Khánh Trần bỗng nhiên cười nói:
“Cảm giác bị người phe mình đánh thế nào?”
Người Xem Mệnh nhìn chòng chọc vào thang máy, xẵng giọng:
“Bất kỳ ai đến cũng không thể thay đổi được số phận tù nhân của ngươi.”
“Hử?”
Khánh Trần đứng trong thang máy và cười khẽ, hỏi:
“Vậy sao?”
Ngay sau đó, tay phải đeo nhẫn Quyền Lực và tràng hạt Ngoài Tam Giới của hắn ấn nhẹ nút mở cửa của Thang Máy Giam Cầm.
Đơn giản dễ dàng giống như một người bình thường đi làm về nhà, nhẹ tay nhấn nút thang máy.
Sau đó cửa thang máy mở ra.
Người Xem Mệnh:
“???”
Thang Máy Giam Cầm được xưng là có thể khóa vạn vật trời đời, ngay cả bán thần cũng không thể trốn thoát vậy mà lại bị mở ra?
Lúc trước họ dùng máy bay trực thăng và chiến sĩ gen hộ tống thang máy cẩn thận, trả giá đắt để lừa đối phương đi vào thang may giờ lại bị mở ra?
Số phận đã an bài hết thảy, nhưng cánh cửa số phận muốn mở là mở được ngay.
Không thể bình thường một chút được sao?
…
Bên ngoài xe vận tải vang lên tiếng gầm rú của tên lửa, hạm đội của ngũ công chúa trấn áp khiến cả đoàn vận tải không thể ngóc đầu lên được, tên lửa phòng không của xe bọc thép đa năng cũng dễ dàng bị hạ gục.
Hạm đội này của ngũ công chúa có khả năng tấn công lực lượng nổi dậy bất cứ lúc nào, những thế lực bắt đầu một cuộc chiến tranh quy mô nhỏ hoàn toàn không nên xuất hiện trong cảnh tượng như thế này.
Hạm đội trên bầu trời khóa chặt tất cả các mục tiêu, chỉ tránh duy nhất phương tiện vận chuyển trên mặt đất. Bên ngoài là một cảnh tượng hỗn loạn, chỉ có phương tiện vận chuyển là còn nguyên vẹn.
Thế nhưng, Người Xem Mệnh ngồi trên xe vận tải đã chẳng còn thời gian để ý đến chuyện này nữa, hắn ta nhìn Khánh Trần chằm chằm, trong đầu lẫn lộn quá nhiều thứ mà hắn không thể hiểu được.
Thang máy mở ra, phát ra tiếng ting nhẹ nhàng.
Người Xem Mệnh trong lúc hoảng hốt lại có cảm giác hình như hắn đang đứng trước cửa một văn phòng, còn trong thang máy là đồng nghiệp của hắn vừa mới đi làm.
Thang máy này, và cả thang máy trong tòa nhà lộng lẫy đó...dường như không khác gì nhau. Vấn đề là chiếc thang máy ngột ngạt này thậm chí còn không được bật điện. Loại cảm giác ngớ ngẩn này khiến Người Xem Mệnh có ảo giác như rơi vào một thế giới kỳ quái.
Hơn nữa, nếu đối phương có thể xuất hiện dễ dàng như vậy, chẳng phải càng chứng tỏ rằng rất nhiều việc mà họ từng làm trước đây thực chất chỉ là một trò đùa sao?
Mà khi đối mặt với tên Joker đã thoải mái khôi phục lại diện mạo ban đầu này, nụ cười trên mặt hắn chẳng khác gì một sự nhạo báng vô hình.
Thành thật mà nói, Khánh Trần cũng không hoàn toàn chắc chắn, vì để mở cánh cửa này, thậm chí hắn còn đeo lên hai lớp bảo hiểm là Ngoài Tam Giới và Quyền Lực.
Thực sự khá an toàn.
Người Xem Mệnh và đoàn Hắc Kỵ Sĩ nghĩ rằng dùng vật cấm kỵ là có thể khắc chế năng lực của Mật Thược Chi Môn, nhưng thực tế là, năng lực của Khánh Trần còn vượt xa hơn so với Mật Thược Chi Môn.
Khánh Trần mở cửa ra, một mặt là vì ngũ công chúa đã đến, mặt khác hắn phải dùng xung điện từ để triệt tiêu liên lạc ở đây, để Người Xem Mệnh không thể cung cấp thông tin chính xác ra bên ngoài.
Lúc này Người Xem Mệnh tự cứa đứt cổ tay hắn, từ trong làn máu tươi, hắn rút ra một thanh trường kiếm màu đỏ.
Thanh trường kiếm đó trong suốt như pha lê, đối phương cũng đã từng dùng nó làm hỏng Thanh Ngọc Tâm Kiếm của Hà Kim Thu.
Tuy nhiên lúc này, Khánh Trần không hề bước chân ra khỏi thang máy mà lại cố gắng ấn nút đóng cửa.
Một tiếng ting vang lên, cánh cửa đang mở lại từ từ đóng lại.
Người Xem Mệnh cầm thanh trường kiếm nhìn thang máy với vẻ mặt mờ mịt, sao cửa lại đóng lại? Vậy hắn phải chiến đấu với ai đây?
Quan trọng là, ngươi có thể mở nó thì thôi đi, nhưng ngươi đóng cửa lại là cớ làm sao. Lại một tiếng ting vang lên, cửa thang máy lại lần nữa được mở ra.
Lần này Khánh Trần có hơi khác một chút, tóc mái vốn không dài của hắn đã được cắt đi một đoạn. Chỉ thấy Khánh Trần đang cầm một nhúm tóc của hắn trong tay và thổi mạnh!
Trong tích tắc, vân khí màu trắng như sương mù trên núi cuồn cuộn bay ra, luồng khí đó lưu chuyển liên tục trong buồng xe chật hẹp, làm lay động nhúm tóc trong tay Khánh Trần, sợi tóc giống như những lưỡi kiếm mỏng, xoay tròn liên tục, phất phơ bay ra ngoài rồi lại bay về.
Năng lực chiến đấu của Người Xem Mệnh là khắc địch tiên cơ, nhưng nếu với thủ đoạn giết chóc trong một phạm vi bị bao phủ hoàn toàn, những sợi tóc màu đen vô hình không có chỗ thoát ra giống như một con đao, thì năng lực của hắn ngay lập tức trở nên vô dụng!
Những người lính trong buồng xe chết đi mà không có bất kỳ sự phản kháng nào, còn Người Xem Mệnh thì đang cuộn tròn thành một quả bóng, đây là chuyện duy nhất mà hắn có thể làm được.