Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 384: Người Đại Diện




Trong phòng, Khánh Trần hỏi lúc đang chờ trận tiếp theo:

“Có nhiều người chết trong lồng bát giác không?”

“Thường xuyên.”

Hoàng Tử Hiền nói:

“Phòng quyền anh Hải Đường còn đỡ, bà chủ Giang không quan tâm đến máu me và kích thích lắm. Nhưng có nhiều phòng quyền anh nhỏ lại khác, vì để thu hút người xem và con, mỗi ngày đều cố gắng giết chết một hai tuyển thủ.”

Khánh Trần không hiểu:

“Không phải bốn năm tháng mới có người đến phòng quyền anh Hải Đường xác định thứ hạng sao, ít người mới như vậy, chẳng phải tất cả đều bị chết à?!”

Hoàng Tử Hiền lập tức bật cười:

“Xem ra ngươi thật sự không hiểu rõ về phòng quyền anh ở khu thứ tư rồi, có tổng cộng hơn trăm phòng quyền anh ở thành phố số 18, khu thứ tư có mười sáu phòng lớn nhất. Tuyển thủ muốn xác định thứ hạng, chỉ có mười sáu phòng quyền anh của khu thứ tư này mới là chắc chắn. Bình thường mọi người sẽ đến phòng quyền anh Hồng Hưng có trình độ kém nhất, cường độ thấp nhất, ít người chết nhất, một đêm có thể xác định được hơn mười người. Nói thật, phòng quyền anh Hồng Hưng làm nghề bán giấy thông hành cho tuyển thủ.”

Đến khi lấy được chứng nhận rồi, tuyển thủ có thể tự do lựa chọn tranh tài, đến phòng quyền anh nào cũng được.

Phòng quyền anh có quy mô lớn như Hải Đường sẽ nuôi tuyển thủ của riêng mình.

Tuyển thủ của Hải Đường sẽ có cảm giác ưu việt hơn tuyển thủ cùng cấp của những phòng quyền anh khác.

Khánh Trần gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, mười sáu phòng quyền anh ở khu thứ tư nắm giữ quyền lực “chứng nhận” cho tuyển thủ, tất cả phòng quyền anh ở thành phố số 18 đều phải dựa vào họ.

Mà từ trước đến nay phòng quyền anh Hải Đường luôn thuộc về nhóm đứng đầu, cho nên bình thường, người dám đến đây xác định thứ hạng đều là thiên tài.

Chỉ có thiên tài thực thụ mới được huấn luyện viên dẫn đến đây tìm vận may.

Đương nhiên xác định thứ hạng ở phòng quyền anh Hải Đường rất nguy hiểm, nhưng như vậy mới có giá trị, đường đi cũng vững chắc nhất.

Lúc này, Khánh Trần mới biết được sư phụ mình lừa đảo thế nào…

Hoặc có thể nói là tổ chức Kỵ Sĩ lừa đảo thế nào…

“A, lịch đấu thay đổi rồi.”

Hoàng Tử Hiền nói:

“Khoan đã, sao lại là Quách Nhược Siêu và Chung Minh Viễn?”

“Có vấn đề gì sao?”

Khánh Trần hỏi.

Hoàng Tử Hiền do dự một chút mới nói:

“Hai người này có kỹ thuật tốt nhất trong hạng lông, phòng quyền anh Hải Đường sẽ tránh để họ đánh với nhau, bởi vì hai người giỏi kỹ thuật đánh nhau không hấp dẫn, chưa chắc người xem có thể hiểu được. Kì lạ, là ai sắp xếp thi đấu vậy?”

Hắn nhìn Khánh Trần một cái, trong lòng tự nhủ không phải sắp xếp như vậy để thiếu niên này học tập kỹ năng đấy chứ?

Lúc Hoàng Tử Hiền còn đang suy nghĩ, tiếng gõ cửa phòng vang lên, Giang Tiểu Đường ở ngoài cửa lười biếng hỏi:

“Ta có thể vào không?”

Hoàng Tử Hiền lặng lẽ nhìn Khánh Trần, hắn không ngờ rằng trước khí Giang Tiểu Đường vào còn phải hỏi trước một tiếng.

“Mời vào.”

Khánh Trần bình tĩnh nói.

Giang Tiểu Đường mở cửa vàng, ung dung ngồi lên ghế sô pha cách Khánh Trần không xa:

“Ta không ngờ rằng hôm qua hai người còn đánh nhau đến chết, hôm nay đã làm bạn bè rồi.”

“Vẫn chưa tính là bạn.”

Khánh Trần nghiêm túc nói.

Hoàng Tử Hiền nghe vậy thì sững sờ, nhưng rất nhanh hắn lại cảm thấy cách nói chuyện không hề giả dối của đối phương khiến người ta thấy rất thoải mái.

Bình thường có nhiều người xưng anh xưng em, trước khi chưa xảy ra chuyện thì cứ như là anh em ruột khác cha khác mẹ, xảy ra chuyện rồi thì lại chẳng thấy bóng dáng một ai.

Không biết vì sao, Hoàng Tử Hiền cảm thấy mình thích ở chung với Khánh Trần hơn.

Lúc này, Giang Tiểu Đường mỉm cười:

“Ngươi thẳng thắn lắm, vậy ta cũng sẽ nói luôn, ngươi ký hợp đồng quản lý với ta đi, ta sẽ làm người đại diện cho ngươi.”

Khánh Trần hơi kinh ngạc.

Giang Tiểu Đường cũng nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của hắn:

“Ngươi vẫn không biết ta làm gì sao?”

Hoàng Tử Hiền ở bên cạnh giải thích:

“Mặc dù bà chủ Giang là bà chủ của phòng quyền anh Hải Đường, nhưng cũng là người đại diện nổi tiếng nhất khu thứ tư, nàng chỉ chọn tuyển thủ quyền anh trong cấp Lục Địa Tuần Hành.”

Có nghĩa là tuyển thủ dưới cấp Lục Địa Tuần Hành không có tư cách kí hợp đồng quản lý với nàng.

Khánh Trần hỏi:

“Ta có lợi ích gì?”

“Ta có thể sắp xếp đối thủ tốt nhất cho ngươi.”

Giang Tiểu Đường vắt chéo chân nói:

“Hơn nữa ta đảm bảo sẽ cho ngươi một con đường thanh danh nhanh nhất, không hề có trở ngại gì, giống như hôm qua xếp Hoàng Tử Hiền cho ngươi vậy, để ngươi trở thành cây rụng tiền tốt nhất cho phòng quyền anh Hải Đường của ta.”

Cho dù là đang vắt chéo chân, người phụ nữ này cũng cực kì nhã nhặn thướt tha.

“Tại sao lại là ta?”

Khánh Trần hỏi.

“Trông ngươi đẹp trai, dáng người hoàn mỹ, cách đấu tàn nhẫn.”

Giang Tiểu Đường bẻ ngón tay đếm:

“Tuyển thủ như ngươi rất dễ thu hút người xem phái nữ, nhất là mấy quý bà tiêu tiền như nước, các nàng sẽ táng gia bại sản vì ngươi.”