đúng rồi, bây giờ khẩu súng này đang ở đâu?"

Khánh Trần hỏi.

"Nó được cất dưới ngục giam số 10."

Nhất nói:

"Vừa lúc ngươi muốn giúp Lưu Đức Trụ thoát tội, ta sẽ bảo hắn mang vật cấm kỵ này ra ngoài khi hắn ra tù, yên tâm, ta sẽ không nói cho hắn đó là cái gì đâu."

Làm bạn với phú bà thật là tốt, ngươi xem, không phải hắn vừa được tặng một vật cấm kỵ sao.

Khánh Trần tự nhủ trong lòng, hóa ra ở dưới những ngục giam này đều cất giấu vật cấm kỵ sao, trong toàn bộ liên bang có tận 26 tòa ngục giam, có phải....

Nhất đột nhiên nói:

"Đừng nghĩ nhiều nữa, trong những ngục giam khác không có gì đâu, ngươi đừng có nổi lòng tham với ta."

"Được rồi."

Khánh Trần vẫn rất có hứng thú với vấn đề này, nhưng hắn lại nhíu mày:

"Nếu hắn làm mất vật cấm kỵ trên đường đến thành phố số 18 thì làm sao bây giờ?"

Nhất bình tĩnh nói:

"Yên tâm, không mất được."

Đây là một sự tự tin tuyệt đối.

Lúc này, bên ngoài căn phòng của Khánh Trần vang lên tiếng đập cửa, có người nói:

"Này, người mới tới, có nhiệm vụ, nhanh chóng chuẩn bị đồ đạc để đi ra ngoài cùng bà chủ."

Ánh mắt Khánh Trần hơi thay đổi, bởi vì giọng nói này.... Vô cùng quen thuộc.

Giọng nói này vang lên rất đột ngột, hắn không ngờ đối phương lại có thể xuất hiện ở đây!

Nói xong, người ngoài cửa còn thì thầm:

"Ta vừa mới trở về nghỉ ngơi đã gặp phải chuyện này, đêm hôm khuya khoắt còn phải đi chấp hành nhiệm vụ....Nấc!"

Cửa mở ra, Tiểu Ưng của Côn Luân đang đứng ngoài cửa nhìn thấy Khánh Trần trong phòng thì kinh ngạc đến nỗi không nói nên lời.

Tiểu Ưng há to miệng nhìn Khánh Trần, Khánh Trần thì bình tĩnh nhìn hắn, hai "người quen cũ" ở thế giới ngoài lại đột nhiên gặp lại nhau....

Đối với Khánh Trần, hắn chỉ quen biết ba người của Côn Luân là Trịnh Viễn Đông, Lộ Viễn và Tiểu Ưng, Trịnh Viễn Đông là ông chủ nên tính cách của hắn rất bình tĩnh khôn ngoan, có lẽ còn ẩn giấu thực lực rất cao; Lộ Viễn là người phụ trách tình báo nên tính cách rất can đảm và cẩn thận; Tiểu Ưng thì là Bính Mệnh Tam Lang, dũng mãnh vô cùng.

Trong hành lang bên ngoài đang vang lên tiếng bước chân của những vệ sĩ khác.

Khánh Trần nhẹ nhàng hỏi:

"Có nhiệm vụ gì sao?"

"Có có có, tranh thủ thời gian xuống dưới tập hợp với ta, xe đã đứng đợi trong Phi Vân biệt viện."

Tiểu Ưng đã tỉnh táo lại, hắn biết Khánh Trần đang nhắc nhở mình tuyệt đối không được làm lộ thân phận người du hành thời gian, nếu không mọi người sẽ gặp chuyện chẳng lành.

Khánh Trần đi theo một đám người đang đi cầu thang xuống dưới, thỉnh thoảng có vài vệ sĩ quay sang kinh ngạc nhìn hắn.

Phần lớn những vệ sĩ ở đây đều từng theo Lý Trường Thanh đến xem trận đấu của Khánh Trần, nên đều nhìn thấy cảnh thiếu niên này vượt cấp giết Miêu Khải Phong ở trong lồng bát giác như thế nào.

Mọi người đều không kinh thường thân phận võ sĩ hắc quyền của hắn mà còn rất kính nể kỹ thuật chiến đấu của Khánh Trần, nếu thử đặt mình khi còn là cấp E mà phải đối mặt với Miêu Khải Phong thì chắc chắn bọn họ đã chết trong lồng bát giác lâu rồi.

Nhưng mọi người cũng đều biết vì sao Khánh Trần lại được phân đến tổ đặc công dưới trướng Lý Trường Thanh....Đáng tiếc....

Khi xuống dưới tầng, cả đám đều đi nhận súng do lão Lục phân phát, đội xe cũng đã đổi thành xe việt dã mà không phải xe bay của Lý Trường Thanh hay đi trước kia.

Hơn nữa, trên thân những xe việt dã này lại không có bất kì logo nào.

Khánh Trần yên lặng quan sát, tổ đặc công ra ngoài chấp hành nhiệm vụ lần này tổng cộng có 26 người, chia ra ngồi 7 chiếc xe việt dã.

Số xe việt dã này hung hãn như những con thú dữ, đây rõ ràng là phương tiện giao thông thường dùng để di chuyển trên vùng hoang dã.

Không chỉ vậy, cả Tiêu Công và Vương Bính Tuất cũng ở đây.

Nếu tính cả lão Lục, đội ngũ này đã có hai cao thủ cấp B, Lý Trường Thanh đang muốn làm gì? Muốn can thiệp vào cuộc chiến giữa những câu lạc bộ, không cần phải mang theo nhiều cao thủ như vậy.