Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2739: Lễ Tang




Khuyên trở về kiểu cưỡng chế.

Hắn không cần mặt mũi thì cho hắn mặt mũi.

Tạm thời những người này vẫn chưa thể chết được. Họ phải trợ giúp Hội Phụ Huynh sắp xếp lại kết cấu quyền lực của ba thành phố thuộc phía bắc của Kashima, sau đó là nộp của cải của họ lên.

Hiện giờ Hội Phụ Huynh đã bắt đầu công khai thu gom bằng chứng phạm tội của những người này, tương lai sẽ liệt toàn bộ những người này vào tội phạm chiến tranh: Quả thật Kashima và Jindai đã từng trợ giúp vương quốc Roosevelt xâm lấn Liên bang, mở cửa biên giới.

“Quân đội của Kashima đâu?”

Khánh Trần hỏi.

“Quân đội Kashima cũng bị đám Khánh Dã đánh tàn phế rồi.”

La Vạn Nhai nói:

“Lão gia tử ở núi Ngân Hạnh chuẩn bị rất đầy đủ. Trong lúc chúng ta ra tay ở thành phố, Khánh Kỵ Khánh Dã đã đi thẳng đến trụ sở quân sự Kashima.”

“Ừm.”

Khánh Trần gật đầu:

“Bên phía Lý thị có động thái gì không?”

“Họ đang tích cực bố trí canh phòng, nhưng phương hướng phòng ngự...hướng về chúng ta.”

La Vạn Nhai than thở:

“Bây giờ động tác của Hội Phụ Huynh quá lớn khiến họ sinh ra cảm giác nguy hiểm...”

“Đây cũng là chuyện có thể hiểu được.”

Khánh Trần nói, sau đó nhìn Lý Khả Nhu ở phía sau đang ghi chép những điều cốt yếu trong hội nghị:

“Bảo Khánh Khôn đến Lý thị một chuyến, chúng ta nhất định phải đoàn kết lại.”

Lý Khả Nhu gật đầu:

“Đã rõ.”

Lúc này, cuối cùng Khánh Trần cũng nói đến trọng điểm:

“Đại Vũ và Zard đã mất liên lạc bao lâu?”

“Bắt đầu từ bốn giờ sáng lần xuyên qua này, họ gửi tin nhắn báo là chuẩn bị chạy trốn, sau đó không còn liên lạc được nữa.”

La Vạn Nhai nghiêm mặt nói:

“Chắc là họ đã gặp chuyện. Thành viên của Hội Phụ Huynh trong thành phố số 7 vẫn theo dõi sát sao trang viên của gia chủ Trần thị, họ không hề ra khỏi đó.”

Khánh Trần trầm mặc, mọi chuyện đã phát triển theo chiều hướng thoát khỏi kế hoạch của hắn. Có thể nói rằng chuyện Đại Vũ và Zard rơi vào hiểm cảnh thì trách nhiệm chủ yếu thuộc về hắn. Tuy rằng chuyện Đại Vũ muốn cướp quyền là chuyện của hắn, nhưng bắt đầu mọi chuyện là do hắn yêu cầu Đại Vũ và Zard trở lại.

Lúc này La Vạn Nhai lên tiếng nói:

“Hiện giờ trong Trần thị vẫn tuyên bố Trần Dư đã bị ngươi giết chết, phe phái Trần Dư đã có dấu hiệu sụp đổ.”

Lúc nói lời này, ánh mắt của hắn vẫn hướng về phía Khánh Trần.

Trong phòng họp bỗng nhiên yên tĩnh lại, bởi vì vị bán thần kia của Trần thị đang ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh Khánh Trần, tư thế nghiêm chỉnh như là học sinh tiểu học vừa đến trường vậy.

Lúc trước khi thấy Khánh Trần dẫn Trần Dư theo, mọi người đều hít vào một hơi.

Họ đã nghĩ khi đối diện với Trần Dư, chỉ cần Khánh Trần lên cấp thì nhất định có thể đạt được thắng lợi mà không gặp chút nguy hiểm gì. Nhưng họ thật sự không ngờ rằng Khánh Trần còn có thể biến Trần Dư trở thành Khôi Lỗi bằng Con Rối Giật Giây...thì quá ác độc.

Trần Dư đưa mắt nhìn thẳng, trong lòng lại mắng đến tổ tông Khánh Trần từ lâu. Hiện giờ hắn giống như một con thú cưng bị người ta quan sát, đám Trần Truyện Chi bên cạnh còn mắng liên tục. Cái này còn khó chịu hơn là chết nữa.

Có Trần Dư ở đây, cục diện của Trần thị vẫn có thể cứu vãn được.

Nếu Hội Phụ Huynh không thể khống chế Trần thị qua gia chủ của Trần thị, thế thì thông qua Trần Dư...

Khánh Trần nói:

“Bắt đầu từ bây giờ, phong tỏa tin tức ta còn sống. Một ngày sau, bắt đầu tung tin tức ta đã bị Trần Dư giết chết. Rất nhiều người trong Trần thị biết ta có Con Rối Giật Giây. Chỉ khi ta chết thì họ mới tin Trần Dư vẫn là Trần Dư...Làm lễ tang cho ta luôn cũng không sao.”

La Vạn Nhai gật đầu:

“Đã rõ.”

Nhưng vấn đề là nếu Đại Vũ và Zard cũng bị biến thành Khôi Lỗi thì phải làm sao? Nếu vậy thì quá buồn nôn!

Lúc này Khánh Trần bỗng nhiên nhìn về phía tiểu Thất:

“Hiện giờ Tần Thư Lễ đang bị giam giữ ở đâu? Dẫn ta đi gặp hắn...Ta muốn thí nghiệm một chuyện.”

Hết thảy nhân viên tham dự đi vào ngục giam bí mật của thành phố số 10. Khánh Trần đứng bên ngoài nhà tù, lạnh lùng nhìn đối phương.

“Tần Thư Lễ” ngạc nhiên nhìn về phía Trần Dư bên cạnh Khánh Trần:

“Bên ngoài đã trở trời nhanh như vậy sao.”

Khánh Trần nhìn người khổng lồ bên cạnh:

“Khôi Lỗi này biết chuyện ta đến khu cấm kỵ số 001 không?”

Người khổng lồ lắc đầu.

Khánh Trần bình tĩnh phân tích:

“Ta đoán nếu khoảng cách quá xa thì các Khôi Lỗi muốn truyền tin với nhau cũng phải sử dụng công cụ truyền tin hiện đại, không thể tương thông suy nghĩ mọi lúc được. Khôi Lỗi trong thành phố số 10 còn chưa biết chuyện ta đến khu cấm kỵ số 001, chủ thể của ngươi...chắc là đang ở thành phố số 7.”

Tần Thư Lễ mỉm cười:

“Ngươi đoán thế nào cũng được.”

Nhưng hắn suy nghĩ lại thì cười lớn nói:

“Ta hiểu rồi. Ngươi trù tính dẫn dụ Trần Dư, đồng thời phái Trần Vũ và Zard đến Trần thị...Bây giờ chắc là họ đã mất liên lạc rồi đúng không?”

“Có lẽ lát nữa ngươi không cười nổi đâu.”

Khánh Trần bình tĩnh nói:

“Mở cửa.”

Một giây sau khi cửa nhà tù mở ra, Tần Thư Lễ nhìn thấy Trần Dư cầm một cái ống chích đi tới trước mặt, đè hắn xuống rồi lấy máu hắn ra.