Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2708: Huấn Luyện




Khôi lỗi sư cười nói:

“Joker đã bắt đầu hành động, hắn dụ dỗ Trần Dư đi đến khu cấm kỵ số 001, muốn giết chết hắn ta ở nơi đó. Tạm thời ta còn chưa thể xác minh được tình hình chiến đấu ở nơi cấm kỵ số 001, nhưng kết hợp với những chuyện Joker đã làm ở hiện tại, có lẽ hắn muốn hoàn thành khiêu chiến sinh tử quan trong tuần này, thăng cấp thành bán thần, sau đó giết chết Trần Dư.”

King nhíu mày, thế giới bên ngoài có một bán thần như Trịnh Viễn Đông là họ đã rất khó sống sót rồi, nếu lại có thêm một Joker, có lẽ họ phải chạy trốn đến Nam Cực sống.

“Vì sao ngươi lại biết được rõ ràng như thế, gián điệp của chúng ta ở Đông đại lục cũng không biết được những chuyện này.”

King nói.

Khôi lỗi sư hỏi một đằng trả lời một nẻo:

“Chắc là ngươi cũng biết được thế cực của Liên Bang ở Đông đại lục, hiện tại Jindai đã bị giải quyết, ngươi cầm quyền hiện tại là cấp dưới của Joker, Jindai Kura. Kashima cũng sắp bị giải quyết, trong thành phố của họ đột nhiên xuất hiện hơn mười nghìn tên người khổng lồ, hơn phân nửa thành viên trung tâm bị Hội Phụ Huynh bắt ra giết chết. Lý Thị là đồng minh của Khánh Thị. Nếu đến cả Trần Thị cũng bị đoạt quyền, như vậy các ngươi muốn chiếm lĩnh Đông đại lục thì sẽ gặp được cản trở càng lớn hơn.”

King cười lạnh nói:

“Để chúng ta ngăn cản Joker thăng cấp bán thần? Vậy ngươi có thể làm gì đây.”

Khôi lỗi sư lắc đầu:

“Khôi lỗi ở bên cạnh hắn của ta đã bị quyết sạch, ta chỉ có thể cổ vũ cho các ngươi.”

King đứng dậy rời đi.

Trước khi đi, Tông Thừa nghiêm túc nói:

“Nếu làm Joker trưởng thành thành bán thần…”

King xoay người nói:

“Thực lực của vương quốc Roosevelt gấp mấy lần Đông đại lục, dù có thêm một bán thần thì cũng không làm nên chuyện gì.”

Tông Thừa cười cười vẫn không trả lời, hắn nhìn King rời đi, sau đó cầm ly cà phê lẻ loi trên bàn lên, uống cạn sạch.

Lúc này, bên ngoài có khách hô to:

“Cho hai cái hamburger, một ly bia!”

Tông Thừa cười nói:

“Có ngay!”

Núi Alps.

Khánh Trần đứng dậy đi vào nhà ăn ăn sáng, đám Trần Chước Cừ, Hồ Tĩnh nhìn thấy sáu dấu hôn trên cổ Khánh Trần:

“Woa!”

Lý Đồng Vân:

“Đây là thứ mà chúng ta không bỏ tiền cũng có thể xem được sao?”

Khánh Trần quay đầu nói với La Vạn Nhai:

“Giúp ta đi đón dì Tuyết đến, đã lâu rồi dì ấy không được gặp con gái, đã rất nhớ.”

Một phút sau, Giang Tuyết nổi giận đùng đùng từ cánh cửa chìa khóa bí mật đi ra, nhéo lỗ tai Lý Đồng Vân kéo vào phòng, Jinguuji Maki ngoan ngoãn ôm hộp khăn giấy, đi theo sát phía sau.

Đây là người giấy rút ngự dụng của Lý Đồng Vân.

Khánh Trần cười ha ha lên máy bay, hôm nay tất cả Kỵ Sĩ dự bị đều dừng lại công việc học tập, yên lặng nhìn, như đang xem một kỳ tích.

Trần Chước Cừ đứng phía sau người hắn hỏi:

“Sư phụ, hôm nay huấn luyện mấy lần.”

Khánh Trần quay đầu dựng một ngón tay lên:

“Một lần!”

Kỵ Sĩ dự bị đều ngẩn người, hôm nay chỉ huấn luyện một lần thôi sao?!

Tiếng cánh quạt máy bay trực thăng ong ong quanh quẩn trong sơn cốc, hai chiếc máy bay trực thăng một trước một sau bay lên trời, bay xuyên qua núi.

Trong kênh thông tin, Lưu Đức Trụ nói:

“Ông chủ, tổ chức vương quốc có đến không?”

“Không biết.”

Khánh Trần ngồi trong cabin cười nói.

Lưu Đức Trụ hỏi:

“Vậy không bằng chúng ta đổi nơi khác khiêu chiến đi, cũng chỉ là chuyện một hai ngày, ta cảm thấy vẫn là chuyện ngươi thăng cấp quan trọng hơn. Bán thần đó, lại bước thêm bước nữa đã là bán thần!”

Khánh Trần trả lời:

“Không cần.”

Hắn quay đều nhìn về phía Sorel hỏi:

“Tham số?”

Từ nãy đến giờ, Sorel vẫn ngoan ngồi ngồi yên như chim cút.

Ừm, mấy ngay hôm trước có mấy chiếc máy bay chiến đấu rơi vỡ nát, hôm nay hình như lại có không ít chiếc phải rơi.

Ngay từ đầu Sorel rất kích động, hắn thấy máy bay chiến đấu rơi xuống xong, kích động đến mức tôi ngủ không yên. Bây giờ cũng đã chết lặng.

Sorel cao giọng nói:

“Cấp tốc bay lên ba trăm mét!”

“Tốc độ gió cấp bảy, hướng Đông Nam.”

“Điều kiện tầm nhìn cấp một, có sương mù.”

“Joker.”

Sorel hô to:

“Hôm nay không thích hợp để nhảy, từ từ đi, chờ một ngày, hoặc là chờ buổi chiều cũng được!”

Khánh Trần không để ý, hắn chỉ đứng ở bên cạnh cửa khoang chiếc Airbus sư tử châu Mỹ, Lưu Đức Trụ ngồi ở ghế điều khiển đeo tai nghe và kính râm, khi máy bay trực thăng bay đến khu vực chỉ định, hắn quay đầu nhìn về phía Khánh Trần, vươn ngón tay cái.

Lưu trình thao tác này đã làm mấy chục lần, đã thành thạo từ lâu. Nhưng mà hắn đứng bên cạnh cửa khoang, cũng không hề nhúc nhích.

Lưu Đức Trụ ngẩn người:

“Ông chủ?”

“Hửm?”

Khánh Trần đáp lại.

“Ông chủ, có thể bắt đầu rồi.”

“Còn chưa đến thời gian, phải chờ.”

Lưu Đức Trụ khó hiểu:

“Chờ cái gì?”

Khánh Trần cười nói:

“Chờ một cơ hội.”

Lưu Đức Trụ càng khó hiểu:

“Cơ hội?”

Lúc này, trong kênh thông tin vang lên giọng nói, Lưu Đức Trụ yên lặng nghe một lúc, sau đó hô to với Khánh Trần:

“Ông chủ! Tiểu Thất nói radar dưới chân núi phát hiện một tốp máy bay chiến đấu, tổ chức vương quốc chơi lớn, họ cử ra tất cả máy bay chiến đấu trong căn cứ không quân Buechel. Ương Ương đã đi, nhưng hình như một mình nàng không thể ngăn cả được tất cả máy bay chiến đấu!”