Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2890: Sự Bất Thường




Nô lệ bạo loạn, bọn họ đi theo bầy gián xông vào khu Thất Thượng, cuộc nổi dậy quy mô lớn đủ để khiến thành phố rơi vào tình trạng hỗn loạn.

Trong lúc rối ren, phần lớn quý tộc, thành viên hoàng tộc bị bỏ lại trong thành phố, Khánh Trần đã thông báo cho Tiểu Tam trước tiên đừng tấn công tất cả quý tộc, chỉ phá hủy phương tiện giao thông của bọn họ, làm như thế thì có thể giữ quý tộc lại trong thành phố làm con tin, để tránh hoàng tộc Roosevelt thật sự san bằng cả thành phố, hơn nữa cũng tránh cho Người Xem Mệnh nhìn thấy trước mọi việc thông qua góc nhìn Thượng Đế.

Chỉ trong hai tiếng ngắn ngủi, Trung tâm Vương Thành phồn hoa không còn vẻ nhộn nhịp như trước kia, đây là sự khủng bố của ô nhiễm sinh học cấp bậc bán thần.

Lúc trước khi thử triều ở thành phố số 10 bị phát hiện, nó vẫn còn dừng lại giai đoạn đầu, để cho Hội Phụ Huynh có thời gian chuẩn bị, mà bây giờ bầy gián ăn rác rưởi, nghỉ ngơi dưỡng sức ở thành phố số 23 trọn một tháng, không một thành phố nào có thể ngăn cản bước chân của chúng.

Nô lệ của khu Thất Hạ lao vào hoàng cung, Khánh Trần xen lẫn trong đám đông, chỉ trong vài ngày, hắn đã gầy đi rất nhiều, như thể gió thổi một cái là bay mất.

Mà theo sau hắn là Đại Vũ, cùng với bán thần Trần Dư lại bị Con Rối Giật Dây lần nữa khống chế.

Trần Dư cõng một chiếc gió trúc, trong giỏ là bốn bốn cuộn tranh vẫn còn nguyên vẹn.

Trước đó, trong công viên giải trí Khánh Trần đã thu gom lại tất cả các mảnh tranh bị xé nát của Trần Dư là để chờ Vải Liễm của Đại Vũ khôi phục chúng lại như lúc đầu.

Có vài mảnh vụn bị tổn hại, nhưng vẫn có bốn bức tranh được Khánh Trần khôi phục.

Đại Vũ nhìn Khánh Trần đi về phía hoàng cung, không hề sợ hãi.

Khánh Trần vừa đi vừa ho, song bước chân vô cùng kiên định.

Khánh Trần khống chế Trần Dư xé tranh cuộn, hai Thần Nữ Phi Thiên, hai Hỏa thần Chúc Dung xuất hiện, nhưng lại không ra tay ngay.

Nửa tiếng sau bọn họ mới bay lên trên không!

Hoàng cung đã áp dụng lệnh giới nghiêm.

Trong hoàng cung có chiến sĩ gen được vũ trang đầy đủ đang vận chuyển quan tài vàng từ dưới lòng đất lên trên mặt đất.

Khí cầu máy đang chờ ở trên quảng trường của hoàng cung, động cơ đã được làm nóng, có thể cất cánh bất cứ lúc nào.

Tàu Phong Bạo chỉ chờ quan tài vàng vận chuyển lên là lập tức lên đường đến đại lục phía Đông.

Thế nhưng đội vận chuyển vừa mới lên đến mặt đất thì hai Thần Nữ Phi Thiên cấp bán thần đã bay tới, bọn họ bay vào trong hoàng cung, vung dải lụa lên, và rồi máu chảy thành sông.

Nhân vật trong tranh cấp bán thần đương nhiên không phải đối thủ của Kỵ Sĩ, nhưng khi đấu với chiến sĩ gen và siêu phàm giả bình thường thì chẳng khác nào vũ khí cấp chiến lược, chiến thắng nằm chắc trong tay.

Hai Hỏa thần Chúc Dung bay lên cao rồi phun lửa xuống dưới, quân cảnh vệ trong ngoài hoàng cung đã chết hơn nghìn người!

Bốn vị bán thần đích thân đến đây, vương quốc Roosevelt chưa bao giờ phải đối mặt cuộc xâm lược nào như thế!

Tất cả mọi người cảm thấy đại lục phía Đông sắp sụp đổ đến nơi, nhưng giờ khắc này mới khiến các quý tộc của vương quốc Roosevelt hiểu ra, đại lục phía Đông không phải không có sức đánh trả!

Bốn nhân vật trong tranh cấp bán thần xé tan phòng tuyến nghiêm ngặt của hoàng cung, cách đó ba cây số về phía nam, Khánh Trần bước vào một quán cà phê.

Trong quán cà phê không có một bóng người, mọi thứ đều rối loạn, Khánh Trần tìm một cái ghế và ngồi xuống nghỉ ngơi.

Đại Vũ ngồi bên cạnh, cau mày nói:

“Hoàng cung trong Trung tâm Vương Thành dễ xâm nhập quá, thế lại có vẻ không bình thường.”

Khánh Trần gật đầu:

“Ừ, đúng vậy.”

Hắn vừa dứt lời, pháo điện từ ở phần đáy tàu Phong Bạo đã xác định mục tiêu, oành một tiếng, một quả pháo điện từ xuyên thủng Hỏa thần Chúc Dùng lơ lửng trên hoàng cung, Hỏa thần tan biến, hóa thành một làn khói xanh.

Ba quả pháo tiếp theo hủy diệt Thần Nữ Phi Thiên và Hỏa thần Chúc Dung còn lại.

Pháo điện từ của cứ điểm trên không có vận tốc 16.600m/s, tốc độ này đã vượt qua giới hạn của mọi siêu phàm giả, chỉ cần bị ngắm trúng trong nháy mắt là nó sẽ tự động kích hoạt, chắc chắn không thể sống sót.

Nhưng Khánh Trần đang ngồi trong quán cà phê lại vô cùng điềm tĩnh, đợt công kích này chẳng qua là kích hoạt góc nhìn Thượng Đế của Người Xem Mệnh mà thôi.

Đại Vũ nhìn đồng hồ:

“Được rồi.”

Hắn mở Vải Liệm ra, bốn bức tranh bên trong lại khôi phục như cũ, Khánh Trần lại điều khiển Trần Dư xé tranh.

Khi Trần Dư với thực lực bán thần có được Vải Liệm, lợi thế của cuộc chiến bắt đầu nghiêng hẳn về một phía!

Gián của Tiểu Tam vẫn luôn ẩn nấp dưới mặt đất của cung điện, hắn chắc chắn bày chiếc quan tài vàng chưa hề được mở ra.

Vì thế, bảy lão quái vật trước nay chưa từng ở trong quan tài vàng, Người Xem Mệnh đã chuyển họ đi nơi khác và bố trí ván cờ này.

Sở dĩ Khánh Trần không vội vàng tiêm thuốc là để phá hủy bảy chiếc quan tài vàng, nhưng bây giờ lại phát hiện đây chẳng qua chỉ là một cái bẫy.

Quan tài vàng là giả, vận chuyển là giả, chỉ có bẫy rập là thật.

Khánh Trần ngồi trong quán cà phê yên lặng lắng nghe, chợt có tiếng bước chân dồn dập vang lên trong ô phố nơi hắn đang ngồi, Đại Vũ bỗng quay đầu nhìn hắn:

“Chúng ta bị bao vây rồi, có người tiết lộ hành tung của chúng ta, là Nhện Đen ư?”

“Không phải.”

Khánh Trần lắc đầu:

“Người khổng lồ đã dò xét nội tâm của Nhện Đen, không phải nàng, Người Xem Mệnh còn có năng lực mà chúng ta chưa biết hết.”