Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2641: Nhà Khoa Học Số 2




Mình nhận được báo lỗi 10 chương tiếp theo về nội dung, tuy nhiên mình dò raw và chưa phát hiện ra lỗi, vì vậy mình đã hạ 10 chương này xuống chỉ còn 1 TLT/ chương. Mong các bạn thông cảm và tiếp tục ủng hộ mình ạ.

---

Vẫn không ổn.

Một tập đoàn là một tổ hợp quyền lực, tất cả các quyết định của nó phải được cân nhắc giữa thiệt hại và lợi ích.

Bây giờ, ngoài Khánh thị ra, không ai cảm nhận được mối đe dọa từ kẻ tạo ra những khôi lỗi nữa. Họ sẽ suy nghĩ về một câu hỏi: Thứ được gọi là 'khôi lỗi' liệu có phải là âm mưu của Khánh thị không?

Chỉ cần dọn sạch sáu thành của Khánh thị là không thể gây ra uy hiếp cho tên múa rối kia nữa, vì thế đối phương không có gì phải sợ.

'Tần Thư Lễ ' mỉm cười và nói:

"Nhớ những gì ta nói chưa? Are you ready? Trò chơi kết thúc rồi!!!!"

Khánh Trần quyết liệt đáp trả:

"Ta và ngươi chỉ có thể một mất một còn. Xem xem sau này ai mới là người cười cuối cùng. Cứ chờ mà xem."

Hắn xoay người rời đi, vừa đi ra ngoài liền giải thích với Tiểu Thất:

"Canh chừng chúng thật chặt. Đừng để chúng có bất kỳ cơ hội trốn thoát nào."

Tiểu Thất ngờ vực hỏi lại:

"Không giết nữa à? Làm vậy có thể sẽ để lại rất nhiều phiền phức."

Khánh Trần suy nghĩ một chút nói:

"Có hai lý do chưa giết được. Một là nếu số lượng khôi lỗi của hắn thật sự có giới hạn, vậy nếu những người này sống tốt thì sẽ có thể mang lại một số hạn chế nhất định với hắn. Chúng ta không thể chắc chắn về điều này, nhưng chúng ta phải làm mọi thứ có thể trong khả năng để hạn chế tối đa việc hắn chế tạo thêm khôi lỗi mới. Một lý do khác là...Tôi muốn tìm hiểu xem có cách nào để giải phóng sự kiểm soát của những khôi lỗi. Chúng ta không thể chỉ nói mồm "người nhà" nhưng mội khi gập nguy hiểm lại dứt khoát vứt bỏ họ."

Tiểu Thất thì thào:

"Thật ra, những chuyện này ngươi không cần thiết phải giải thích với ta, chỉ cần ngươi có mệnh lệnh thì ta đều sẽ chấp hành hết."

Khánh Trần bước ra ngoài:

“Chuyện này nên giải thích mà.”

Lúc này Khánh Trần đột nhiên cúi xuống ho dữ dội, hắn cảm thấy có gì đó đang mắc kẹt trong phổi và cổ họng, dường như có thứ gì đó đã thành hình rồi nhưng không thể đào thải ra ngoài, nó đang không ngừng chuyển động trong cơ thể hắn.

Tiểu Thất sửng sốt:

“Hội trưởng, ngươi không sao chứ?”

Khánh Trần cười nói:

“Vết thương lúc trước chưa lành, một lát nữa sẽ ổn thôi.”

“Có cần đi bệnh viện kiểm tra nhanh không? Vết thương cũ của ngươi có vẻ khá nặng đấy."

Tiểu Thất nói.

“Ừ, ta sẽ đi."

Lúc này, nhà sinh vật học di truyền số 2 trước kia từng bị Khánh Trần lừa đến chặn lại trên đường:

“Ông chủ ơi, xin chờ một chút, ta cần ngài giúp một việc.”

Khánh Trần nhìn hắn:

"Ngài có chuyện gì cần giúp đỡ? "

Nhà khoa học số 2 xoa hai tay vào nhau:

"Ta đã dùng máu của các vị thần để nghiên cứu y học di truyền...Ngài cũng biết rằng loại thuốc di truyền này giống như trò chơi ghép hình. Chúng ta phải tách các mảnh ghép từ các sinh vật khác nhau rồi ghép chúng lại với nhau, đồng thời nếu gắn chặt từng mảnh với nhau thì thuốc sẽ không có tác dụng phụ. Nếu thiếu một mảnh thì các Chiến sĩ gen mới được tạo ra sẽ bị khuyết tật về chức năng như mù, điếc. Nếu thừa mảnh ghép, nó có thể khiến các Chiến sĩ gen xuất hiện những đặc điểm tương tự những con thú..."

Khánh Trần hiểu rồi, vì vậy Tây lục địa không quan tâm đến sự phân mảnh của 'bộ ghép hình' này, họ đã cưỡng chế cải thiện sức mạnh với cái giá là đột biến cơ thể mình.

Nhà khoa học số 2 tiếp tục:

“Những Chiến sĩ gen sẽ khó mắc bệnh ung thư hơn trong những năm cuối đời vì gen của họ không bị hỏng hoặc bình thường nên họ rất khó bị đột biến gen.”

Khánh Trần trầm ngâm:

“Vậy máu của thần có chức năng gì? "

Nhà khoa học số 2 tán thưởng:

"Máu của các vị thần giống như một mảnh ghép vạn năng, nó có thể điền vào bất kỳ chỗ trống nào, và với tiền đề hoàn toàn phù hợp, nó có thể buộc nâng cấp trình độ của các Chiến sĩ gen...Nhưng nó chỉ có thể lấp đầy một chỗ trống nhất định. Khi khóa di truyền của nó đã được mở hoàn toàn, nó sẽ như một miếng ngọc thô hoàn hảo, hơn nữa nó còn có thể thay đổi hình dạng để thích ứng với một chuỗi gen mới! "

Khánh Trần trầm ngâm suy tư, trong những lời này đã hé lộ hai điều kiện để trở thành thần.

Thứ nhất là khóa gen được mở và trình tự gen có thể tự do chuyển đổi, thứ hai là nó có khả năng cộng sinh tuyệt vời, đây là đặc điểm của bệnh ung thư.

“Ồ, trong nghiên cứu của ngài còn thiếu bao nhiêu mảnh ghép?”

Khánh Trần tò mò hỏi.

"Hai mảnh! Chỉ còn hai mảnh!"

Nhà khoa học số 2 giơ ra hai ngón tay:

"Máu của thần có thể lấp đầy một mảnh, nhưng vẫn còn thiếu một mảnh. Ta đã nhờ đến sự giúp đỡ của Hội Phụ Huynh chúng ta để lấy tiêu bản gen của tất cả các loài sinh vật trong Cấm Địa nhưng không tài nào ghép khớp được."

Khánh Trần dò xét một lượt tên đứng đối diện, đôi mắt của nhà khoa học số 2 đỏ ngầu, cả người trông vô cùng mệt mỏi. Vậy nhưng trong vẻ mệt mỏi ấy, không giấu nổi sự phấn khích lẫn thấp thỏm.

Cũng đúng thôi, hắn dùng cả cuộc đời mình để tìm kiếm những mảnh ghép, giờ đây chỉ còn lại một mảnh cuối cùng. Nếu đổi lại là Khánh Trần, e rằng hắn cũng sẽ sung sướng đến phát điên.