Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 453: Tuyết Lớn




🔥SỐ HIỆU 09 (BẢN DỊCH): Nam chính chết đi sống lại vô số lần, hài hước cười ẻ chịu không nổi, nội dung hay không chê vào đâu được, lọt hố không sai!!!🔥

---

Có vẻ ngay cả Nhất cũng không ngờ Khánh Thi sẽ muốn nghe một bài thơ.

Thành thật mà nói, đối với một trí tuệ nhân tạo, lập tức sáng tác một bài thơ rất đơn giản.

Có lẽ nó không muốn Khánh Trần nhìn thấy bài thơ mà nó viết!

Một tên dối trá!

Nhất do dự một lúc rồi mới gửi một tin nhắn cho Khánh Trần: Hay là ngươi tùy tiện viết một bài thơ cho nàng.

Khánh Trần bình tĩnh nói với Khánh Thi:

"Lần sau ta nhất định sẽ viết."

'Khả Khả Ái Ái' không đưa thơ thì Khánh Trần biết làm như thế nào?

Khánh Thi có vẻ tiếc nuối:

"Được rồi, vậy ngươi nhớ lần sau nhất định phải viết cho ta."

Vệ sĩ nữ dẫn Khánh Thi rời đi, cả thể xác tinh thần của Khánh Trần đều mệt mỏi, hắn ngồi trên ghế dài, đầu đau như búa bổ.

Cho đến lúc này Nhất mới gửi tới một tin nhắn:

"Giao dịch lần này ngươi làm rất tệ, những chuyện mà cố chủ yêu cầu ngươi làm thì ngươi đều không làm, cố chủ rất không hài lòng! Hơn nữa, vì sao cuối cùng ngươi lại không đọc cho nàng một bài thơ?"

Khánh Trần đi lên xe bay, khó chịu nói:

"Ngươi tức giận cái gì? Ta cũng không phải là nhà thơ lang thang, ta không biết làm thơ!"

"Thế giới ngoài có nhiều thơ như vậy, trí nhớ của ngươi lại tốt như thế, ngươi chỉ cần tùy tiện chọn ra một bài rồi đọc cho nàng là được!”

Nhất nói.

"Không được, ta không thể vì một bài thơ nát mà làm lộ thân phận người du hành của mình.”

Khánh Trần nói:

"Ngươi còn muốn ta giúp ngươi đi gặp mặt lần tiếp theo hay không? Đừng bảo ta nói nhảm nhiều như vậy, chỉ cần Khánh Thi xác nhận ngươi tồn tại trong hiện thực là được rồi, không phải mục đích lúc đầu của giao dịch này là như vậy sao, chuyện làm thơ là do ngươi tự ý tăng thêm!"

"Được rồi, cũng coi như hợp tình hợp lý.”

Nhất nói:

"Lần gặp mặt tiếp theo là ba ngày sau, sau khi mọi chuyện xong xuôi, ta sẽ đưa tài liệu thoát tội của Lưu Đức Trụ tẩy và chương trình che dấu vị trí ở thế giới ngoài cho ngươi."

Khánh Trần suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Ngươi không thể tiết lộ bài thơ cho người khác sao?"

“Bây giờ ngươi muốn đi đâu?”

Nhất hỏi.

“Nội dung của bài Tuyết Lớn là cái gì?"

"Hay là ta đưa ngươi đến sàn đấu Hải Đường để xem trận đấu."

"Ngươi đã viết tổng cộng bao nhiêu bài thơ?"

"Ngươi xong chưa?!"

...

Cùng lúc đó, trong xe bay màu đen của Khánh thị, người phụ nữ trung niên ngồi đối diện Khánh Thi bình tĩnh nói:

"Tiểu thư, thiếu niên kia nhìn không giống người hợp tác, ta cảm thấy ngài đang che giấu chuyện gì đó."

"Hắn chính là người hợp tác."

Khánh Thi yếu ớt nói.

"Ta phải báo lại cho cha của ngài lộ trình ngày hôm nay, sau đó kiểm tra thân phận chính xác của đối phương, xin hỏi tiểu thư, sao ngài lại biết hắn?”

Người phụ nữ trung niên hỏi.

Khánh Thi cảm thấy căng thẳng, nàng giật giật đuôi tóc rồi nói:

"Các ngươi muốn thế nào, bây giờ ta sẽ tuyên bố rời khỏi cuộc chiến, đây rõ ràng chỉ là một chuyện rất nhỏ, sao nhất định phải báo cáo lên trên."

Người phụ nữ trung niên thấy nàng nhắc đến chuyện rời khỏi cuộc chiến tranh giành vị trì thủ lĩnh ảnh tử thì nhẹ nhàng nói:

"Tiểu thư, chúng ta không nhất thiết phải thắng trong trận chiến này, chỉ là cha ngài lo ngài sẽ bị thương."

Khánh Thi suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Cha ta rất khó khăn mới lấy được vật cấm kỵ cho vòng thứ nhất, hắn không phải không muốn tranh quyền thế như hắn đã nói. Nếu hắn thật sự an toàn của ta sao, có thể cho ta tuyên bố rời khỏi là được mà. Cho nên các ngươi không cần can thiệp vào mỗi một chuyện nhỏ của ta, nếu không ta sẽ tuyên bố rời khỏi trận chiến này."

"Ta chỉ lo lắng cho an toàn của ngài.”

Người phụ nữ trung niên thở dài:

"Những người người dược chọn khác đều có thủ đoạn tàn nhẫn, nếu bọn họ tìm người cố ý tiếp cận ngài thì sao, không thể không phòng được."

"Yên tâm đi, người này sẽ không làm hại ta!”

Khánh Thi chắc chắn nói:

"Mặc dù ta cũng hoài nghi thân phận của hắn, nhưng ta biết chắc rằng hắn sẽ không làm hại ta."

Người phụ nữ trung niên rất bất ngờ, nàng cũng không biết vì sao Khánh Thi lại có thể chắc chắn như vậy.

"Tiếp theo chúng ta đi đâu, làm cái gì?”

Khánh Thi hỏi.

Người phụ nữ trung niên liếc nhìn hành trình:

“Đêm nay chúng ta có hẹn với Lý Y Nặc tiểu thư ở sàn đấu Hải Đường, theo kế hoạch, ngài phải chọn nàng làm đối tượng hợp tác. Hiện tại, trong những thành viên đời thứ ba của Lý thị, nàng là người có nhân phẩm khá chính trực, hợp tác với nàng sẽ khá yên tâm. Thật ra còn một người tên là Lý Đồng Vân cũng không tệ, nhưng Lý Đồng Vân còn quá nhỏ."

Khánh Thi nghi ngờ nói:

"Lý Y Nặc là con gái trưởng đời thứ ba của Lý thị đúng không, những người có địa vị như nàng sẽ đồng ý hợp tác cùng chúng ta sao?"

"Là nàng chủ động liên hệ với chúng ta."