Nhưng thực tế thì...dường như không phải vậy. Lúc này họ lại thấy mình giống kẻ bị dồn vào bước đường cùng hơn!
Cùng lúc đó, lão Ngũ đang ngồi trên xe chỉ huy ngơ ngác nhìn gã khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên màn hình...sao người khổng lại có thể xuất hiện ở đây?
Trên thực tế, người khổng lồ đã từng xuất hiện ở khu vực lân cận Bạch Ngân thành từ rất lâu rồi...Nơi đó cách căn cứ quân sự của đế quốc TOP 700 km.
Vương quốc Roosevelt vẫn chưa bắt đầu cuộc viễn chinh, nhưng Vương triều của người khổng lồ đã càn quét qua toàn bộ các vương quốc của loài người và đánh dấu cột mốc hoàn thành cuộc viễn chinh đầu tiên của mình!
Nhưng vấn đề là toàn bộ câu chuyện về lần xuất hiện của người khổng ấy đều bị Hý Mệnh sư cố tình che giấu mà không có bất cứ một thông báo nào cho Bạch Ngân thành. Vì vậy, lão Ngũ họ không biết gì hết!
Nếu hắn bết bất cứ lúc nào người khổng lồ cũng có thể từ trên trời rơi xuống mà xuất hiện trước mặt hắn thì hắn sẽ càng thận trọng hơn, ít nhất cũng để lại một bộ phận để đối phó với tình hình hiện tại. Nhưng bây giờ, đã quá muộn để nói bất cứ điều gì.
Từ lúc bắt đầu tiến vào rừng, Zard vẫn luôn xuất hiện ở ngay đầu cả đoàn quân.
Cái tên thần kinh không bình thường này ngày này qua ngày khác lúc nào cũng hớn hở cười cả ngày, cho dù trời có sập xuống, hắn vẫn sẽ cười đùa vui vẻ và mang theo mầm cây nhỏ của mình đi tìm một skin giới hạn mới.
Nhưng lần này thì khác.
Hắn đã tận mắt chứng kiến Hà lão bản ra đi, còn Khánh Trần thì đang bị thương nặng.
Thực ra từ đầu đến cuối hẳn vẫn không dám đưa mắt nhìn về phía Hà Kim Thu.
Mối quan hệ giữa hắn và Hà Kim Thu vốn cũng chẳng tốt lắm, bình thường hai người cũng không nói chuyện gì với nhau. Vì vậy độ thân thiết giữa hai người chỉ dừng lại ở mức biết mặt nhau mà thôi.
Hắn không thể chấp nhận được.
Zard giống như một đứa trẻ đang học mẫu giáo, nếu một ngày nào đó có một bạn nhỏ học cùng lớp rời khỏi thành phố cùng bố mẹ mình thì hắn sẽ rất buồn. Tâm tư của hắn đơn giản đến cực điểm, vì vậy bất cứ người nào đến rồi rời đi trong cuộc đời của hắn đều có thể khiến nỗi buồn như viết chi chít hết trên mặt hắn vậy.
Còn có Khánh Trần.
Khi Zard ngồi xổm bên cạnh Khánh Trần lặng lẽ đếm những mảnh đạn, lúc đó hắn thực sự rất buồn.
Hắn tưởng tượng hết lần này đến lần khác Khánh Trần đều bồ nhào về phía Hà lão bản làm tấm bia đỡ đạn. Hắn tưởng tượng hình ảnh Khánh Trần trở thành kẻ thù của toàn thế giới giữa mưa bom biển đạn của trận chiến. Những dòng suy tư ấy kiến hắn càng cảm thấy lũ binh đoàn của Bạch Ngân thành này thật kinh tởm!
Khánh Trần chắc hẳn đã rất đau!
Zard nhìn người lính trước mặt, chỉ thấy anh ta giơ hai tay lên cao và mở rộng vòng tay hướng về người lính phía trước.
Chỉ một giây sau đó, mặt đất dưới chân đội tiên phong sư đoàn một của đội quân Bạch Ngân thành h Ngân bắt đầu hiện tượng sa mạc hóa khắp vô biên bát hát đang không ngừng lây lan ra tứ phía.
Cỏ cây biến thành tro tàn, núi đá hóa thành cát, cây cối chìm nghỉm xuống lớp cát. Trong lòng đất dường như có một vực thẳm khổng lồ, nuốt chửng hơn 1.200 binh sĩ của đội tiên phong sư đoàn một! Tất cả binh lính đều rơi xuống hố cát sâu hun hút cùng rừng cây cổ thụ.
Khi tất cả những người lính này rơi vào đó, họ thấy Zard đột nhiên chắp tay hai tay trước ngực hô to:
"Thiên táng!"
Tiếng lao xao truyền đến, hố cát khổng lồ đột nhiên đóng lại, chôn vùi tất cả mọi người xuống lòng đất.
Mấy gã khổng lồ đứng phía sau lưng hắn:
“Ái chà chà, ghê nha ghê nha!”
Tiếng ái chà vừa rồi đã được Đại Vũ vò đầu bứt tóc sửa lại. Nếu không những gã khổng lồ bây giờ sẽ thốt lên:
“Á đù, vip!”.
Lúc này, Đại Vũ nhìn về phía Zard:
"Xin ngươi làm ơn đừng kêu hẳn tên của người ta ra như đứa học sinh cấp hai được không? Ngươi không thấy xấu hổ à?"
Zard gãi gãi sau đầu:
"Biết chơi Đấu Địa Chủ không?"
Đại Vũ lặng giây lát:
"Biết."
Zard:
"Nếu ngươi là nông dân, địa chủ vô cùng đắc ý ra tứ quý hai. Lúc này ngươi đánh ra bom vương, ngươi sẽ phải hô thật dứt khoát "bom vương" rồi quan sát biểu cảm đau khổ của tên địa chú, như thế mới đã chứ phải không?"
Đại Vũ sững sờ một lúc:
"?"
Zard:
"Tại sao khi gọi "Bom Vương" ngươi không ngại mà ta gọi ngươi là Thiên Táng ngươi lại ngại? Ngươi có ý kiến gì với ta à?! "
Khuôn mặt của Đại Vũ tối sầm lại:
"Phắn ra chỗ khác chơi, lý lẽ quái quỷ gì mà cùn thế không biết."
Zard:
“Gọi thử một lần cho biết đi! Nhức cái nách lắm nha!"
“Không.”
“Thế thì còn không mau giết địch đi!”
Đại Vũ im lặng một giây:
“Báo đáp một ân tình của hắn vậy."
Đột nhiên Đại Vũ lấy từ trong không trung ra ba bao tải urê rồi ném lên trời. Trong phút chốc, cả ba bao tải đồng thời bị xé nát, vô số những cánh chim yến trắng muốt bay ra khắp nơi.
Vô tướng!
Sau cùng, Đại Vũ im lặng vì xấu hổ.
Nhưng đôi cánh của những con chim yến đó bỗng trở nên sắc bén lạ thường, nhanh như cắt, con nào con nấy lao về phía đội tiên phong sư đoàn một như những viên đạn hoa lệ.
---
Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc:
👾ĐỐI TƯỢNG HẸN HÒ CỦA TA LÀ THẦN MINH CHI NỮ (BẢN DỊCH): Hài hước, dị năng, đô thị, trang bức…👾