Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2786: Cầu Nguyện




Lấy hai người làm thí nghiệm, một người vào phòng giam có thể trông thấy ánh sáng tự nhiên, có thể phán đoán ngày và đêm nhưng không có phương tiện giải trí. Người còn lại vào phòng giam không có ánh sáng tự nhiên, không có cách nào phán đoán thời gian, nhưng lại có thể xem phim ảnh.

Kết quả là người thứ hai suy sụp trước.

Trong hai ngày qua, Khánh Trần không phải muốn quan sát ai xuất sắc hơn, chẳng qua là hắn đang ép người du hành ẩn nấp, khiến họ không kìm nén được phải cúi đầu xem thời gian trên tay mình.

Dưới sự quan sát của Khánh Trần, dù là một động tác rất nhỏ thì cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của hắn, vì vậy Khánh Trần hoàn toàn tin tưởng phán đoán của mình.

Hiện tại, hắn vô cùng chắc chắn người đàn ông trước mặt mình thật ra đã hoàn thành chuyến xuyên không, trở thành người du hành, thay thế hầu tước Winston của vương quốc Roosevelt, chẳng qua mọi người không biết mà thôi.

Hầu tước Winston im lặng một lát:

“Có phải ngươi hiểu lầm gì rồi không, ta chỉ là một người bình thường thôi.”

Khánh Trần bình tĩnh lắc đầu:

“Bây giờ đại lục phía Đông đang bị xâm lược, ta không có thời gian chậm rãi thuyết phục các ngươi, giảng đạo lý với các ngươi. Ngươi thân là cục trưởng cục lương thực của Trung tâm Vương Thành, ngày sau khi viễn chinh phía đông nhất định sẽ trở thành mắt xích quan trọng của bộ phận bảo đảm hậu cần.”

“Ta nói cho ngươi biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, ta sẽ cắt rạch một vết thương trên mu bàn tay ngươi, chỉ cần sau khi xuyên không ngươi không đi làm thì ta sẽ nhận định phán đoán của mình là chính xác. Sau đó, ta sẽ nghĩ mọi cách khiến ngươi sống trong đau khổ, thậm chí không muốn sống tiếp nữa. Ngươi đã bị thi thuật Giữ Nghiêm Bí Mật, không thể nói cho bất cứ ai biết những gì mình gặp phải, đương nhiên dù ngươi nói cho quốc vương Roosevelt thì họ cũng không có cách nào bảo vệ tính mạng của ngươi ở thế giới ngoài. Có lẽ bắt đầu từ tuần trước, thế lực của họ ở thế giới ngoài đã sụp đổ cả rồi.”

“Tuy ta rất muốn làm một người tôn trọng nhân cách, thái độ hữu hảo, nhưng so với mạng sống của những người bên cạnh ta thì mạng của ngươi không quan trọng lắm, xin lỗi.”

“Khánh Trần, chúng ta đều là người du hành, ta đã nghiên cứu ngươi cẩn thận. Theo ta được biết, Hội Phụ Huynh không phải là tổ chức lạm dụng bạo lực, và ngươi cũng không phải một người lạm dụng bạo lực.”

Hầu tước Winston ngồi trong ánh đèn màu trắng, hắn quan sát những bức tường kim loại màu xám toát lên sự lạnh lẽo bốn xung quanh:

“Thậm chí trước đó ta không cảm thấy các ngươi là một mối đe dọa ở thế giới ngoài, nhưng ta sai rồi.”

Khánh Trần im lặng một lát:

“Đời người luôn phải đưa ra những lựa chọn, tuy nhân cách của mỗi người đều bình đẳng, nhưng mạng sống của những người ta quan tâm quả thực quan trọng hơn các ngươi.”

Winston nói:

“Ta hiểu rồi, đích xác ta đã trở thành người du hành từ lâu rồi.”

“Tốt lắm, thẳng thắn sẽ bớt đi nhiều phiền toái.”

Khánh Trần nói.

Hầu tước Winston ngồi trong phòng thẩm vấn, ánh đèn trắng bệch chiếu lên mặt hắn:

“Vậy là bây giờ ta không có quyền lựa chọn, mà phải phối hợp với các ngươi chống lại vương quốc Roosevelt đúng không?”

“Đúng vậy.”

Khánh Trần nói:

“Nhưng ta cảm thấy ngươi không cần chán nản như thế, sau khi bọn ta thành công, ngươi cũng là công thần.”

Hầu tước Winston cười gượng:

“Các ngươi thắng vương quốc Roosevelt kiểu gì? Thứ cho ta nói thẳng, dù các ngươi hợp tác với vương triều người khổng lồ cũng không có ích gì, họ đã ra khỏi rừng cấm kỵ, không có quá nhiều tác dụng trong chiến tranh hiện đại. Ta cần các ngươi hứa hẹn cho dù thất bại cũng không được tiết lộ thân phận của ta.”

Khánh Trần lắc đầu:

“Bây giờ tốt nhất là ngươi cầu nguyện từ tận đáy lòng rằng bọn ta sẽ giành chiến thắng, vì mọi người đều là cùng một giuộc với nhau cả rồi. Nếu bọn ta thất bại thì ta sẽ giao tất cả các ngươi ra.”

Hầu tước Winston:

“...”

Khánh Trần cười nói:

“Yên tâm, chúng ta chắc chắn sẽ thành công.”

“Các ngươi định lợi dụng ta làm gì?”

Hầu tước Winston hỏi với giọng bình tĩnh:

“Quyền lực của ta không lớn.”

“Lần sau xuyên không, bọn ta sẽ thiết lập phương pháp liên lạc ở thế giới trong, đến lúc đó có chỉ thị, sẽ báo cho ngươi biết.”

Khánh Trần đứng dậy:

“Trước khi chiến tranh kết thúc ngươi chỉ có thể ở lại trong cứ điểm chiến tranh này.”

Winston nhìn bóng lưng Khánh Trần rời đi:

“Khoan đã, bây giờ ta đã là người của các ngươi rồi, vậy chỗ trái cây và trà lúc trước ấy có thể cung cấp thêm cho ta đúng không? Mà các ngươi có truyền thừa tu hành không? Ta nghe nói Hội Phụ Huynh các ngươi có hơn 100 nghìn người đang tu hành, hơn nữa tốc độ tu hành còn rất nhanh. Đúng rồi, nghe nói một khi được quán đỉnh thì có thể sống lâu hơn.”

Khánh Trần đưa lưng về phía Winston, khóe miệng khẽ cong lên.

Ở đại lục phía Tây, không phải ai cũng có thể tu hành, chỉ có năm truyền thừa tu hành chỉ, người bình thường có lẽ chỉ có thể trở thành chiến sĩ gen với nhiều di chứng. Vì thế những người du hành như Winston dù đã thành hầu tước thì cũng vẫn chỉ là người làm công cho hoàng tộc, truyền thừa Người Xem Mệnh tuyệt đối sẽ không đến tay hắn.