Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2782: Đối Chiếu Thành Công




Đếm ngược 00:10:00.

Nhện Đen ngồi trong phòng khách, nhìn Khánh Trần vẫn đang liên tục quan sát đủ loại ảnh chụp và thông tin, nàng hỏi với vẻ khó hiểu:

“Ông chủ, ngươi đã đến đại lục phía Tây hai ngày rồi, nhưng chưa ra khỏi cửa lần nào mà chỉ lên mạng dân dụng tìm kiếm và xem tất cả tin tức và hình ảnh trên mạng suốt! Rốt cuộc là để làm gì?”

“Vì một kế hoạch.”

Khánh Trần ngẩng lên và thở phào một hơi:

“Thật ra vai trò của ta trong việc này không lớn, chủ yếu vẫn là dựa vào cô nhóc bên cạnh ta đây.”

Nhất ngẩng đầu, cười nói:

“Một kế hoạch rất thú vị, có lẽ nếu có lần sau ngươi sẽ biết xảy ra chuyện gì.”

Nhện Đen thấy họ không muốn nói thì cũng không hỏi nhiều.

Nàng biết Khánh Trần không thể tin tưởng nàng hoàn toàn được, nàng vẫn chưa được xem như người một nhà.

Nàng nói, giọng hết sức bình tĩnh:

“Ta đi ngủ trước, có việc gì thì gọi ta.”

“Ừ.”

Khánh Trần gật đầu:

“Đi đi.”

Sau khi Nhện Đen rời đi, Nhất nhỏ giọng hỏi:

“Khánh Trần, ngươi và Ương Ương đến bước nào rồi?”

Khánh Trần dở khóc dở cười:

“Sao người hóng hớt thế, trẻ con trẻ mỏ đừng hỏi mấy việc này.”

“Thì ra đã phát triển đến giai đoạn trẻ con không được nghe rồi ư?”

Nhất kinh hãi.

Trở về.

Khi thế giới sáng sủa trở lại, Khánh Trần không ngủ mà lập tức vùi đầu vào làm việc.

Trước khi xuyên không, hắn đã nói lời cáo biệt với Ương Ương và trở lại Kình Đảo.

Hiện tại, hắn cầm một ổ cứng HDD nhỏ màu đen, trước mặt là những chiếc máy tính cùng với Hội Phụ Huynh đang chờ đợi. Khánh Trần cắm ổ cứng HDD vào máy tính, “chương trình” bên trong nhanh chóng truyền đến hơn trăm chiếc ổ cứng HDD.

Ngay sau đó, hơn mười nghìn thành viên Hội Phụ Huynh chia thành hơn 100 đội ngũ, cầm lấy ổ cứng HDD thuộc về nhóm mình, sau đó lần lượt đi vào đường hầm.

Họ rầm rộ xuyên qua đường hầm, đến căn cứ “cánh cửa thần kỳ” của Côn Luân. Trong căn cứ trống trải, những chiếc cầu thang xoắn cùng với vô số mật thược chi môn gắn trên các mặt tường xung quanh.

Tiểu Thất, Tiểu Ngũ, Tiểu Tam dẫn đội ngũ cả mình đến cầu thang xoắn, tìm được mật thược chi môn của mình ở từng tầng, đi đến nơi mình phải đến.

Thành viên Côn Luân đã chờ sẵn ở đây, để mở cửa cho họ và chuẩn bị chi viện bất cứ lúc nào.

Khi thành viên Hội Phụ Huynh và thành viên Côn Luân lướt qua nhau, thành viên của Côn Luân sẽ nhỏ giọng dặn dò:

“Chú ý an toàn.”

Khánh Trần và Trịnh Viễn Đông đứng sóng vai trong “giếng trời”, nhìn thành viên của Hội Phụ Huynh lần lượt đi vào mật thược chi môn và biến mất sau cánh cửa, như đang dõi theo các chiến sĩ lao ra chiến trường, đến các nơi trên thế giới.

“Đội ngũ của Hội Phụ Huynh hiện giờ thật sự rất đồ sộ. Ngươi cảm thấy kế hoạch này có tác dụng không?”

Trịnh Viễn Đông hỏi.

Khánh Trần lắc đầu:

“Không dám chắc.”

London.

Tiểu Thất dẫn hơn 100 Người Nhà đi ra, hắn cầm một chiếc máy tính bảng đứng trước cửa ra vào, ổ cứng HDD họ vừa lấy được nối với máy tính bảng.

Một tấm bản đồ xuất hiện trên màn hình, bản đồ đã đánh dấu tuyến đường và sử dụng tiếng Trung nhắc nhở họ đi theo hướng dẫn đến sở cảnh sát London.

“Ở đây à?”

Tiểu Thất hỏi.

“Đi theo hướng dẫn chắc là chuẩn rồi.”

Một Người Nhà nói.

Sở cảnh sát London vào đêm vô cùng yên ắng, thậm chí không có người gác cửa.

Tiểu Thất suy nghĩ rồi nói:

“Trước khi đến đây ông chủ đã dặn không được quá thất lễ, chúng ta cố gắng tỏ ra lịch sử.”

“Ta không biết tiếng Anh.”

Có người nói.

Tiểu Thất gãi đầu:

“Các ngươi không một ai biết nói tiếng Anh à?”

“Chính ngươi cũng không biết đấy thôi, sao lại nhìn chúng ta oán trách như thế!”

Đột nhiên màn hình máy tính bảng trong tay Tiểu Thất hiện lên một dòng chữ:

“Ta giúp các ngươi nói chuyện.”

Tiểu Thất vui mừng:

“Máy tính bảng ông chủ đưa còn có trí tuệ nhân tạo cơ à, thế có phải tổng bộ trên Kình Đảo còn có người giúp đỡ theo dõi nhiệm vụ trực tiếp không?”

Họ bước vào sở cảnh sát, cảnh sát London trong sở thấy một đám người xông vào thì vô cùng kinh ngạc.

Tiểu Thất tươi cười giơ máy tính bảng lên, ngữ khí vô cùng hòa nhã:

“Người anh em, giơ hai tay lên, úp mặt vào tường, đừng ép bọn ta phải động thủ, cảm ơn đã hợp tác.”

Một hàng chữ tiếng Anh hiện lên trên màn hình, cảnh sát London đứng tại chỗ toan rút súng ra, kết quả họ chưa kịp phản ứng đã bị khống chế.

Chặn tín hiệu, chặn cửa ra vào, chỉ trong vòng 10 phút ngắn ngủi Hội Phụ Huynh đã hoàn thành công tác phong tỏa từ trong ra ngoài.

Tiểu Thất nối ổ cứng trên máy tính bảng với máy vi tính đăng ký hộ khẩu của sở cảnh sát, chiếc may tính ấy tự động chuyển sang giao diện đăng nhập, chưa đến một giây đồng hồ đã bị bẻ khóa. Từng bức ảnh một lướt qua nhanh chóng trên màn hình máy tính, từng phần thông tin hộ khẩu được tức tốc đối chiếu.

Cảnh sát London nằm bò trên mặt đất nhìn cảnh này, ngơ ngác không đoán ra được họ đang làm gì.

Nhưng đột nhiên một lời nhắc nhở hiển thị trên màn hình máy tính.

Đối chiếu thành công!