Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2938: Bên Trong Hổ Phách




Sau khi cá voi khổng lồ hóa hình thái hoàn toàn, đôi cánh của nó sải dài mấy trăm mét, với nó khí cầu máy cũng chỉ như món đồ chơi tinh xảo, như hạt vừng trên chiếc bánh rán.

Đột nhiên, một quả tên lửa bắn trúng cánh của cá voi khổng lồ, nhưng đạn đạo chỉ phát nổ và bùng lửa chứ không gây ra bất kỳ thương tổn trí mạng đáng kể nào cá voi khổng lồ.

Chẳng qua chỉ khiến một miếng nhỏ da nhỏ của cá voi nổ tung, thậm chí còn chẳng ảnh hưởng đến việc bay lượn của nó.

Tiếng cá voi kêu vang giữa bầu trời đêm, nó vỗ cánh, cuồng phong cuốn theo luồng khí khiến tất cả khí cầu máy tiếp cận nó lộn nhào, khó có thể ổn định lại.

Hyosube đứng ở chỗ cao nhất của tòa nhà trên Shinkiro, lưng còng xuống như một ông lão.

Hắn đứng trong màn đêm, đột nhiên 365 thanh trường kích hiện ra, và bắn lên trời dưới dạng ma trận như đội hình cung tên hành quân thời xưa.

Từng trường kinh đâm vào khí cầu máy, thậm chí có những thanh trường kích còn đâm thủng phần đuôi yếu ớt nhất của khí cầu máy!

Bách Quỷ Dạ Hành do 192 thức thần tạo thành hoàn toàn nghiền áp hạm đội không quân Phượng Hoàng Thành.

Đột nhiên, Khánh Kỵ đi ra từ Shinkiro:

“Đừng ham chiến, không quân Phượng Hoàng Thanh đã tiêu diệt rồi, đánh tiếp cũng không có ý nghĩa gì. Chúng ta mau rời khỏi đây thôi, ta cứ có dự cảm chẳng lành. Đến tận bây giờ Người Xem Mệnh vẫn chưa xuất hiện, mấy lão quái vật trong quan tài vàng cũng không thấy đâu.”

Điều này không hợp lý!

Khánh Kỵ nói:

“Ta mở ám ảnh chi môn, đi ngay.”

Lý Trường Thanh nhìn ra ngoài chiến trường:

“Có lẽ không kịp rồi.”

Bên ngoài chiến trường, một người da trắng già nua mặc áo choàng đen đứng yên lặng trên đỉnh núi, sau lưng ông ta là mười mấy Người Xem Mệnh đứng buông thõng hai tay, dáng điệu trong hết sức cung kính.

Ngoài ra còn có một chiếc quan tài vàng vừa mới được mở nắp đặt ngay bên cạnh ông ta.

Họ đứng trên đỉnh núi, trơ mắt nhìn cá voi khổng lồ và Bát Kỳ Đại Xà đột nhiên xuất hiện, tiêu diệt hạm đội Phượng Hoàng Thành.

Giữa bầu trời đêm, cá voi khổng lồ khiến người ta có cảm giác không tài nào địch nổi, dường như nhân loại cực kỳ nhỏ bé khi đối mặt với nó.

Ông lão thở dài:

“Ta mới chỉ ngủ say trăm năm mà gia tộc lại có kẻ địch thế này, thảo nào các ngươi lại đánh thức ta. Bách Quỷ Dạ Hành kia kỳ dị quái đản, trong đó cất giấu lực lượng khiến Người Xem Mệnh kiêng dè. Các ngươi lui ra đi, dùng vật cấm kỵ phong tỏa khu vực này, không được để bất kỳ kẻ nào có cơ hội rời đi. Mạng ta dùng cho lúc này cũng coi như thỏa đáng.”

Nói rồi ông lão lấy từ trong lồng ngực ra một viên hổ phách màu vàng ánh cam.

Nhưng thứ bị phong ấn trong hổ phách không phải bọ cạp, muỗi hay loài côn trùng nào khác, mà là voi ma mút, hổ răng kiếm, hàng không mẫu hạm, cá voi sát thủ, máy bay chiến đấu phiên bản bỏ túi siêu nhỏ.

Biết bao nhiêu thứ, thậm chí không tồn tại trong cùng một thời đại, song tất cả đều thu nhỏ vào trong viên hổ phách lớn bằng lòng bàn tay ấy.

Trong đó còn cất chứa nhiều món đồ kỳ lạ, ví dụ như trường kiếm, cốc, một tấm áp phích, một chiếc bàn chải, chúng đều là những vật cấm kỵ Người Xem Mệnh từng hiến tế để thu dụng viên hổ phách này.

Một khi không hiến tế, hổ phách sẽ phình to, nuốt hết tất cả mọi thứ trong bán kính mười cây số, nó từng nuốt trọn một ngồi làng của đại lục phía Tây vì nguyên nhân này.

Người Xem Mệnh đi ra từ quan tài vàng cắt lòng bàn tay của mình, để mặc hổ phách tham lam hút máu tươi.

Hắn cầm hổ phách, đối diện với chiến trường.

Viên hổ phách bắt đầu to ra, gần như chỉ trong vài giây đã bao bọc ông già kia, biến đối phương thành tiêu bản mới trong hổ phách!

Ngay cả Linh cũng không biết, cái giá để sử dụng vật cấm kỵ này không chỉ là mỗi năm cầm phải hiến tế một vật cấm kỵ, mà khi dùng nó còn phải hiến tế tính mạng của một bán thần!

Vật cấm kỵ Đóng Băng Thời Gian!

Chỉ trong giây lát, hổ phách nhanh chóng lớn lên, như nước biển tràn vào đất liền, trong nháy mắt nhiệt độ giảm xuống âm trăm độ, sóng biển, người đi trên bờ, tất cả đều bị đóng băng trong hổ phách!

Tức khắc, sau mười giây ngắn ngủi, khu vực trong phạm vi mười km đã bị bao bọc trong hổ khách màu vàng cam, tất cả mọi thứ trở thành tiêu bản bị thời gian đông lại, Đại Thiên Cẩu đang chiến đấu thì định chạy trốn, nhưng vẫn không kịp phòng ngừa mà bị đóng băng, hắn hãy còn duy trì tư thế sải cánh, nhưng biểu cảm và đôi cánh đều dừng lại ở thời khắc này.

Bát Kỳ Đại Xà cũng bị phong ấn trong hổ phách, hãy còn giữ nguyên bộ dạng dữ tợn ban đầu.

Cá voi khổng lồ trên bầu trời như trở lại biển sâu vàng óng, rồi bất động, cô độc và thê lương.

Tàu Thanh Sơn, tàu Phượng Hoàng, tàu Chư Thiên tồi tàn cũng bị cất vào trong hổ phách.