Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2673: Kiếm Tiền




Theo những gì quan sát được, vòng quay ngựa gỗ phải thỏa mãn điều kiện mỗi phe có ít nhất ba người mới mở ra.

Có những du khách mới đã được định trước sẽ là tế phẩm của trò chơi cưỡi ngựa và chém này ngay từ khi bắt đầu.

Khi ba du khách mới chết, máu văng tung tóe lên mặt Cẩu Oa khiến hắn trông cực kỳ dữ tợn.

Hắn nhìn mọi người, dù là du khách cũ hay du khách mới:

“Phải làm như vậy.”

Khánh Trần cau mày, nếu qua cửa bằng cách giết người bạo lực này thì tập đoàn quân Liên Bang đã phá được cửa ải này từ lâu rồi, đâu đến lượt những cư dân ở trấn nhỏ chiếm lợi?

Thế nên phương pháp qua cửa bạo lực này chắc chắn có vấn đề.

Chắc chắn có di chứng.

Từ từ, chẳng phải trong trấn có một đống người mắc di chứng đấy à?

Vòng quay ngựa gỗ từ từ dừng lại, cạch một tiếng, bàn đạp trên chân mọi người cởi ra, họ vội vàng xuống ngựa, thở phì phò mà lòng chưa hết hoảng hồn.

Khánh Trần nhìn ba du khách ngã nghiêng vẹo trên ngựa gỗ, máu vẫn đang chảy ồ ạt, hắn yên lặng suy tư.

Cẩu Oa nhìn hắn và nói:

“Không phải nhìn, người chết vì tiền, chim chết vì mồi, chết trên đường kiếm tiền xem như chết có ý nghĩa rồi.”

Khánh Trần lắc đầu:

“Khác nhau mà, họ chỉ biết ở đây có thể kiếm được tiền, nhưng các ngươi lại không nhắc nhở họ nơi này có nguy hiểm gì, trái lại còn lừa họ đến để giết.”

Cẩu Oa nhìn hắn, cười khẩy:

“Tiểu tử ngươi thông minh đấy, phát hiện manh mối từ đầu, bằng không ngươi cũng phải chịu chung số phận với ba người kia. Thế nào, người có đầu óc có thể đi theo họ ta kiếm tiền.”

Khánh Trần bỗng nở nụ cười:

“Được, kiếm tiền.”

Đúng lúc này, giọng nữ trong trẻo trong vòng quay ngựa gỗ vang lên:

“Khu vực chèo thuyền là mỗi người chèo lái một chiếc thuyền kayak, nhưng nếu người khác thình lình xuất hiện sau lưng ngươi thì lập tức chèo thuyền lên bờ, rời khỏi khu vui chơi theo đường cũ, cả quá trình di chuyển không được quay đầu lại.”

Cẩu Oa chỉ vào vật tổ trên cây cột:

“Ngươi cũng thấy rồi đúng không?”

“Ừ.”

Khánh Trần gật đầu.

Cẩu Oa cười nhạt:

“Đừng tưởng có mình ngươi thông minh, bọn ta đều nhìn vật tổ này rồi, cũng nghe được câu cuối, nhưng chẳng có tác dụng gì hết. Đi thôi, lui ra ngoài, vào rừng nhặt đồ.”

Bây giờ Cẩu Oa có ý định mời chào Khánh Trần, ngữ khí hòa nhã hơn nhiều.

Phương thức làm việc của cư dân trong trấn nhỏ là đến đây giết ba người, lấy được tư cách sống sót trong khu cấm kỵ sau đó đi nhặt đồ.

Nếu trực tiếp đi nhặt thì chẳng khác nào vi phạm quy tắc, sẽ bị sinh vật trong khu cấm kỵ giết chết.

Khánh Trần nhìn xung quanh.

Khu vực vòng quay ngựa gỗ này chỉ có hai cửa, một cửa đi thẳng đến khu chèo thuyền của cửa thứ hai, cửa còn lại là lối vào họ vừa đi qua.

Cổng soát vé ở khu chèo thuyền đã sáng lên, nhưng họ không thể đi ra ngoài từ nơi này, chỉ có thể trở về theo đường cũ.

Khánh Trần nhìn cổng soát vé vừa nãy thì thấy nó đã đóng lại, không có cách nào đi ra.

Cẩu Oa dẫn thuộc hạ đi khiêng thi thể trên ngựa gỗ xuống, cứa cổ và xối máu vào lu đá ở lối vào.

Khánh Trần sửng sốt, thì ra muốn lui ra ngoài thì phải dùng máu tươi đổ đầy lu đá 4000 ml kia ư?

Nhưng đột nhiên có một du khách đi đến cổng vào của khu vực chèo xuồng, nhân lúc nhóm Cẩu Oa không để ý thì cúi đầu quét mống mắt, nhanh chóng chui vào lối đi!

Khánh Trần nhìn bóng lưng của du khách nọ biến mất ở cuối con đường, sau đó hắn nghe thấy Cẩu Oa cười khẩy:

“Tìm đường chết, đừng học hắn, không sống nổi đâu.”

Hắn vừa dứt lời thì lại có thêm một nhóm người nữa xuất hiện ngoài cửa, hiển nhiên là Phật gia mới đến trấn nhỏ.

Vương lão đại và Nhị Hổ cả người toàn máu là máu bị người của Phật gia xách đi, còn Cẩu Thặng vẫn bình yên vô sự đi cạnh Phật gia.

Phật gia xoa cái đầu trọc lốc của mình:

“Các ngươi phải đi ra rồi à? Đừng vội ra, mọi người cùng vào chơi đi!”

Cẩu Oa rùng mình, Phật gia muốn cưỡng chế thăm dò khu cấm kỵ số 001!

Hai bên đứng đối diện nhau qua cổng soát vé.

Cẩu Oa nhìn Phật gia, mặt hắn tái mét:

“Các ngươi muốn làm gì?”

Phật gia nói một cách chậm rãi:

“Ta hỏi ngươi, ở đây có ai hành động khác thường gì không? Ví dụ như vô ý để lộ dị năng? Thể chất không giống người bình thường?”

Cẩu Oa ngớ ra:

“Không có, nhưng vừa rồi có một người bỗng rời khỏi đội ngũ đi vào cửa thứ hai, khu vực chèo thuyền ấy.”

Sắc mặt của Phật gia thay đổi:

“Hắn vào cửa thứ hai rồi? Bây giờ các ngươi cũng tiến vào cửa thứ hai ngay, phải tìm bằng được hắn cho ta!”

Cẩu Oa nói với vẻ mặt u ám:

“Bọn ta tiến vào cửa thứ hai sẽ chết, ta không đi.”

“Tại sao?”

Phật gia khó hiểu.

“Vì cách bọn ta vượt ải đầu tiên không đúng.”

Cẩu Oa trả lời.

Người trong trấn nhỏ qua được cửa ải vòng quay ngựa gỗ vô số lần, nhưng họ vĩnh viễn không qua được cửa thứ hai.

Vì cách vượt ải vốn dĩ không đúng.

Đầu tiên, hướng dẫn dành cho du khách điều thứ 4 yêu cầu mỗi một cửa phải ít đi một người, nhưng chỉ có thể bớt một.