Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2745: Chuẩn Bị Kỹ Càng




Mọi người đều biết có rất nhiều vật cấm kỵ có thể mở khóa ra thêm loại tác dụng thứ hai, ví dụ như vật cấm kỵ ACE-005 Đại Phúc, hay như là vật cấm kỵ ACE-066 Chim Hạc Giấy Ác Ôn có thể khống chế chim yến giấy trong tay Đại Vũ vậy.

Nếu Ngoài Tam Giới thật sự là do Trần Vô Địch tách ra, vậy đối phương thân là một trong ba vị bán thần của nhà họ Trần, vậy thì Ngoài Tam Giới có lẽ sẽ có hình thái mở khóa thứ hai.

Nhưng liệu tác dụng của nó là gì nhỉ?

Sau khi Phật châu hút hết một nửa lôi tương trong cơ thể Khánh Trần, trong căn phòng ở thành phố số 18, sau lưng công tước Phong Bạo đột nhiên có ánh sáng vàng chói mắt chiếu ra!

Công tước Phong Bạo cười lạnh một tiếng, dường như hắn sớm đã có chuẩn bị, nghiêng người sang tránh né, khiến cho một chưởng tấn công của vị Võ Tăng màu vàng kia đánh hụt.

Ngay khi hắn đang định thả lòng thì khóe mắt nhìn thấy một vị Võ Tăng xuất hiện ở phía bên phải, một vị xuất hiện ở phía bên trái, trên trời cũng có một vị xuất hiện nữa.

Mười tám vị La Hán.

Chỉ thấy mười tám vị Võ Tăng khóa chặt tất cả đường lui của công tường Phong Bạo, tung ra đánh hắn một chưởng!

Cho dù công tước Phong Bạo đã là bán thần đỉnh cao, dù là những vị La Hán màu vàng này chỉ mới cấp A nhưng công tước Phong Bạo vẫn phải gánh chịu bảy tám chưởng, phun ra một ngụm máu tươi!

Mười tám vị Võ Tăng cấp A đột nhiên xuất hiện, dù là bán thần cũng phải chịu thiệt!

Chỉ thấy sau khi mười tám bóng người màu vàng kia đánh trúng, tất cả tập trung vào một người, đứng giữa hào quang, vị Võ Tăng kia mỉm cười khép tay thành hình chữ thập:

“Vui không hả?"

Có Người Hành Quyết ở trong hội vội vàng phiên địch:

“Are you happy?"

Công tước Phong Bạo:

“?"

Mẹ nhà nó, đây có phải là một hòa thượng bình thường hay không vậy?

Có tên hòa thượng bình thường nào sau khi đánh người khác lại còn hỏi ngươi có vui hay không?

Võ Tăng tiêu tán giữa ánh hào quang, không thấy đâu nữa.

Công tước Phong Bạo đứng dậy, dặn dò:

“Joker ở trạng thái không thể nguyền rủa, không cần thử nghiệm nữa, trước tiên giết sạch những kẻ khác! Không giết dc thì cũng phải ép bọn chúng co đầu rụt cổ ở trong Hắc Diệp Nguyên, vĩnh viễn không dám thò đầu ra nữa."

Trong thành phố số 10, Khánh Trần ngồi sau bàn làm việc nhìn ánh sáng trên Ngoài Tam Giới ảm đạm dần, hắn biết có lẽ vị Võ Tăng kia đã đi ra ngoài một chuyến rồi.

Hắn đột nhiên đứng dậy, đi ra ngoài phòng làm việc, lớn tiếng gọi:

“Tiểu Thất! Lão La!"

Giữa nửa đêm tĩnh lặng, tất cả các văn phòng đều đang sáng đèn, nghe thấy Khánh Trần gọi, tất cả mọi người cùng nhau mở cửa, đi ra ngoài hành lang.

"Ông chủ, sao vậy?" La Vạn Nhai hỏi.

"Hắc Diệp Nguyên! Tiến hành rút lui theo từng khu vực, chia lượt ra để rút lui theo kế hoạch trước đó chúng ta đã lập ra!"

Khánh Trần nghiêm nghị nói:

“Khi nãy ta mới bị hắc ma pháp nguyền rủa, điều này chứng tỏ Người Hành Quyết đang ở trong phạm vi 1200km quanh đây! Cùng lúc với việc rút lui, lệnh cho những thành viên vòng ngoài vừa mới gia nhập lúc soát mọi ngóc ngách ở thành phố số 10, tìm kiếm tung tích của Người Hành Quyết!"

Khánh Trần nhíu mày, nếu như đối phương ở trong thành phố số 10 thì còn dễ xử lý, nếu như đối phương ở thành phố số 18 thì khó rồi.

Hắn nhìn về phía La Vạn Nhai:

“Ngươi cũng phải đi."

"Những thành viên nòng cốt của chúng ta đều rời đi thì thành phố số 10 phải làm sao đây" Tiểu Thất lo lắng hỏi:

“Khi nãy mới nhận được tình báo, tập đoàn quân Trần thị đã xuất phát vào một giờ trước, tối đa bảy ngày nữa sẽ tới bên ngoài thành phố. Ta không muốn rời đi, ta muốn chiến đấu."

Khánh Trần lắc đầu:

“Người Hành Quyết chắc chắn đã chuẩn bị kỹ càng rồi mới tới, rời đi để giữ lực lượng, không đi thì chẳng còn cái gì cả. Mau đi đi, đây là mệnh lệnh, cứ yên tâm, chỗ này còn có ta."

Trong lúc nói chuyện, có tiếng hét lớn từ ký túc xá bên dưới truyền tới, tất cả mọi người vịn lan can nhìn xuống, chỉ thấy một thành viên Người Trong Nhà ngã giữa vũng máu, tim đã ngừng đập.

Khánh Trần hỏi:

“Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Không biết, hoàn toàn không thấy chuyện gì xảy ra cả!"

Có người bên dưới nói.

Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên có bồn hoa từ phía trên tầng rơi xuống dưới, trong bóng đêm, rơi thẳng về phía người đang nói chuyện kia.

Khánh Trần tiện tay nhổ một sợi tóc đánh nát chậu hoa, những người ở tầng dưới hoảng hốt lùi về phía sau, gót chân đạp trúng khe gạch trên mặt đất, thân thể mất cân bằng, ngã lật ngửa về phía sau, ót hướng thẳng về phía cạnh sắc bén của bồn hoa.

Thân hình Khánh Trần biến mất, hắn tựa như một mũi tên rời cung, lao vút tới bên cạnh thành viên Người Trong Nhà, nâng cổ đối phương lên.

Lời nguyền này tựa như Tử Thần tới, rất khó lòng đề phòng, một lần không thành công thì nó sẽ có hiệu lực lần thứ hai, lần thứ hai mà vẫn thất bại thì nó sẽ có hiệu lực lần thứ ba.

Lần sau bất ngờ hơn lần trước, cũng nguy hiểm hơn lần trước nhiều lần.

Mấy chục nghìn thành viên của Hội Phụ Huynh bị nguyền rủa, Khánh Trần có thể cứu được một vài người nhưng không thể cứu tất cả mọi người được.

Tiểu Thất nhìn thấy cảnh tượng này cũng không nói gì nữa cả, bọn hắn nhất định phải rời đi, nếu không thì sẽ chết trong đủ các sự việc bất ngờ diễn ra, chết một cách vô nghĩa.

Hắn cúi đầu nói:

“Chỉ vì Khôi Lỗi Sư bắt tay với Người Hành Quyết mà chúng ta bị ép phải từ bỏ thành phố đã khổ tâm gây dựng này hay sao?"

Mọi người cố gắng lâu như vậy, cuối cùng vẫn phải rời đi.

Khánh Trần nhìn về phía Tiểu Thất:

“Đừng lãng phí thời gian nữa, nguyền rủa sẽ dần có hiệu lực, lúc này e rằng đã có mấy trăm thành viên Hội Phụ Huynh gặp nạn rồi. Kéo dài thêm một phút đồng hồ là sẽ có thêm vài chục thành viên chết đi. Đi thôi nào, bây giờ đi là vì có một ngày trở lại."