Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2622: Không Cần Gì Cả




Bây giờ hắn vẫn cứ là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Hồ Thị, giúp mọi người quản lý công ty này, hắn vẫn sẽ đến nhà ăn của công nhân để ăn cơm, vẫn sống cuộc sống bình tĩnh, như cũng không có gì khác biệt.

Chỉ có một điểm duy nhất chính là rất nhiều vụ làm ăn của tập đoàn Hồ Thị đều bắt đầu chuyển từ công khai sang hoạt động bí mật, tiếp tục yên lặng tiến hành.

Đợi đến khi chuyển nhượng cổ quyền thành công, rất nhiều phóng viên truyền thông đều muốn liên lạc được vị đại cổ đông mới Khánh Trần, nhưng mà Khánh Trần lại như bốc hơi khỏi cõi đời này, không ai tìm ra được.

Chủ tịch của các tập đoàn khác ít nhiều gì cũng sẽ tiếp thu một ít cuộc phỏng vấn, các đại lão còn sẽ cho phóng viên bao lì xì, còn đưa tặng phí đi lại xa xỉ, để phóng viên viết bài tốt về mình một chút.

Nhưng dường như Khánh Trần hoàn toàn không cần mấy cái danh tiếng ảo kia.

Hình như ông chủ Bạch Trú không phải một người sống ở thế tục, hắn càng như một vị thần sống ở thế giới khác, không thể chạm đến được. Nhưng vấn đề là tất cả những đề tài hot trong nước gần như đều dính líu đến hắn.

Tiền bạc, quyền lực, thực lực, vẻ ngoài, trí tuệ, mị lực nhân cách, mấy thứ này như đột nhiên đều tập hợp trên một người, quan trọng nhất là vẫn còn đang độc thân. Hiện giờ số fans trên Weibo của Khánh Trần vẫn luôn xếp hạng đầu tiên.

Không đưa tin về người này, trong lòng các phóng viên đều cảm thấy ngứa ngáy.

Vì thế, các phóng viên chỉ có thể tốn tiền tìm hội trưởng “Đại Phú Ông” trong fan club của Khánh Trần để tìm tin nóng, chẳng hạn như scandal của Khánh Trần, Khánh Trần đang chiến đấu, Khánh Trần là một người như thế nào.

Ngay từ đầu Đại Phú Ông còn ra giá khá là rụt rè, sau đó lại trực tiếp tổ chức buổi đấu giá ở trên mạng. Lần trước khi Đại Phú Ông xuất hiện, dùng cái giá một trăm hai mươi vạn bán đi một bức ảnh chụp của Khánh Trần, cộng thêm quá trình chi tiết việc hắn chém giết khắp nơi trong thế giới Siêu Đạo, thậm chí còn thêm mắm dặm muối thêm vào quá trình suy nghĩ của hắn...

Nửa đêm ngày hôm qua, Đại Phú Ông lại xuất hiện, nàng dùng cái giá trên trời ba trăm hai mươi vạn bán một tin tức có nội dung kỹ càng chi tiết: Lúc này, tin tức Khánh Trần, Hà Kim Thu đánh chết bán thân đang nằm ở top một hot search.

Nhưng mà, các fan của Khánh Trần cũng bắt đầu dần nghi ngờ, vì sao hội trưởng hội hậu viện cứ luôn lấy lợi nhuận của thần tượng chứ?

Ngay sau đó, Đại Phú Ông đăng tải bằng chứng quyên góp của bản thân.

Người tên Nhất này vậy mà cũng không có lấy tiền để yêu đương qua mạng như trước đây, mà lại quyên góp toàn bộ tiền bạc cho công trình hi vọng, hiện tại đã có hơn ba mươi cơ sở trường tiểu học mang tên của Khánh Trần...

Đại Phú Ông công khai với người ngoài: Đây đều là chuyện Khánh Trần bảo nàng làm.

Hiện tại, ngay giây phút bốn tiếp viên hàng không thấy Khánh Trần, chỉ cảm thấy thế giới đột nhiên sáng lên, như tất cả sự chờ đợi đều vô cùng xứng đáng.

Lúc trước họ còn đang nghĩ, cũng không biết là đại gia nào đốt tiền, bắt chước người khác mua máy bay riêng rồi không cần xài, ngu ngốc lắm tiền. Nhưng hiện tại họ phát hiện chủ nhân của máy bay chính là Khánh Trần, lập tức cảm thấy mọi chuyện đều rất hợp lý.

Sau khi Khánh Trần xuống xe, người đầu tiên nhìn cũng không phải là các tiếp viên hàng không xinh đẹp, mà là nhân viên an ninh cầm súng đi theo phía sau các nàng.

Đây là phản ứng bản năng của hắn, là trực giác chiến đấu.

Cơ trưởng có hơi căng thẳng nói:

“Xin chào, ta là cơ trưởng của máy bay, rất hân hạnh được phục vụ cho ngài, mười hai tiếng đồng hồ sau chúng ta sẽ đến được mục đích...”

Khánh Trần quay đầu nhìn hắn cười nói:

“Đừng căng thẳng, ta không ăn thịt người.”

Nói xong, hắn đi vào trong cabin ngồi xuống, yên lặng chờ cất cánh.

Một tiếp viên hàng không tự cổ vũ bản thân, dùng tư thế ưu nhã nhất ngồi xổm xuống trước mặt Khánh Trần, mỉm cười hỏi:

“Khánh tiên sinh, hiện tại là 0 giờ 42 phút sáng, ngài có cần dùng bữa khuya không?”

“Không cần, ta không ăn.”

“Vậy ngài có muốn uống gì không? Trên máy bay có rượu Whisky Yamazaki 50 năm, rượu Whisky Bowmore năm 1957, nó được chưng cất vào năm 1957, vào bình năm 2011, còn có rượu Champagne bạch tuyết ‘Trầm Mặc Chi Thuyền’...”

“Cảm ơn, ta không uống rượu, ta tự mang theo nước rồi.”

Khánh Trần cười nói, với thân phận hiện tại, hắn đã không thể nào uống nước không rõ nguồn gốc, thức ăn cũng vậy.

Không phải thân phận hắn cao quý đến cỡ nào, mà là được quyết định bởi kẻ thù mà hắn đối địch nguy hiểm bao nhiêu.

Tiếp viên hàng không mỉm cười rời đi, đợi đến khi nàng đi đến phòng ăn, ba tiếp viên hàng không còn lại lập tức nói nhỏ:

“Sao rồi? sao rồi?”

Nàng mất mác lắc đầu:

“Không hề cho ta có cơ hội phục vụ, hình như hắn không cần gì cả.”

Chiếc máy bay tư nhân đắt đỏ này như cũng chỉ là một phương tiện giao thông của đối phương, không có bất cứ giá trị kèm theo nào khác cả.