Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 462: Trận Đấu Thứ Hai




👾TA CHÍNH LÀ KHÔNG THEO SÁO LỘ RA BÀI (BẢN DỊCH): Hài hước, hệ thống, hài hước, giả trư ăn thịt hổ, phế vật lưu....👾

---

"Thật mà ông chủ.”

Cấp dưới gấp gáp đến mức miệng đắng lưỡi khô:

"Bây giờ tất cả khán giả ở khu thứ bốn đều chạy đến đó hết rồi, đối phương vừa gạ gục Tiêu Thái Bảo xong, sẽ bắt đầu trận thứ hai ngay lập tức.”

"Ta biết Tiêu Thái Bảo, hắn bị hạ gục thì có gì lạ đâu, không phải tuần nào hắn cũng bị đánh bại một lần à... Hắn cũng chỉ là một tên hạng hổ đánh bại được mỗi cấp E thôi, nếu không đã sớm rớt hạng rồi.”

Trương Thiên Thọ nói.

"Ta cảm thấy lần này lại khác đấy ông chủ, ta nghe người ta nói, đối thủ của hắn đánh hắn dễ như chơi.”

Cấp dưới nói.

Nghe nói như thế, Trương Thiên Thọ nghiêm túc hẳn lên.

Dù Tiêu Thái Bảo là người kém nhất trong hạng hổ, nhưng dù sao cũng là một chiến sĩ gen thực thụ, lấy tố chất cơ thể của hắn vẫn có thể chịu được.

Cho nên khi cấp dưới nói đối thủ đánh Tiêu Thái Bảo như chơi, Trương Thiên Thọ liền nghiêm túc suy nghĩ:

"Tuyển thủ đánh Tiêu Thái Bảo tên là gì?”

"Tên là Khánh Tiểu Thổ, nghe nói là một người mới.”

Cấp dưới nói.

Trương Thiên Thọ hiếu kì:

"Khoan đã, Khánh Tiểu Thổ này không phải là người mới đã đánh bại Hoàng Tử Hiền sao? Người mới mà ngông cuồng như thế à?”

"Ông chủ, hắn đã có thể đánh Hoàng Tử Hiền đến khóc được, ngông cuồng một tí cũng quá bình thường.”

Cấp dưới nói.

"Mẹ nó ngươi nói cũng có lí.”

Trương Thiên Thọ cảm thấy quá xui xẻo:

"Sao người phụ nữ rắn rết như Giang Tiểu Đường lại vớ được một tuyển thủ có tài năng như thế này chứ?!”

Tất cả phòng quyền anh ở khu thứ bốn đều cạnh tranh với nhau, chỗ này thì có trận đấu đặc sắc, chỗ kia lại có nhiều tuyển thủ nổi tiếng, chỗ khác thì làm ăn tốt nhất, cho nên toàn là thay phiên nhau làm ăn, mỗi một phòng quyền anh đều vất vả tìm kiếm người mới.

Có đôi khi, nếu như gặp được hạt giống tốt hạng gà, thậm chí phòng quyền anh sẽ ký hợp đồng phục vụ dài hạn với đối phương, sau đó cung cấp thuốc biến đổi gen miễn phí.

Muốn để một tuyển thụ hạng gà tăng lên hạng hổ, cần hai loại thuốc biến đổi gen, nhưng một tuyển thủ hạng hổ phải mất mấy năm mới kiếm đủ số tiền đó cho phòng quyền anh.

Hơn nữa bồi dưỡng tuyển thủ của mình còn có thể đề phòng người khác phá đám, đây chính là thân tín chính thống.

Lúc này, cấp dưới lại thấp giọng nói:

"Ông chủ, em họ của ta làm nhân viên phục vụ ở phòng quyền anh Hải Đường nói là hình như Giang Tiểu Đường nhận Khánh Tiểu Thổ làm đệ đệ, còn tặng phòng riêng của mình tặng cho đối phương sử dụng, chia hoa hồng bằng quyền vương cấp Lục Địa Tuần Hành.”

"Chia hoa hồng cao như thế cho hạng hổ?”

Trương Thiên Thọ nhíu mày:

"Làm hỏng quy định!”

"Ông chủ, chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Cấp dưới hỏi.

"Tiếp theo Khánh Tiểu Thổ sẽ đánh với ai?”

"Lâm Vũ Huy, Lý Lân, Thích Hạ, Lục Uy, Lý Tử Minh.”

"Ồ.”

Trương Thiên Thọ sửng sốt:

"Ta còn tưởng rằng Giang Tiểu Đường sẽ lại lấy năm tên yếu đuối ra trải đường cho Khánh Tiểu Thổ chứ, nhưng năm tên này đều là kẻ tàn nhẫn. Hơn nữa không phải Lý Tử Minh là quyền vương hạng hổ của phòng quyền anh Hải Đường sao, còn là tay đấm đầu bảng trung thành tuyệt đối của Hải Đường nữa chứ, vậy mà người phụ nữ Giang Tiểu Đường kia lại cam lòng dùng Lý Tử Minh làm bàn đạp cho Khánh Tiểu Thổ?!”

Lần này, cho Khánh Tiểu Thổ không thể nghĩ ra được Giang Tiểu Đường muốn làm gì?

Không thích hợp, Dù Giang Tiểu Đường rắn rết, nhưng lại rất hiểu quy củ.

Khánh Tiểu Thổ có quan hệ như thế nào với nàng, mới có thể để nàng phá hỏng quy củ?

Vào lúc này ở trong phòng quyền anh Hải Đường, Lý Y Nặc cũng đang yên lặng nhìn lồng bát giác, kinh ngạc nói:

"Quá điên cuồng.”

Nàng hoàn toàn không nghĩ tới trong Kỵ Sĩ sẽ có một người hung ác như vậy.

Kỵ sĩ tuy mạnh, còn có tố chất cơ thể hơn hẳn người cùng cấp bậc, nhưng loại ưu thế này chỉ chênh lệch rõ ràng khi đến cấp B, hơn nữa cấp B còn có Thu Diệp Đao.

Cho nên, trước kia lúc các kị sĩ chưa đạt đến cấp B thì đều rất khiêm tốn.

Nàng nhìn những người khác trong phòng, lại phát hiện ba người Lý Đồng Vân, Nam Canh Thần, Khánh thị cùng nhau bám vào cửa kính, tập trung tinh thần nhìn, khung cảnh cực kì quỷ dị.

"Mấy người phấn khích như thế sao? Đây chỉ là một trận đấu nghiền ép mà thôi.”

Lý Y Nặc hỏi.

Lý Đồng Vân điềm nhiên hỏi:

"Ta chỉ thích xem Tiểu Thổ ca ca nghiền ép người khác.”

Khánh Thi cũng cười tủm tỉm nói:

"”Khả Khả Ái Ái” vừa biết làm thơ, vừa biết đánh lồng bát giác, quả thực là một nhân tài văn võ song toàn!”

Lý Y Nặc thầm nói:

"Ê, tại sao ta lại cảm thấy ngươi sa đoạ rồi vậy, Khánh thị sẽ đồng ý cho ngươi ở cùng với một tuyển thủ hắc quyền sao?”

"Sao lại ở cùng được.”

Khuôn mặt Khánh Thi ửng hồng:

"Chỉ là bạn bè bình thường thôi! Đúng rồi Y Nặc tỷ tỷ, ta nghe nói ngươi rèn luyện cơ thể rắn chắc như thế là vì không muốn làm thông gia với người khác đúng không?”