👹KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH): Linh dị, dị năng, hắc ám lưu, đô thị, hài hước👹
---
"Không sao cả.”
Khánh Trần cười lắc đầu.
“Đêm nay có cần ta sắp xếp cho ngươi lên võ đài không?"
Giang Tiểu Đường lại hỏi.
Khánh Trần hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn nói:
“Đêm nay ta chỉ đến xem thôi."
Mặc dù hắn rất muốn tranh thủ thời gian kiếm tiền trả nợ, nhưng hắn biết, đêm nay hắn đã đã trải qua quá nhiều chuyện, cho nên không thích hợp làm những việc khác.
Để tránh bị người phát hiện một vài chi tiết.
Giờ phút này, có lẽ trong sàn đấu quyền anh đang có người chờ để phân tích hành vi của hắn.
Hơn nữa, so với số tiền hắn nợ, tiền chia hoa hồng của một trận đấu quyền cũng là hạt muối bỏ biển mà thôi....
Lý Thúc Đồng để lại cho hắn hơn 10 triệu, có lẽ đó là thời gian giảm xóc của hắn, để hắn có thời gian lấy thêm kinh nghiệm cho bản thân.
Từ trước đến nay Khánh Trần luôn không thiếu kiên nhẫn và cẩn thận, cho nên hắn nhất định sẽ đợi đến lúc thời cơ đến thì mới đi vào lồng bát giác kia một lần nữa.
Giang Tiểu Đường đeo giày cao gót cộc cộc cộc đi tới, gót giày sắc bén lại vang lên âm thanh vui tai.
"Muốn đến phòng riêng xem trận đấu không?"
Nàng hỏi:
“Phòng VIP số 001 vẫn là của ngươi, đúng rồi, đêm nay Lý Y Nặc cũng tới đây, có vẻ các ngươi có quen biết nhau, có muốn đi gặp bọn họ không?"
"Không cần đâu.”
Khánh Trần lắc đầu:
"Ta lên khán đài cũng được."
Đêm nay, hắn nhất định phải xuất hiện tại trong tầm mắt của công chúng.
Giang Tiểu Đường trầm ngâm bước đi, nàng khuyên gì thêm:
"Vậy được thôi, từ nay về sau, sàn đấu Hải Đường chính là nhà của ngươi, ngươi muốn làm gì thì chỉ cần nói với nhân viên công tác một tiếng là được."
Đợi sau khi Khánh Trần đi lên khán đài, người phụ nữ xinh đẹp này lại trở về phòng làm việc của mình rồi nhìn vào hình ảnh giám sát ba chiều trên bàn trước mặt.
Ở giữa màn hình chính là Khánh Trần đang bình tĩnh đứng lặng trên khán đài, dáng người thiếu niên thẳng tắp mà cân xứng.
Nàng chống cằm yên lặng nhìn.
Giang Tiểu Đường biết rõ Khánh Trần chính là lãnh tụ Kỵ sĩ đời sau, nếu không thì Lý Thúc Đồng không cần phải tốn công ám chỉ nàng một câu.
Đương nhiên, nàng cũng biết rõ, Lý Thúc Đồng đột nhiên dẫn Khánh Trần đến sàn đấu Hải Đường, thật ra là muốn cho nàng giúp đỡ hắn.
Chỉ là, tin tức liên quan tới việc Lý Thúc Đồng bị giết đêm nay đã truyền khắp toàn bộ thế giới ngầm trong liên bang, rất nhiều người đang muốn ra tay với Hằng Xã, chia sẻ lợi ích trong tay Lý Đông Trạch.
Trong lúc sóng gió nổi lên mà Khánh Trần là lãnh tụ Kỵ sĩ đời sau lại như người không có cuyện gì, xuất hiện trong sàn đấu Hải Đường để xem thi đấu?
Giang Tiểu Đường nghĩ mãi mà không hiểu, vì sao Khánh Trần lại bình tĩnh như thế.
Có phải điều này có nghĩa là thật ra Lý Thúc Đồng vẫn chưa chết?
Người phụ nữ nhẹ nhàng tựa lưng lên ghế rồi châm một điếu thuốc lá, khóe miệng nàng hơi nhếch lên:
"Có thêm một đứa em trai cũng không tệ."
…
Thời gian đếm ngược 00:12:00.
Chỉ còn lại hơn một giờ nữa là hắn sẽ trở về.
Rõ ràng lần này xuyên qua chỉ có bảy ngày, nhưng hắn lại cảm thấy thời gian dài đằng đẵng.
Trong căn phòng nào đó, Lý Đồng Vân và Nam Canh Thần đang hăng hái nằm nhoài trước cửa sổ pha lê, lắng nghe tiếng reo hò hoặc tiếng gầm thét của những con bạc và các khán giả trên khán đài.
Lý Y Nặc chán nản ngồi trên ghế sa lon bọc nhung màu đỏ, nàng vừa nghịch điện thoại di động vừa xem tin tức, nàng nói:
"Trước kia ta chỉ tùy tiện mang các ngươi đến đây xem, để cho các ngươi thử hưởng thụ cuộc sống về đêm ở thành phố số 18, sao bây giờ các ngươi lại biến thành nghiện vậy?"
"Xem đấu quyền anh rất kích thích.”
Nam Canh Thần thuận miệng giải thích.
Đêm nay ngục giam số 18 xảy ra chuyện lớn như vậy, mới đầu Lý Y Nặc không có ý định đến xem thi đấu, nhưng hai người Nam Canh Thần và Lý Đồng Vân lại ầm ỹ muốn đi xem.
Lý Y Nặc tự nhủ trong lòng, xem thì xem, dù sao cũng chính là nàng giới thiệu thứ này cho bọn họ, không muốn cũng phải đưa đi.
Chỉ là, nàng luôn cảm thấy là lạ, nhưng lại không nghĩ ra được lạ ở chỗ nào.
Nhưng Lý Y Nặc không suy nghĩ về vấn đề này nhiều thêm, nàng tiếp tục cúi đầu xem tin tức trên điện thoại: Sau khi ngục giam số 18 bị phá hủy, tập đoàn nhìn như yên lặng, nhưng trong nội bộ đã sớm nổi lên sóng gió.
Nhánh thứ nhất của Lý gia vì tranh đoạt vật cấm kỵ mà chuyển cao thủ cấp B là Đỗ Hạo đến ngục giam số 18, kết quả là cùng bị vùi lấp dưới đống đổt nát với Trần Vũ và Tạ Ứng Canh của nhánh thứ ba Trần gia.
Lúc này, tất cả những thành viên trung tâm đời thứ hai của Lý thị gia tộc ở thành phố số 18 đã bị triệu tập đến nhà lớn của Lý gia, rồi nghe gia chủ đã ẩn cư lâu năm của nhánh thứ nhất chửi mắng…