Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2880: Bầy Gián Do Thám




Trong căn nhà số 78 đại lộ Victor.

Vào một buổi chiều của ngày hè chói chang.

Khánh Kỵ nhìn Khánh Trần hôn mê, môi trắng bệch, tóc tai xác xơ.

Hắn nhìn về phía Nhất và Tiểu Tam:

“Khánh Trần trải qua chuyện gì ở thế giới ngoài thế?”

Tiểu Tam nói, giọng điệu đau khổ:

“Ông chủ đang khiêu chiến sinh tử quan thì bị phục kích, hắn cưỡng chế mở khóa gen để bọn ta có cơ hội khống chế toàn bộ tàn quân của tổ chức Vương Quốc, ngoài ra còn để cho ông chủ Trịnh có cơ hội tìm được người du hành thời gian ẩn nấp của Trần thị.”

Khánh Kỵ hiểu ngay:

“Hắn lo lắng lần này mình thất bại nên muốn dùng năng lực cuối cùng của mình giúp các ngươi giải quyết hậu hoạn, cho các ngươi có thêm thời gian phát triển.”

Tiểu Tam lặng đi, chỉ đáp:

“Bọn ta biết.”

“Để hắn ngủ thêm lát nữa.”

Khánh Kỵ nói:

“Bầy gián do thám thế nào rồi? Tàu Phong Bạo đã đi chưa?”

Tiểu Tam nói:

“Công tước Phong Bạo định ngày mai xuất phát, tối nay bảy chiếc quan tài vàng sẽ được vận chuyển lên tàu Phong Bạo trong sự hộ tống của cao thủ.”

Ở bên cạnh, Nhện Đen suy tư rồi nói:

“Ta tra xét lịch sử thì các đời quốc vương Roosevelt đều nắm quyền đến năm 59 tuổi 10 tháng, sau đó họ sẽ lựa chọn người thừa kế rồi biến mất. Nói cách khác, dù Ly Rượu Độc có thể hồi sinh những lão quái vật này thì họ cũng chỉ có thể sống tối đa hai tháng, bởi vậy hoàng tộc Roosevelt phải tính toán kỹ càng.”

Đúng lúc này Nhện Đen nhận được tình báo:

“Nhiều người du hành thời gian làm nội ứng báo cáo, vương quốc Roosevelt đã phát động lệnh động viên thời chiến, trong vòng 24 tiếng đồng hồ họ phải tập kết và chia đội, chuẩn bị xuất phát đến Liên Bang ở đại lục phía Đông, làm sao bây giờ?”

Khánh Kỵ nói:

“Mọi việc chờ Khánh Trần tỉnh lại rồi bàn sau.”

Hắn vừa dứt lời thì chợt nghe thấy tiếng ho dữ dội của Khánh Trần, đối phương từ từ mở mắt ra:

“Xuyên không bao lâu rồi?”

Hắn đã hoàn thành hai sinh tử quan cuối cùng, nhưng căn bệnh ung thư sẽ không biến mất dù đã mở khóa gen, bệnh của hắn cũng không khỏi hẳn.

Tế bào ung thư bám vào lá phổi, vào thận, gan, xương cốt của hắn, ảnh hưởng đến tất cả mọi thứ của hắn.

“Vừa mới xuyên 20 phút.”

Tiểu Tam hỏi:

“Ông chủ, tọa độ của ngươi ở thế giới ngoài là gì? Lưu Đức Trụ nói họ bị tập kích, ngươi ra lệnh đập mật thược chi môn đưa tất cả họ rời đi.”

Khánh Trần nghĩ một lúc:

“Ta đã leo ra khỏi hang én Golondrinas ở Mexico, nhưng ta không chắc mình có còn ở cửa hang không.”

Khánh Kỵ chợt cảm thấy căng thẳng, hắn biết Khánh Trần là một người cẩn thận chu đáo đến mức nào, thế nhưng bây giờ đối phương lại không còn nhận thức về thời gian, thậm chí không xác định mình ở đang đâu ở thế giới ngoài.

“Cơ thể của ngươi thế nào rồi?”

Khánh Kỵ hỏi.

Khánh Trần chống tay ngồi dậy:

“Không sao, vẫn chiến đấu được. Tiểu Tam, bầy gián bây giờ có thể xâm nhập vào cả thành phố được không?”

Khánh Kỵ nói:

“Chi bằng ngươi tiêm thuốc cho mình trước đi, thành thần rồi tất nhiên có thể giải quyết bảy lão quái vật kia.”

Khánh Trầm im lặng một lát:

“Con đường thành thần mà đến cả Nhâm Tiểu Túc còn cảm thấy nguy hiểm thì ta không nắm chắc trăm phần trăm không bị thế giới đồng hóa, hơn nữa cho dù thành thần thì sau đó cũng sẽ mất năng lực chiến đấu một thời gian, khi ấy không còn kịp rồi. Đám Người Xem Mệnh hệt như quái vật này không chỉ khi còn sống đã là quái vật, dù qua 60 tuổi cũng hết sức nguy hiểm.”

Khánh Kỵ khó hiểu:

“Thế là thế nào?”

Nhện Đen như sực nhớ ra cái gì:

“Người Xem Mệnh sống đến 60 tuổi thì sẽ không chết một cách tự nhiên, mà ý chí của thế giới sẽ giáng vận rủi lên người họ, từng có một Người Xem Mệnh trốn dưới lòng đất đã chết do bị thiên thạch nện trúng, liên lụy đến cả một thành phố.”

Khánh Trần gật đầu:

“Những lão quái vật này khi còn sống sẽ giúp Roosevelt chiến đấu, chết rồi thì có thể kéo quân ta chết cùng, họ phải vắt kiệt toàn bộ giá trị của mình mới bằng lòng chết.”

Khánh Kỵ hỏi:

“Nhưng Khánh Trần à, ngươi giỏi mưu tính nhất mà, ngươi tính xem cơ thể của mình có thể sức chiến đấu cường độ cao không? Trong hoàng cung có công tước Phong Bạo và vương quốc Roosevelt, ngươi cho rằng tấn công hoàng cung là lựa chọn tốt nhất ư, hơn nữa người ngươi phải đối mặt là Người Xem Mệnh đấy. Ngươi vừa mới trải qua một cuộc chiến, chi bằng để cho mạng lưới tình báo của Nhện Đen hoạt động, chờ quan tài vàng được vận chuyển lên mặt đất thì chúng ta chặn đường giết họ.”

Bầu không khí trong biệt thự chìm vào yên lặng, tất cả mọi người đều im tiếng chờ Khánh Trần quyết định.

Khánh Trần thở dài một hơi:

“Đây đúng là kế hoạch tốt nhất, Nhất, ngươi thấy thế nào?”

Nhất gật đầu:

“Ta cũng tính toán ra kết quả y hệt.”

Khánh Trần quay sang nhìn Nhện Đen:

“Đi mua thức ăn nấu cơm đi, chúng ta chờ lão quái vật đi lên.”

Khánh Kỵ hỏi:

“Ta tò mò là ngươi đã thăng cấp bán thần rồi, lại còn hoàn thành hai sinh tử quan, vậy ngươi có đột phá mới nào không?”

“Có.”

Mọi người nhìn nhau, Khánh Trần đã là bán thần rồi, hoàn thành sinh tử quan mà còn có thể đột phá nữa ư?