Cơ hội đến rồi...
Có đôi khi không tự ép buộc bản thân thì ngươi sẽ không bao giờ biết được cực hạn của bản thân ở nơi nào! Hô hấp.
Hô hấp là chìa khóa giúp ngươi mở ra cơ thể.
Trong lúc nhất thời, hai bên má Khánh Trần lộ ra đường vân màu băng lam nghịch hô hấp, giây tiếp theo, thuật nghịch hô hấp Vạn Thần Lô Tư cũng được mở ra cùng lúc, vệt sáng vàng ở sâu trong mắt cũng dần thu liếm về.
Lần này hắn không hề giữ lại bất cứ thứ gì.
Lúc trước dù hắn có va chạm bao nhiêu lần, dù đập vào vách núi, cũng có thể dựa vào tố chất cơ thể mạnh mẽ cắn răng chịu đựng, cũng chỉ gãy mấy cái xương mà thôi.
Nhưng lần này nếu hắn sai lần, có lẽ sẽ chết.
Sorel đột nhiên cảm nhận được gì đó:
“Ngươi muốn liều mạng?”
Khánh Trần cười nói:
“Đây là kết cục của Kỵ Sĩ.”
Nói xong, hắn mở ra hai tay, tung người nhảy xuống không trung xanh thăm bên ngoài khoang máy bay.
Đợi đến khi hắn rơi xuống mười mét, dòng khí cực mạnh lập tức căng phồng bộ wingsuit của hắn.
Sorel từng nói với Khánh Trần, cao thủ wingsuit flying chân chính là phải học được cách lợi dụng cơ thể mình, đôi tay là cánh chim, hai chân là lông đuôi khi dòng khí xẹt qua.
Phía trước dùng để khống chế tốc độ, tư thế ngươi mở rộng tay quyết định độ cản gió của ngươi. Chân sau dùng để khống chế cân bằng, dòng khí sẽ dẫn ngươi đến nơi ngươi muốn đến.
Hai chân là lông đuôi khi dòng khí xẹt qua.
Phía trước dùng để khống chế tốc độ, tư thế ngươi mở rộng tay quyết định độ cản gió của ngươi. Chân sau dùng để khống chế cân bằng, dòng khí sẽ dẫn ngươi đến nơi ngươi muốn đến.
Khánh Trần đeo tai nghe, Sorel nói trong kênh thông tin:
“Lúc này nhất định không được hấp tấp.”
Khánh Trần cười nói:
“Yên tâm, ta không vội.”
Lúc này, tốp máy bay chiến đấu ở nơi xa đã bay đến, lại thấy người luôn canh gác ở tầng mây kia đột nhiên lao từ trên trời xuống, chặt chẽ kéo ra một khu vực có lực hút hỗn loạn ở giữa không trung.
Khi máy bay chiến đấu đi vào bên trong đó, tất cả các thiết bị điện tử bắt đầu chịu dao động, phương hướng máy bay chiến đấu cũng xuất hiện lệch lạc, nghiêng nghiêng rơi xuống đất!
Nhưng mà lần này tổ chức vương quốc lại chuẩn bị kỹ càng hơn lần trước rất nhiều, lại thấy hai mươi bảy chiếc máy bay chiến đấu đang tụ lại đột nhiên tách ra.
Tuy rằng dị năng giả hệ từ trường rất mạnh, lại cũng không phải vạn năng, nàng chỉ có thể khống chế một khu vực.
Chỉ cần số lượng máy bay chiến đấu đủ nhiên, phân tán ra đủ rộng, nàng cũng không thể nào khống chế được phạm vi vài trăm km.
Lại thấy hai mươi bảy chiếc máy bay chiến đấu chia thành chín đội hình, ba chiếc tạo thành một tiểu tô, lần lượt lấy quỹ đạo riêng của từng nhóm mà vòng qua lực trường, đuổi về phía Khánh Trần.
Ương Ương cản lại được chín chiếc trong số số, mạnh mẽ đè nó xuống đất.
Trong tiếng nổ ầm ầm, nàng quay đầu nhìn về phía mười tám chiếc máy bay chiến đấu đã vòng qua người nàng, mặt lạnh tanh nhưng lại không đuổi theo.
Trong máy bay chiến đấu, các phi công xác nhận với nhau:
“Đã cắt đuôi được mục tiêu chưa?”
“Đã cắt đuôi, nàng không theo kịp tốc độ của chúng ta.”
“Tiếp tục tiến về phía trước, tìm được Joker, giết hắn!”
Nhưng mà ngay sau đó, không đợi họ tìm được Khánh Trần, một bóng dáng nhỏ nhắn màu trắng lại tìm được họ trước.
Chín mươi ba đôi mắt trên tay Dodomaki đảo liên tục, ngay sau đó, những đôi mắt kia đột nhiên dừng lại, từng cặp từng cặp lần lượt nhìn về phía mười tám chiếc máy bay chiến đấy kia!
Khóa vị trí!
Thế Giới Thập Phương!
Dodomaki đi theo bên cạnh Jindai Kura, nàng vẫn luôn ngồi quỳ trên đường bay của Khánh Trần, về chuyện bảo vệ chủ quân này, nàng cực kỳ nghiêm túc.
Trong phút chốc, những chiếc máy bay chiến đấu kia không ngờ lại giải thể ra giữa không trung, lực lượng không trung vô hình đan xen xông đến, cắt mấy chiếc máy bay chiến đấu trên trời cao thành một mớ linh kiện hỗn độn, rơi thẳng xuống đất.
Trên mặt đất, Zard đứng trên đỉnh một ngọn núi tuyết, cao hứng phấn chấn hô to với mấy chiếc máy bay chiến đấu kia:
“Cảm ơn Lão Thiết đã tặng máy bay! Nhanh! Nhanh giết ta để trợ hứng cho các nàng đi!”
Mặt Đại Vũ lạnh tanh.
Lúc này, ở đằng xa lại xuất hiện sáu chiếc máy bay chiến đấu khác, chúng nó đang đón đánh Khánh Trần, nếu có người quan sát vùng núi này từ trên không, thậm chí sẽ cảm thấy Khánh Trần đang tự chui đầu vào lưới.
Lúc trước hai mươi bảy chiếc máy bay chiến đấu kia chỉ dùng để hấp dẫn hỏa lực, chúng nó mới là đòn sát thủ thật sự. Sorel hô to vào kênh thông tin:
“Cẩn thận!”
Hắn nhìn về phía Lưu Đức Trụ:
“Mau…mau đi cứu hắn!”
Nhưng mà Lưu Đức Trụ im lặng một lúc rồi hỏi ngược lại:
“Cứu bằng cách nào? Tất cả người có năng lực ở không trung đều bị cầm chân ở phía sau.”
Sorel hô to:
“Chúng ta lái máy bay trực thăng vượt qua Khánh Trần, đâm họ!”