Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 494: Thành Viên Hổ Tướng




Nàng suy nghĩ một lúc rồi nói với Nguyệt Nhi và lão Lục:

"Bắt hết chủ của bốn nhà xúi dục Miêu Khải Phong đêm nay cho ta, phải thẩm vấn thật kĩ, xem người sau lưng họ rốt cuộc là ai. Trong thành phố số 18, bây giờ là thời gian mấu chốt của quá trình chuyển giao quyền lực của Lý thị mà lại có cao thủ cấp A đến đây, không thể dễ dàng cho qua được."

Lão Lục nhỏ giọng nói:

"Được rồi, đêm nay có phải đào ba thước đất, ta cũng sẽ tìm ra người đó cho ngài."

Lúc này, chủ của bốn sàn đấu quyền anh muốn lừa giết Khánh Trần trong lồng bát giác còn không biết mình sắp phải đối mặt với cái gì.

Trong mắt họ, đây chỉ là một thủ đoạn làm ăn rất bình thường, dù khá bỉ ổi, nhưng những chuyện này vẫn thường xuyên xảy ra ở khu thứ bốn, những người khác dùng thủ đoạn này cũng không sao.

Bây giờ, chủ của các sàn đấu quyền anh đã chọc phải người không nên trêu chọc.

Lý Trường Thanh gửi cho Phương Tâm Túng Hỏa Phạm một tin nhắn:

"Trận đấu kết thúc rồi, có muốn tới phòng ta ngồi trò chuyện một chút về chuyện tiền lương trong tương lai không."

Phương Tâm Túng Hỏa Phạm:

"Bây giờ trên người ta đầy vết thương, mặt cũng sưng lên, cho nên không thể đi gặp ngươi."

Lý Trường Thanh cười nói:

"Ta không để ý."

Phương Tâm Túng Hỏa Phạm:

"Ta để ý."

"Được rồi, chờ ngươi chữa khỏi vết thương thì nói cho ta."

Lý Trường Thanh gửi xong tin nhắn thì đứng dậy đi ra ngoài đi, tâm trạng nàng có vẻ rất vui vẻ.

Vốn dĩ việc không cứu được Khánh Trần khiến nàng vô cùng tức giận, nhưng cuối cùng Khánh Trần vẫn có thể tự mình chiến thắng trận đấu, chuyện này đã đủ khiến lửa giận của nàng tan thành mây khói.

Lão Lục vụng trộm giương mắt nhìn bà chủ nhà mình, vốn hắn còn nghĩ mình sẽ bị trách phạt, nhưng không ngờ chuyện này cứ thế cho qua.

Ngay khi Lý Trường Thanh sắp đi ra cửa, nàng quay nói với lão Lục:

"Sau này Khánh Trần sẽ gia nhập đội vệ sĩ, nhưng ngươi không cần quản hắn, hắn muốn làm gì thì làm."

Lão Lục vẻ mặt đau khổ, hắn thừa nhận Khánh Trần rất không tệ, nhưng người có cấp bậc thấp nhất trong đội ngũ vệ cũng là cấp D, nhét thêm một tên cấp E vào làm gì?

Đương nhiên, khi lão Lục còn cấp D, hắn cũng không chắc mình có thể đánh thắng Khánh Trần không.

Nhưng mà vệ sĩ và võ sĩ khác nhau mà, võ sĩ chém giết nhau bằng tay không, còn vệ sĩ phải sử dụng các loại vũ khí hiện đại như súng ống, dù sao khi có người đến giết Lý Trường Thanh, họ không thể không mang vũ khí gì được.

Không có ai đang coi thường ai, lão Lục chỉ cảm thấy phương thức chiến đầu của mọi người khá khác biệt, cho nên hắn mới cảm thấy việc Khánh Trần gia nhập vào đội ngũ vệ sĩ không hợp lý chút nào.

Lý Trường Thanh liếc xéo hắn:

"Thế nào, có ý kiến gì sao?"

"Không có không có."

Lão Lục nhăn mặt nở nụ cười:

"Chúc mừng bà chủ có thêm một thành viên Hổ tướng!"

"Còn một chuyện nữa, lúc trước ta bảo ngươi tìm một giáo viên dạy chiến đấu cho trường của Lý thị, bây giờ cũng không cần tìm nữa."

Lý Trường Thanh nói.

Lần này lão Lục nói những lời từ đáy lòng mình:

"Ta cũng rất tán thành chuyện này, đúng là không có ai thích hợp hơn Khánh Trần cả."

Khác với những khán giả bình thường kia, hắn là người được đào tạo chuyên nghiệp và bài bản.

Thâm chí có rất nhiều người vẫn không hiểu được vì sao Khánh Trần có thể chiến thắng, họ chỉ biết là Khánh Trần bị đánh hơn mười phút, sau đó đột nhiên bộc phát rồi đánh gãy chân Miêu Khải Phong.

Nhưng thực tế, lão Lục biết trong quá trình chiến đấu, dù Khánh Trần luôn bị đánh nhưng hơi thở của hắn chưa bao giờ rối loạn.

Mà thiếu niên kia kiên nhẫn bị đánh hơn mười phút, hắn đang đợi Miêu Khải Phong tiêu hao thể lực, sau đó chọn thời điểm mấu chốt để ra tay.

Đầu gối của con người vô cùng cứng rắn, lên gối là kĩ năng vô cùng tàn nhẫn trong chiến đấu, nếu sử dụng đòn này, thậm chí có thể đánh gãy xương sống của đối phương.

Nhưng Khánh Trần lại có thể đánh chính xác vào phần sụn gối của Miêu Khải Phong.

Chịu đánh hơn mười phút để tìm cơ hội này, giống như bác sĩ ngoại khoa phải tìm cơ hội để phẫu thuật thành công nhất, người bình thường chắc chắn sẽ không thể làm được chuyện này.

Cho nên lão Lục mới nói, không ai có thể thích hợp làm giáo viên chiến đầu hơn Khánh Trần.

"Vậy trả cho hắn bao nhiêu tiền tiền lương bây giờ?"

Lão Lục yếu ớt hỏi.

"Chuyện này ngươi không cần quan tâm."

Lý Trường Thanh nói.

...

Trong phòng thay đồ, nhân viên y tế đang xử lý vết thương giúp Khánh Trần.

Một nhân viên y tế nói với Giang Tiểu Đường:

"Theo kết quả kiểm tra sơ bộ, Khánh Tiểu Thổ gãy hai xương sườn bên phải, nhưng mà cũng may không làm thương tổn nội tạng và phổi, cho nên không cần tiến hành phẫu thuật, những phần mềm khác bị thương hơn 20 chỗ, ta đề nghị thời gian tới hắn đừng nên lên võ đài."