Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2642: Khoan Hẳn Vội




Hắn nhìn nhà khoa học số 2:

“Hiệu quả sau khi hoàn thành sẽ như thế nào?”

Khoa học công nghệ số 2 nghiêm túc nói:

“Trước mắt vẫn chưa được ghép hoàn chỉnh nên ta không thể chắc chắn, nhưng theo lý thuyết, nó có thể thay thế việc tiêm gen kháng thể trước đây và có thể loại bỏ di chứng. Hơn nữa, tốc độ, sức mạnh, thị lực, thính giác mà nó mang lại cho các Chiến sĩ gen sẽ là điều không tưởng! "

Khánh Trần im lặng một lúc:

"Vậy ta cần phải làm gì?"

Nhà khoa học số 2 nói:

"Ta cần ngài bắt mỗi loài một con của tất cả những loài động vật có thể bay, có thể chạy, có thể gầm rú trong vùng Cấm Địa số 001 về đây. Rất có thể trong số chúng có mảnh ghép cuối cùng mà ta đang cần."

Khánh Trần dở khóc dở cười:

"Ngài có biết mình đang nói gì không? Ngài có biết ở Cấm Địa số 001 vào thì dễ nhưng là dễ đăng xuất không?"

"Ta không quan tâm!"

Nhà khoa học số 2 kiên quyết nói:

"Lúc ngươi mới mời ta đến đây, ngươi có nhớ mình đã nói gì không? Gì mà chỉ cần ta gặp khó khăn nhất định sẽ tìm cách giúp ta khắc phục nó. Giờ thì hay rồi! Ngươi mà không giúp ta, ta sẽ ngồi luôn ở đây không đi đâu nữa!"

Tiểu Thất ở bên cạnh khuyên ngăn hắn:

“Lão sư à, người khoan hẳn vội. Chuyện này không phải chuyện mà hội trưởng có thể giải quyết trong một sớm một chiều ngay được."

Nhà khoa học số 2 liếc hắn một cái:

“Ngươi không được nói gì hết.”

Vào một khoảnh khắc nào đó, Khánh Trần cảm nhận được sự tận tâm và nhiệt huyết của hắn trong việc nghiên cứu khoa học. Vì kết quả nghiên cứu lần này, hắn có thể từ bỏ hết tất cả nhân tình thế sự, chỉ để đổi lấy giây phút gặt hái thành quả cuối cùng.

Hắn đã cổng hiến cả cuộc đời mình cho khoảnh khắc ngắn ngủi đó.

Khánh Trần suy nghĩ một hồi rồi nói:

“Ta sẽ đi, chờ tin tức của ta.”

Nhà khoa học số 2 cười rạng rỡ:

“Chỉ cần có thể chế thành công thuốc di truyền, ta chỉ cần quyền tác giả và 1% lợi nhuận từ phát minh này, những thứ khác ta không cần nữa."...

Khánh Trần vui vẻ:

"Ta cứ nghĩ ngài chỉ cần quyền tác giả thôi chứ."

Nhà khoa học số 2 kìm chế hồi lâu:

"Ta còn có vợ và con nhỏ, họ cũng phải ăn cơm chứ."

"Ta hứa với ngài, ta sẽ đi càng sớm càng tốt."

Khánh Trần nghiêm nghị hứa.

Thực ra không phải chỉ vì chuyện của nhà khoa học số 2, kể cả không có chuyện này thì hắn cũng dự định trước khi trận quyết chiến bắt đầu sẽ đến Cấm Địa số 001 để ngó thử.

Nếu các hiệp sĩ già nói đúng, thì đây là sân chơi do Khánh Chẩn và Nhâm Tiểu Túc liên thủ tạo ra.

Game này mặc dù siêu siêu khó nhưng nó cũng rất an toàn, từ khi mới xuất hiện đến nay chưa có ai hiểu được nơi này. Đến một bán thần như Lý Thúc Đồng vào đó rồi cũng chỉ biết chạy bạt mạng.

Nếu là cấp A vào, nói không chừng chẳng khác nào tự tìm mồ chôn cho mình.

Tuy nhiên, tất cả các game đều sẽ có hình phạt vào phút cuối cùng.

Giờ đây vương quốc của Trương Uyển Phương đang ngày đêm ngóng chờ đến ngày quyết chiến với liên bang Đông lục địa chẳng khác nào hổ đói vồ mồi. Ngoài bốn pháo đài trên không và bốn bán thần, chúng còn có một loạt các Chiến sĩ gen cấp A, chiến binh người thú, đám Người Xem Mệnh khó lường và cả thứ ma thuật đen như đám dòi bọ chui ra từ xương người. Nhiêu đó thôi cũng đủ để thấy chúng có sức mạnh quân sự gấp mấy lần phe đối thủ.

Còn Khánh Trần thì sao? Hắn chỉ có một Khánh thị, kể cả ông chủ Trịnh và Lý Thúc Đồng, tổng cộng chỉ có hai bán thần, và có nhiều nhất là hai pháo đài trên không...Lý thị Thanh Sơn Hào vừa được sửa chữa có thể ra chiến trường chiến đấu trực diện.

Hơn nữa, Liên bang Đông lục địa không chỉ có những hiểm họa đến từ bên ngoài, mà còn cả những mối nguy đang le lói từ bên trong: Trần thị, Kashima, gia tộc Jindai và những Khôi Lỗi sư.

Khánh Trần từng trăn trở về cơ hội chiến thắng của họ không biết bao nhiêu lần vào những đêm không ngủ được, nhưng thì ra, họ hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng.

Ngay cả với trí tuệ của mình, hắn ta cũng không thể nghĩ ra thêm cách nào để có thể thắng.

Khoảng cách giữa hai phe là quá lớn.

Ngoài ra còn có bảy lão tổ tông của Người Xem Mệnh nằm trong cỗ quan tài dát vàng trong ký ức của lão Tam. Khánh Trần hiện đã giết Công tước Bạch Ngân. Về lý thuyết thì ly rượu độc đáng ra sẽ không bao giờ có thể nhìn thấy ánh bình minh nữa, nhưng không hiểu vì sao trong lòng hắn có một nỗi bất an không nguôi.

Vì vậy, hắn ta phải đến Cấm Địa số 001 để xem sân chơi do các bán thần và tổ tiên của Khánh thị liên thủ tạo ra, việc qua ải lúc bắt đầu game sẽ là như thế nào?

Mặt khác, hắn ta đang đánh cược rằng hắn ta thực sự có thể tìm ra mảnh ghép cho Nhà khoa học số 2. Như vậy Đông lục địa mới có thể có một Chiến sĩ gen cấp A của riêng mình.

“Hiệu quả sau khi hoàn thành sẽ như thế nào?”

Khoa học công nghệ số 2 nghiêm túc nói:

“Trước mắt vẫn chưa được ghép hoàn chỉnh nên ta không thể chắc chắn, nhưng theo lý thuyết, nó có thể thay thế việc tiêm gen kháng thể trước đây và có thể loại bỏ di chứng. Hơn nữa, tốc độ, sức mạnh, thị lực, thính giác mà nó mang lại cho các Siêu chiến binh sẽ là điều không tưởng! "

Khánh Trần im lặng một lúc:

"Vậy ta cần phải làm gì?"

Nhà khoa học số 2 nói:

"Ta cần ngài bắt mỗi loài một con của tất cả những loài động vật có thể bay, có thể chạy, có thể gầm rú trong vùng Cấm Địa số 001 về đây. Rất có thể trong số chúng có mảnh ghép cuối cùng mà ta đang cần."

Khánh Trần dở khóc dở cười:

"Ngài có biết mình đang nói gì không? Ngài có biết ở Cấm Địa số 001 vào thì dễ nhưng là dễ đăng xuất không?"

"Ta không quan tâm!"

Nhà khoa học số 2 kiên quyết nói:

"Lúc ngươi mới mời ta đến đây, ngươi có nhớ mình đã nói gì không? Gì mà chỉ cần ta gặp khó khăn nhất định sẽ tìm cách giúp ta khắc phục nó. Giờ thì hay rồi! Ngươi mà không giúp ta, ta sẽ ngồi luôn ở đây không đi đâu nữa!"

Tiểu Thất ở bên cạnh khuyên ngăn hắn:

“Lão sư à, người khoan hẳn vội. Chuyện này không phải chuyện mà hội trưởng có thể giải quyết trong một sớm một chiều ngay được."

Nhà khoa học số 2 liếc hắn một cái:

“Ngươi không được nói gì hết.”

Vào một khoảnh khắc nào đó, Khánh Trần cảm nhận được sự tận tâm và nhiệt huyết của hắn trong việc nghiên cứu khoa học. Vì kết quả nghiên cứu lần này, hắn có thể từ bỏ hết tất cả nhân tình thế sự, chỉ để đổi lấy giây phút gặt hái thành quả cuối cùng.

Hắn đã cổng hiến cả cuộc đời mình cho khoảnh khắc ngắn ngủi đó.

Khánh Trần suy nghĩ một hồi rồi nói:

“Ta sẽ đi, chờ tin tức của ta.”

Nhà khoa học số 2 cười rạng rỡ:

“Chỉ cần có thể chế thành công thuốc di truyền, ta chỉ cần quyền tác giả và 1% lợi nhuận từ phát minh này, những thứ khác ta không cần nữa."...

Khánh Trần vui vẻ:

"Ta cứ nghĩ ngài chỉ cần quyền tác giả thôi chứ."

Nhà khoa học số 2 kìm chế hồi lâu:

"Ta còn có vợ và con nhỏ, họ cũng phải ăn cơm chứ."

"Ta hứa với ngài, ta sẽ đi càng sớm càng tốt."

Khánh Trần nghiêm nghị hứa.

Thực ra không phải chỉ vì chuyện của nhà khoa học số 2, kể cả không có chuyện này thì hắn cũng dự định trước khi trận quyết chiến bắt đầu sẽ đến Cấm Địa số 001 để ngó thử.

Nếu các hiệp sĩ già nói đúng, thì đây là sân chơi do Khánh Chẩn và Nhâm Tiểu Túc liên thủ tạo ra.

Game này mặc dù siêu siêu khó nhưng nó cũng rất an toàn, từ khi mới xuất hiện đến nay chưa có ai hiểu được nơi này. Đến một bán thần như Lý Thúc Đồng vào đó rồi cũng chỉ biết chạy bạt mạng.

Nếu là cấp A vào, nói không chừng chẳng khác nào tự tìm mồ chôn cho mình.

Tuy nhiên, tất cả các game đều sẽ có hình phạt vào phút cuối cùng.

Giờ đây vương quốc của Trương Uyển Phương đang ngày đêm ngóng chờ đến ngày quyết chiến với liên bang Đông lục địa chẳng khác nào hổ đói vồ mồi. Ngoài bốn pháo đài trên không và bốn bán thần, chúng còn có một loạt các Siêu chiến binh cấp A, chiến binh người thú, đám Người Xem Mệnh khó lường và cả thứ ma thuật đen như đám dòi bọ chui ra từ xương người. Nhiêu đó thôi cũng đủ để thấy chúng có sức mạnh quân sự gấp mấy lần phe đối thủ.

Còn Khánh Trần thì sao? Hắn chỉ có một Khánh thị, kể cả ông chủ Trịnh và Lý Thúc Đồng, tổng cộng chỉ có hai bán thần, và có nhiều nhất là hai pháo đài trên không...Lý thị Thanh Sơn Hào vừa được sửa chữa có thể ra chiến trường chiến đấu trực diện.

Hơn nữa, Liên bang Đông lục địa không chỉ có những hiểm họa đến từ bên ngoài, mà còn cả những mối nguy đang le lói từ bên trong: Trần thị, Kashima, gia tộc Jindai và những Khôi Lỗi sư.

Khánh Trần từng trăn trở về cơ hội chiến thắng của họ không biết bao nhiêu lần vào những đêm không ngủ được, nhưng thì ra, họ hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng.

Ngay cả với trí tuệ của mình, hắn ta cũng không thể nghĩ ra thêm cách nào để có thể thắng.

Khoảng cách giữa hai phe là quá lớn.

Ngoài ra còn có bảy lão tổ tông của Người Xem Mệnh nằm trong cỗ quan tài dát vàng trong ký ức của lão Tam. Khánh Trần hiện đã giết Công tước Bạch Ngân. Về lý thuyết thì ly rượu độc đáng ra sẽ không bao giờ có thể nhìn thấy ánh bình minh nữa, nhưng không hiểu vì sao trong lòng hắn có một nỗi bất an không nguôi.

Vì vậy, hắn ta phải đến Cấm Địa số 001 để xem sân chơi do các bán thần và tổ tiên của Khánh thị liên thủ tạo ra, việc qua ải lúc bắt đầu game sẽ là như thế nào?

Mặt khác, hắn ta đang đánh cược rằng hắn ta thực sự có thể tìm ra mảnh ghép cho Nhà khoa học số 2. Như vậy Đông lục địa mới có thể có một Siêu chiến binh cấp A của riêng mình.