Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2735: Cảnh Trong Mơ 8




Thêm nữa, Khánh Trần và Trần Dư còn là hai bán thần.

Bàn về số lượng.

Bên phía quân Tây Bắc còn chưa tập hợp đủ người, còn tộc người khổng lồ lại kéo đến đây hết, hai bên rõ ràng là mối quan hệ nghiền áp và bị nghiền áp.

Lúc này, Bặc Phân Thông vẫn không chịu thua:

“Các huynh đệ, khi xưa chúng ta đánh giặt từng có thắng có thua, nhưng chưa bao giờ đi nhận thua, chơi tới bến với bọn họ, dù sao chúng ta cũng giỏi chịu đòn!”

Giây tiếp theo, vài tên người khổng lồ đi vào trong rừng cây nhỏ ở bên cạnh, giang rộng tay ôm lấy một thân cây to gầm to:

“Ha!”

Cây lớn bị nhổ tận gốc.

Giây tếp theo, vài trăm tên khổng lồ giơ lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay lóe lên tia sét.

Đại Lừa Dối lập tức giảng hòa nói:

“Ha ha ha ha ha, hiểu lầm thôi! Chỉ là hiểu lầm thôi mà! Ngươi làm lớn chuyện làm gì, muốn bắt vài con vật đúng không, chúng ta có thể cho ngươi bắt mà!”

CMN mấy người khổng lồ này còn ghê gớm hơn mấy người khổng lồ mà bọn họ từng gặp.

CMN người khổng lồ còn đi tu hành!

Cho người khổng lồ công pháp tu hành, CMN phải là thằng mất dạy cỡ nào mới có thể làm ra chuyện này chứ?!

Trong lúc đang tự hỏi, Thất đương gia nhìn Trương Tiểu Mãn:

“Vương, giết chết bọn hắn hay làm sao?”

Các anh linh:

“?”

Con người còn có thể làm vương của người khổng lồ nữa hả?!

Lâu lắm rồi bọn họ không đi ra ngoài nên thời đại thay đổi rồi sao? Mới lúc nãy thôi, mấy người Đại Lừa Dối còn cảm thấy Khánh Trần rất hiền lành, có cảm giác cực kỳ vô hại.

Hiện tại mấy người Đại Lừa Dối lại nhìn Khánh Trần, rõ ràng đây là một con ác ma đang cười tủm tỉm.

Cái tính cách này, thậm chí bọn họ còn cho rằng là Khánh Trần quay trở về giỡn chơi với bọn họ.

Kể ra bọn họ cũng rất xui xẻo, cả đời có thể gặp được hai người chơi trò mất nết như Nhâm Tiểu Túc và Khánh Trần, cũng rất là khổ.

Lúc này họ bắt đầu cảm thấy hiếu kỳ, rốt cuộc cái tên này là người thế nào?

Thấy tộc người khổng lồ đã khống chế được cục diện, Khánh Trần bèn mở miệng hỏi:

"Đại lừa dối, hiện giờ có nhớ được quy tắc thu nhận của hai mươi bốn chuôi tâm kiếm chưa?"

Đại lừa dối cười nói:

"Nhớ rồi nhớ rồi. Trước tiên cắt mười đầu ngón tay, mỗi một ngón tay nhỏ một giọt máu lên hai mươi bốn chuôi tâm kiếm, liên tục hai mươi bốn tiếng, mỗi tiếng một lần. Sau hai mươi bốn tiếng, chúng sẽ tiến vào thân thể ngươi, dùng máu của ngươi để uẩn nhưỡng 183 ngày, sau đó thì có thể sử dụng."

Khánh Trần sửng sốt:

"Phức tạp như vậy? Ngươi đang gạt ta đúng không."

Đại lừa dối thành thật nhìn người khổng lồ ở xung quanh:

"Lúc này sao ta dám lừa ngươi."

"Được."

Khánh Trần nói với đại lừa dối:

"Việc tiếp theo, hiện giờ các ngươi hãy bỏ phiếu đi, chọn ta làm người thu nhận của Anh Linh Thần Điện."

Các anh linh:

"..."

Ai tán thành? Ai phản đối?

Mẹ nó, ai dám phản đối?

Họ nằm mơ cũng không ngờ rằng bản thân có thực lực mạnh mẽ như vậy, có ngày lại bị người ta đè đầu bắt bỏ phiếu!

Lúc trước khi Nhậm Tiểu Túc thiết lập quy tắc này là muốn họ thật lòng tán thành một người, sau đó giúp đối phương chiến đấu. Bây giờ thì hay rồi...

Thiếu niên này thật hung hãn, thật ác độc.

Đại lừa dối vội nói:

"Chúng ta ở đây là người ngoài, còn chưa đến 0.025%. Dù bây giờ tất cả chúng ta đều tán thành cũng không có tác dụng gì."

Khánh Trần suy tư một lát. Nếu hai trăm ngàn anh linh cùng đến, hơn mười ngàn người khổng lồ của họ cũng chưa chắc đánh thắng được.

Hội Phụ Huynh đến thì có thể thắng được, nhưng điểm then chốt là Người Nhà không thể bất chấp quy tắc.

Nếu bị người ta đè đầu bắt bỏ phiếu thì e là đám anh linh này sẽ liều chết phản kháng. Hơn nữa ai nấy đều từng hy sinh quên mình vì sự tồn vong của là nhân loại, hắn không thể ngược đãi họ được.

Bỏ đi.

Khánh Trần nói với Nhị đương gia:

"Để lại một nửa trông coi họ, tránh cho có người lén chạy đi mật báo. Một nửa còn lại đi tìm kiếm động vật có vú, ta ở ngay đây chờ. Đi đi."

Nhị đương gia kiểm kê nhân số. Tất cả lao hết về khu cấm kỵ, đuổi gà đuổi chó như về nhà. Khu cấm kỵ số 001 trở nên hỗn loạn vì họ.

Đại lừa dối quay đầu nhìn lại, đã thấy bầu trời trên rừng rậm ở khu cấm kỵ có vô số con chim giật mình bay lên vì tộc người khổng lồ.

Quá khốc liệt!

Hắn nhìn về phía Khánh Trần:

"Ngươi vừa nói ngươi chỉ là một kỵ sĩ."

Khánh Trần vui cười hớn hở đáp lại:

"Ngươi cũng đâu hỏi ta thân phận khác. Có điều các ngươi còn nấp trong khu cấm kỵ số 001 thì đừng quan tâm rốt cuộc ta là ai, ta đang làm gì. Sau hôm nay, chúng ta cũng chẳng còn liên quan."

Đối với Khánh Trần mà nói, hiện giờ hắn cướp sạch anh linh, mà trước đây khu cấm kỵ số 001 không thiếu nhân vật có thực lực, lỡ như đối phương thù dai...

Chủ yếu là quan hệ giữa đám người kia và Nhậm Tiểu Túc quá tốt. Khánh Trần lo lắng ngày Nhậm Tiểu Túc về đến sẽ tìm mình tính sổ.