Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2927: Chỉ Cần Còn Sống




Hội Phụ Huynh đã đợi tin tức này quá lâu rồi.

Khi mấy người La Vạn Nhai và Tiểu Thất nghe được tiếng la hét từ xa, họ đồng thời quay ngoắt lại!

Tần Thư Lễ thở hồng hộc chạy lại:

“Trước khi xuyên không, Khánh Trần gọi điện cho ta.”

Nói xong, cổ họng hắn khát khô đến mức nói không ra hơi nữa, hắn phi như điên suốt 20 cây số không uống một ngụm nước nào.

Tiểu Thất vội vàng đưa ấm nước cho hắn:

“Nói chậm thôi, nói chậm thôi, nhưng cói càng kỹ càng tốt!”

Tần Thư Lễ uống một ngụm nước:

“Trong điện thoại hắn nói hắn mất trí nhớ, nhưng đang dần khôi phục rồi, hiện nay đang ở phòng an toàn với Nhện Đen và Nhất, tính đợi bộ đội trên mặt đất Trung tâm Vương Thành thả lỏng cảnh giác thì trở về tìm chúng ta! Bệnh ung thư của hắn khỏi rồi!”

Tiểu Thất phấn khởi, biết bao nhiêu ngày qua tất cả Người Nhà đều hỏi “Phụ Huynh thế nào rồi”. “Phụ Huynh còn sống không”, sự sống chết của Khánh Trần đã trở thành trụ cột tinh thần của Hội Phụ Huynh, nếu tin dữ của Khánh Trần truyền về thật thì sợ là một nửa đội ngũ sẽ tan rã.

La Vạn Nhai lẩm bẩm:

“Miễn là còn sống...Chỉ cần còn sống thì chứng tỏ hắn đã hoàn thành con đường thành thần! Các vị, tuy chúng ta chưa thể xác định khi nào ông chủ có thể trở về, nhưng chỉ cần hắn còn sống thì sự kiên trì của chúng ta là có ý nghĩa, mọi người lan tin này ra, nói cho tất cả mọi người cùng biết! Mà khoan...Ông chủ nói những lời này hình như có gì đó không đúng lắm.”

Tiểu Thất hỏi:

“Lão Tần, ở thế giới ngoài ông chủ đang ở đâu?”

Tần Thư Lễ vội nói:

“Trong một xưởng ma túy ở rừng nhiệt độ tọa độ 23 độ vĩ Bắc, hắn nói hắn sẽ ở yên đó chờ chúng ta đến đón.:”

Tiểu Thất vui mừng:

“Vậy đúng là phương hướng ông chủ Trịnh muốn tìm rồi. Lần sau trở về chúng ta có thể đón hắn về, đến lúc đó mọi người cùng nhau giúp hắn khôi phục ký ức.”

Nhưng đột nhiên, La Vạn Nhai liếc đồng hồ đếm ngược trên cánh tay một cái, thế là giật nảy mình:

“Đếm ngược thay đổi rồi!”

Tất cả người du hành thời gian cúi đầu xem thì thấy đếm ngược bây giờ là 719: 19: 01.

Cách thời gian xuyên không đã qua mấy chục phút, nói cách khác, chu kỳ xuyên không lần này lại biến thành 30 ngày!

Chu kỳ xuyên không đã lâu không đổi, trước nay đều là bảy ngày xuyên qua rồi trở về, vì thế mọi người đều vô thức cho rằng chu kỳ xuyên không bảy ngày đã thành quy luật cố định, không thay đổi nữa.

“Làm sao bây giờ, chỉ sợ chúng ta không chống đỡ được đến khi trở về đón ông chủ.”

Tiểu Thất buồn rầu.

“Không sao.”

La Vạn Nhai hết sức bình tĩnh:

“Chỉ cần còn sống thì chúng ta sẽ gặp được nhau. Theo kế hoạch ban đầu, ngày mai chúng ta sẽ đến Kiếm Môn Quan, nhưng với tốc độ hiện tại e là phải mất ba ngày mới tới nơi. Một khi chúng ta bị chậm thì kế hoạch của mọi người cũng sẽ thay đổi theo, không thể trì hoãn nữa, tất cả mọi người tiếp tục lên đường.”

Tiểu Thất thở dài:

“Không phải bọn ta không muốn đi nhanh, mà là khi không quân của đại lục phía Tây lục soát ngọn núi, chúng ta chỉ có thể ở yên tại chỗ. Hiện nay họ đã xây dựng được đường tiếp viện của mình, lục soát càng ngày càng nhiều lần hơn, chúng ta không tăng tốc được.”

Bỗng nhiên có người nói trong kênh liên lạc:

“Khí cầu máy của bọn khốn đại lục phía Tây lại đến điều tra rồi, tất cả mọi người chú ý ẩn nấp.”

Tức khắc thành viên của Hội Phụ Huynh trốn dưới tàng cây, vừa dùng vải ngụy trang chen lên người vừa yên lặng tu luyện Chuẩn Đề Pháp, đại lục phía Tây điều tra ngày một nghiêm ngặt hơn, từng nhóm thành viên ở phía sau bị giết, sau đó truyền tin tức về trước khi chết, còn những người khác chỉ có thể dừng lại, chờ đợi khí cầu máy kết thúc cuộc tìm kiếm.

Ở phía sau, khí cầu máy ném bom xuống dưới, một khi thành viên Hội Phụ Huynh bị vụ nổ lan đến kêu gào thì hệ thống sonar tìm thấy ngay lập tức.

Một thành viên bị phát hiện thì cả khu vực đó sẽ bị hỏa lực bao phủ, mỗi lần như thế có hơn một nghìn người tử trận.

Đội ngũ Hội Phụ Huynh trải dài hơn trăm cây số, không quân của đại lục phía Tây ở ngay phía sau, cách bộ đội chủ lực rất gần.

Phải phá hủy đường tiến viện của họ mới có thể trì hoãn tiến độ tìm kiếm của quân đội đại lục phía Tây.

Đó là ý nghĩa của chuyến đi đến Trung Nguyên của tàu Thanh Sơn, nhưng có lẽ tàu Thanh Sơn cũng đang gặp phải nguy hiểm.

Trung Nguyên.

Căn cứ tiền đồn vừa mới được đại lục phía Tây xây dựng ở thành phố số 10 giờ đã chìm trong biển lửa.

Tàu Thanh Sơn tránh thoát tất cả radar của đại lục phía Tây, thình lình xuất hiện trên bầu trời của căn cứ tiền đồn nhờ vào tuyến đường tọa độ có thể nói là kỳ tích, thế nên căn cứ quân sự này không hề phòng bị chút nào.

Nhưng Lý Trường Thanh biết sự việc không đơn giản như thế, vì có sự tồn tại của Người Xem Mệnh, quân địch không phòng bị đã là một điều hết sức kỳ quặc.