Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 385: Không Phải Chí Hướng Của Ta




Khánh Trần bình tĩnh nhìn người phụ nữ trước mặt, hoá ra đối phương có mục đích như vậy.

Bình thường người xem quyền anh đa số là phái nam, nhưng mà cũng có ngoại lệ, trên thực tế có khá nhiều phụ nữ cũng xem thi đấu quyền anh, nhưng các nàng chỉ thích một tuyển thủ nào đó, hơn nữa còn cực kì điên cuồng.

Năm ngoái có một tuyển thủ đẹp trai rất được phái nữ yêu thích, đáng tiếc hắn không có thực lực, lại thêm tuyển thủ khác không thích việc hắn trang điểm trước khi lên sàn đấu, đánh chết hắn trên lôi đài.

Việc này còn được đưa lên báo chí, nghe nói đám phụ nữ còn rải đầy hoa tươi ở một con phố nào đó ở khu vực thứ tư để truy điệu hắn...

Chỉ còn hai tháng nữa là tròn một năm tuyển thủ kia chết.

Nghe nói đã có phái nữ bắt đầu tổ chức lễ kỷ niệm cho hắn rồi.

Khánh Trần lắc đầu nói với Giang Tiểu Đường:

“Ta không có hứng thú với mấy thứ ngươi nói.”

Sân đấu quyền chỉ là chỗ để hắn học tập kỹ năng, bù đắp nhược điểm, hắn không có ý định nổi tiếng ở chỗ này, cũng không có ý định sống bằng nghề này.

Có lẽ đến khi Khánh Trần có thể chiến thắng cấp Lục Địa Tuần Hành mà không cần tính kế gì, hắn sẽ quả quyết rời đi.

Bởi vì hắn còn có chuyện quan trọng hơn.

Giang Tiểu Đường có vẻ không bất ngờ với câu trả lời của Khánh Trần, nàng nói lại lần nữa:

“Nếu như ngươi kí hợp đồng quản lý với ta, không ai dám giết ngươi trên lôi đài.”

“Không có nguy hiểm, đấu quyền sẽ không còn ý nghĩa.”

Khánh Trần vẫn lắc đầu:

“Cảm ơn ý tốt của bà chủ Giang, nhưng đây không phải là chí hướng của ta.”

Hoàng Tử Hiền ở bên cạnh cảm thấy lo lắng thay hắn, bởi vì hắn biết rõ trong phòng quyền anh Hải Đường có những tay đấm hạng hổ sẵn sàng xử lý những tuyển thủ không nghe lời ở trên lôi đài cho Giang Tiểu Đường!

Giang Tiểu Đường như cười mà không cười nhìn Hoàng Tử Hiền:

“Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì, nhưng ta sẽ không làm như thế, cậu nhóc đẹp trai thế này, sao ta nỡ để hắn chết chứ. Cho dù không kí hợp đồng quản lí với ta, cũng có thể kiếm không ít tiền cho phòng quyền anh Hải Đường mà. Thôi, vậy ta không quấy rầy hai người xem đấu nữa.”

Nói rồi, Giang Tiểu Đường đứng dậy đi ra ngoài cửa, lại bỗng nhiên quay đầu nói với Khánh Trần:

“Đúng rồi, cho ngươi dùng căn phòng này, lúc nào muốn đến xem đấu cũng được. Ngoài ra, mặc dù phòng lưu cho ngươi dùng, muốn nhìn tranh tài tùy thời đều có thể tới. Còn có, mặc dù ngươi không kí hợp đồng quản lí với ta, nhưng ta vẫn sẽ chia hoa hồng của quyền vương hạng hổ cho ngươi như bình thường.”

Khánh Trần nghiêm túc nói:

“Cảm ơn.”

Phòng VIP số 001 cách lồng bát giác gần nhất, cũng nhìn được rõ ràng nhất.

Mà quyền vương cấp bậc chia, cũng xác thực đầy đủ mê người.

Lúc này Hoàng Tử Hiền đang ngây ra, hắn gần như cho rằng bà chủ Giang đã thành fan hâm mộ của Khánh Trần rồi!

Bà chủ phòng quyền anh trở thành người hâm mộ của tuyển thủ nào đó cũng bình thường, nhưng nếu là người rắn rết như bà chủ Giang lại khiến người ta cảm thấy không chân thực.

“Mau chữa khỏi vết thương đi.”

Giang Tiểu Đường khẽ cười nói:

“Hôm nay ngươi không được đẹp lắm.”

Khánh Trần sờ lên khuôn mặt sưng như bánh mì của mình theo bản năng...

“Còn nữa, ngươi không cần gọi ta là bà chủ Giang, nếu như gọi ta là chị, ta sẽ chia cho ngươi tỉ lệ hoa hồng cao bằng cấp Lục Địa Tuần Hành, được không?”

Giang Tiểu Đường cười nhẹ.

Khánh Trần sửng sốt.

Nhưng không đợi hắn kịp phản ứng, Giang Tiểu Đường đã ra ngoài:

“Đùa thôi.”

Buổi tối, Khánh Trần ngồi bảo mẫu xe về đến nhà, vẫn không thấy tăm hơi Lý Thúc Đồng đâu.

Hắn lặng lẽ nhớ lại thu hoạch hôm nay, cảm thấy chỉ mới một ngày mà đã khiến hắn có thêm không ít kinh nghiệm, nếu lại phải đối mặt với Hoàng Tử Hiền, chỉ sợ hắn sẽ có càng nhiều cách để chống lại đòn tấn công của đối phương, chắc chắn sẽ không chật vật như hôm qua nữa.

Khánh Trần cần mỗi một bước của mình đều phải cực kì vững vàng.

“Nhất, ngươi ở đâu?”

Khánh Trần hỏi.

“Ta đây.”

Nhất đáp:

“Giang Tiểu Đường, 27 tuổi, chưa lập gia đình chưa sinh con...”

“Khoan đã.”

Khánh Trần vội vàng gọi lại:

“Gì thế, sao trí tuệ nhân tạo có thể hóng hớt đến mức độ này được?! Ta không muốn hỏi chuyện đó, cũng không quan tâm Giang Tiểu Đường như thế nào! Ta biết hôm nay Giang Tiểu Đường rất lạ thường, ta biết rõ chắc chắn nàng quen sư phụ nên mới cho ta đãi ngộ đặc biệt.”

Hôm nay lúc Khánh Trần cảm thấy không thích hợp đã bắt đầu kiểm tra ký ức, liền phát hiện hôm qua sau khi mình lên xe, nhất định là Lý Thúc Đồng đã tụt lại nói với Giang Tiểu Đường cái gì đó, đây mới là nguyên nhân chính để Giang Tiểu Đường cho hắn đãi ngộ đặc biệt.

Không thể không nói, có thể khôi phục lại ký ức là chuyện tốt, nó sẽ giúp ngươi nhớ lại một vài chi tiết đã mất.