Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2711: Chiến Đấu Tiếp Diễn




Đạn đạo đập vào bức tường dơi, nổ tung ầm ầm, ánh lửa cực lớn chiếu sáng gương mặt của Khánh Trần, nhưng không đợi dòng khí ập đến.

Khánh Trần nhìn hồn tâm vòng tròn đã gần trong gang tấc, chợt xé gió xuyên qua chính giữa!

Răng rắc, gien mới được mở khóa!

Giây tiếp theo, dòng khí do đạn đạo bùng nổ xốc bay Khánh Trần ra ngoài, cơ thể bay ngược ra quay cuồng trên trời. Sorel hô to:

“Nhanh lên, mau đi đón hắn, dưới dòng khí đạn đạo như thế này hắn không thể nào bung dù nhảy được!”

“Không kịp nữa rồi.”

Lưu Đức Trụ nói.

Lúc này, đạn đạo đã làm nổ tung bức tường dơi, không đợi những con dơi đen thùi kia điền vào chỗ trống, một chiếc máy bay chiến đấu không ngờ lại anh dũng không sợ chết mà bay qua cửa động được đạn đạo nổ tung kia, bay thẳng đến Khánh Trần ở phía sau!

Nhưng mà ngay lúc phi công chuẩn bị ngắm bắn lần nữa, lại thấy Khánh Trần cười to giữa không trung!

Hắn cắt cánh tay của mình, rút ra một thanh trường kiếm đỏ như máu!

Thần Thiết!

Một vệt sáng lộng lẫy như ánh sáng kéo dài giữa không trung, nhưng Khánh Trần cũng không phải muốn dùng Thần Thiết để rơi xuống đất, mà là đâm nghiêng lên trên bầu trời!

Trong tích tắc, bóng dáng của Khánh Trần không ngờ đã xuất hiện ở phía cuối vệt sáng, tốc độ nhanh ngang ngửa vận tốc ánh sáng!

Bóng người của hắn đan xen qua những chiếc máy bay chiến đấu, trường kiếm màu đỏ máu trong tay cọ xát với thân máy bay, phát ra tiếng kim loại va chạm vang vọng đất trời.

Trong căn cứ huấn luyện, Kỵ Sĩ dự bị yên lặng cầm kính viễn vọng nhìn.

Trên bầu trời, Ương Ương lẳng lặng nhìn.

Trên sườn núi, Jindai Kura mỉm cười vui vẻ nhìn lên không trung.

Tất cả mọi người thấy sau khi Khánh Trần chui vào hồng tâm, lại bị dòng khí của đạn đạo xốc bay, nhưng chỉ hai giây sau, Khánh Trần lại dùng tư thái vô song bay lên trời lần nữa, lấy trường kiếm ra, cắt máy bay chiến đấu!

Máy bay chiến đấu bị cắt làm đôi rơi xuống mặt đất.

Tiểu Thất, Zard, Hồ Tiểu Ngưu, Hồ Tĩnh Nhất, Trần Chước Cừ:

“Woa!”

Trong căn cứ huấn luyện bùng lên tiếng hoan hô cực lớn, mọi người kích động nhảy nhót, giống như là chính họ vượt qua sinh tử quan vậy.

Khánh Trần, thành bán thần.

Chiến đấu vẫn còn chưa kết thúc.

Trịnh Viễn Đông cản lại ba chiếc máy bay, trực tiếp dùng dơi đen dệt thành một chiếc võng đâm bọn chúng vỡ nát, còn thừa hai chiếc máy bay thừa dịp đạn đạo nổ tung chiếc võng kia, cùng nhau chui ra ngoài.

Nhưng chờ họ xông ra khỏi vòng vây, vừa lúc nhìn thấy Khánh Trần cầm trường kiếm cắt ra máy bay chiến đấu, cảnh này mang đến hiệu quả cực kỳ chấn động, làm điên đảo nhận tri của con người.

“Hollly, shit!”

Họ cũng từng gặp qua năng lực siêu phàm màu mè của thành viên vương quốc, thạm chí còn gặp qua chiến sĩ thú nhân bị giam giữ ở nhà giam.

Hai vị phi công tự cảm thấy đã bắt đầu hiểu biết về thế giới thần kỳ lại xinh đẹp kia, nhưng mà giờ phút này họ vẫn sợ hết hồn.

Đơn giản là những gì họ từng nhìn thấy đều là “người”, mà hiện tại, họ lại nhìn đến “thần”.

Cho dù hiện tại Khánh Trần chỉ mới là bán thần.

Phi công muốn bỏ trốn, nhưng làm gì có mũi tên bắn ra có thể quay đầu lại được, máy bay chiến đấu đã bay đến trước mặt Khánh Trần, họ điên cuồng hô to:

“Bắn!”

Khánh Trần dùng Thần Thiết xong, hơi khựng lại ở giữa không trung một lúc, hắn lơ lửng trên trời quay đầu nhìn về phía hai chiếc máy bay chiến đấu này, cười nói với kênh thông tin:

“Lúc ông chủ Hà thăng cấp bán thần trực tiếp lấy pháo đài không trung làm tế phẩm, bức cách của ta thấp hơn hắn một chút...nhưng mà cũng còn tạm được!”

Coi như là món khai vị trước khi chiến đấu với Trần Dư vậy!

Lại thấy đạn đạo lần lượt bay ra, hệ thống nhắc nhớ chúng nó đã khóa chết mục tiêu, nhưng họ lại không nhìn thấy bóng dáng của Khánh Trần.

Khánh Trần khựng lại ở không trung xong lại bắt đầu rơi nhanh xuống, bóng dáng của hắn bắt đầu biến mất.

Ánh sáng lộng lẫy lại xuất hiện trước mắt mọi người, hiện tại trong tay Khánh Trần lại có thêm một thanh trường kiếm màu đỏ, cho nên vệt sáng trắng lại có thêm chút đỏ rực. Thần Thiết lại Thần Thiết.

Lại thấy ánh sáng kia nhanh chóng tạo thành một chữ V trên bầu trời!

Xán lạn, sắc bén, quyết tuyệt.

Thần Thiết chữ V chiếu rọi không trung, làm tất cả những người nhìn thấy cảnh này đều cảm thấy chói mắt, mọi người đều nhịn không được giơ tay lên che đậy tầm mắt.

Đợi đến khi buông tay ra, nhìn thấy Thần Thiết chữ V này vừa lúc dùng góc độ cực kỳ chính xác, bao vây toàn bộ bốn viên đạn đạo, hai chiếc máy bay chiến đấu.

Hai vệt sáng còn chưa biến mất cắt ngang qua không trung, trở thành bức tranh không thể nào xóa nhòa trong lòng mọi người!

Giờ phút này, Khánh Trần ở trên bầu trời đưa lưng về phía chiếc máy bay chiến đấu vừa mới thoáng qua, gió mạnh thổi bay tóc của hắn.

Mà phía sáu hắn, máy bay chiến đấu, đạn đạo, tất cả đều bị xẻ làm đôi.

Rắc, lúc này âm thanh mới truyền đến căn cứ huấn luyện, khách không mời mà đến trên bầu trời cũng rối rít rơi tan nát xuống mặt đất.