Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2752: Quân Đội




Nàng nói như vậy có cân nhắc tới cảm nhận của Trần Dư hay không vậy?

Linh nói tiếp:

“Ngươi có thể quyết đoán, hạ lệnh rút lui đúng là chuyện tốt. Đế quốc Roosevelt chuẩn bị cho cuộc viễn chinh này từ rất lâu rồi, hơn xa suy nghĩ của các ngươi, từ rất lâu trước đây họ đã tiến hành chế tạo tàu đổ bộ trên quy mô lớn rồi. Vậy nên không chỉ riêng không quân của họ lợi hại, các ngươi cũng phải chuẩn bị sẵn sàng đối đầu với lục quân của họ. Họ có năng lực trong vòng bảy ngày vận chuyển hai tập đoàn quân được vũ trang hiện đại tới khắp nơi trên thế giới. Nhưng hiện giờ các ngươi vẫn nên suy tính tìm cách rút lui thật nhanh chóng thì hơn."

Lúc này, hình chiếu 3D của Trịnh Viễn Đông đột nhiên nói:

“Nếu ta có thể ngăn cản họ thì sao?"

Linh nhìn về phía hắn:

“Ngươi có thể ngăn cản thời gian bảy ngày không?"

Trịnh Viễn Đông im lặng một hồi:

“Cứ giao cho ta."

Linh:

“Ngươi không tiếc bất cứ giá nào hả?"

Trịnh Viễn Đông cười đáp:

“Sẽ không tiếc bất kỳ giá nào."

Cả phòng họp rơi vào tĩnh lặng.

Mọi người đều biết khi Jindai Kura cam kết với Khánh Trần thì nó có ý nghĩa như nào.

Linh hỏi:

“Ngươi có biết lời hứa này nặng tới mức nào hay không?"

"Ta biết."

Jindai Kura cười nói:

“Nhưng đó chẳng phải chính là ý nghĩa việc chúng ta trở lại phương bắc hay sao? Nếu ta vừa mới tiếp nhận tập đoàn Jindai thì đã bị ngoại địch xâm lấn, vậy ta chẳng còn mặt mũi nào để uống rượu với những người khác nữa, thậm chí còn không ngẩng nổi đầu lên nữa ấy chứ."

Khánh Trần không nói lời nào, Jindai Kura cười nói:

"Ta phải đi sắp xếp phòng ngự rồi, các vị cứ yên tâm tổ chức rút lui, sau khi trận chiến này kết thúc ta sẽ dẫn người tới tây nam tập trung cùng mọi người."

"Ừm."

Khánh Trần đáp lời.

Linh nói:

“Bộ đội chủ lực còn lại ở thành phố Bạch Ngân còn 311 chiếc phi thuyền, trong đó có 81 chiếc phi thuyền cấp A, 7 chiếc trong số đó mang theo tên lửa đạn đạo, đều là vũ khí cấp bậc chiến dịch. Vả lại quỹ tích tên lửa cũng không phải theo quán tính, trước khi bắn trúng mục tiêu nó sẽ trải qua 97 lần thay đổi quỹ đạo đường đạn. Còn nữa, vệ tinh thăm dò của các ngươi cũng sẽ bị đánh rơi vào đêm nay. Nói một cách đơn giản thì ta không cho rằng Liên bang Đông đại lục không có đủ năng lực để chặn đánh. Đương nhiên phòng thủ tên lửa đạn đạo đều là vấn đề khó khiến người ta phải nhức đầu. Vậy nên một khi nó được bắn ra đồng nghĩa với việc mục tiêu quân sự bị phá hủy, hơn nữa đây chỉ là tàn quân của thành phố Bạch Ngân mà thôi."

"Quân đội của thành phố Phong Bạo còn mạnh mẽ hơn thành phố Bạch Ngân vài phần."

Linh nhìn mọi người, nói tiếp:

“Nếu Liên bang Đông đại lục là một khối, mọi người đồng tâm hiệp lực thì nói không chừng còn ngăn cản nổi, hiện giờ thì chắc chắn không được."

Hệ thống phòng thủ đạn đạo do năm bộ phận tạo thành, lần lượt là vệ tinh báo động, radar báo động, radar mặt đất, hệ thống chặn đánh mặt đất và hệ thống thông tin chỉ huy điều khiển.

Hiện giờ trên đầu mọi người có 24 chiếc vệ tinh quỹ đạo thấp cùng 6 chiếc vệ tinh quỹ đạo cao, tất cả tạo thành hệ thống thiên cơ hồng ngoại, dùng để trinh sát phóng xạ hồng ngoại từ đuôi tên lửa đạn đạo phun ra.

Nếu không có số vệ tinh này thì đồng nghĩa rằng mọi người không thể biết được lúc nào kẻ địch phóng tên lửa.

Hệ thống phòng thủ tên lửa bình thường đều là tính toán quỹ đạo của tên lửa sau khi nó tiến vào trạng thái bay quán tính, sau đó dùng tên lửa đối không để bắn chặn. Nhưng nếu tên lửa đạn đạo của kẻ địch chủ động thay đổi đường bay, vậy có nghĩa là họ không thể nào dự đoán đường bay của tên lửa được.

Đây chính là lý do Linh nói chỉ cần tên lửa được phóng ra thì chắc chắn sẽ bắn trúng, không thể nào ngăn chặn nổi.

Khi mọi người đang nói chuyện, có tiếng nổ từ phía Jindai Kura vang lên.

Vị công tử mặc áo lông thú trắng trong hình chiếu 3D kia quay đầu nhìn sang hướng khác, ngay cả hình chiếu của hắn cũng không ngừng lắc lư, có bụi từ trên đỉnh đầu rơi xuống.

Ngay sau đó, có ánh lửa ngoài cửa sổ bùng lên, chiếu đỏ quần áo lẫn gương mặt hắn.

Linh nhíu mày hỏi:

“Đã bắt đầu tấn công rồi sao?"

"Ừm."

Jindai Kura gật đầu đáp.

Khánh Trần nhìn về phía Linh:

“Chẳng phải đêm nay mới bắt đầu hay sao?"

Linh nhìn về phía Khánh Trần:

“Chiến tranh luôn có biến số mà. Hạm đội của thành phố Phong Bạo đã sớm tới đảo Trung Kế rồi. Dựa theo trình tự tấn công mà nói thì chúng ta còn khoảng 37 giây để nói chuyện với nhau, sau đó thông tin phương bắc sẽ bị cắt đứt. Ta sẽ nói thật ngắn gọn, bộ đội tiền trạm của hạm đội Tây đại lục sẽ đổ bộ đầu tiên, họ sẽ cướp sạch nhiên liệu và tiếp tế của Jindai, Kashima. Sau khi xác định vị trí an toàn, xây dựng hệ thống phòng ngự hậu phương, thẳng cho tới khi toàn bộ hạm đội tới."

"Sau khi tất cả tới đông đủ, họ sẽ xuôi nam, nếu không ngăn cản nội vậy thành phố số 10 sẽ biến thành một đống phế tích, trừ khi đến lúc đó thành phố số 10 không còn bất kỳ thành viên Hội Phụ Huynh nào cả."