Bolton tức giận trừng mắt:
"Ngươi thôi chưa đấy? Một công tử suốt ngày ăn chơi đàn đúm như ngươi sao lúc nào cũng thích đào góc tường của ta vậy?"
Lão Thập Nhất nhún vai:
"Vui."
Hà Kim Thu giải thích:
"Ta mắc bệnh ung thư, tế bào ung thư đã di căn khắp cơ thể."
"Oái, bệnh này thì hết thuốc chữa."
Lão Thập Nhất bất cẩn nói:
"Sao không sớm phát hiện để điều trị sớm, lúc này chắc chắn không còn kịp nữa. Bây giờ, ta lại nghe nói có loại thuốc có thể cùng tồn tại với bệnh ung thư, nhưng công nghệ đó vẫn còn non nớt, rất dễ biến con người thành quái vật. Tuy nhiên, công nghệ này đã có một bước đột phá, nói không chừng một ngày nào đó có thể hoàn chữa khỏi bệnh ung thư."
Hà Kim Thu cười đáp lại:
"Ta không đợi được đến ngày đó."
Lão Thập Nhất đăm chiêu:
"Nếu ngươi có vật cấm kỵ Ly Rượu Độc thì tốt rồi."
"Vật cấm kỵ đó có tác dụng gì vậy?"
Khánh Trần tò mò hỏi.
Lão Thập Nhất trở nên hứng thú:
"Thứ này khá là huyền diệu, dùng máu của chính mình rót đầy ly rượu, máu sẽ biến thành một ly rượu độc, chỉ cần ngươi uống vào là có thể giả chết, không cần biết bao lâu, ngươi luôn có thể sống như người thực vật, không cần ăn uống, không cần hít thở, với lại cũng không già đi. Muốn tỉnh lại cũng rất đơn giản, những người ruột thịt của ngươi cũng chế một cốc máu, đổ lên người ngươi là ngươi có thể tỉnh lại."
"Đây đâu phải là để chữa bệnh."
Hầu tước Bolton sửng sốt trong giây lát:
"Làm người thực vật mãi thì có ích lợi gì?"
Lão Thập Nhất tiếp tục:
"Trước đây từng có một người bị ung thư phổi, cảm thấy rằng mình chắc chắn không sống nổi nữa, nhưng bác sĩ nói rằng loại thuốc dành riêng cho bệnh ung thư phổi của hắn cần nhiều nhất hai năm là có thể chế tạo ra. Vì vậy, hắn đã uống một ly rượu độc, muốn đợi công nghệ được cải thiện rồi sẽ tỉnh lại để điều trị."
"Và sau đó?"
Hà Kim Thu hỏi.
"Ờm, sau đó con trai hắn chết trong một vụ tai nạn xe hơi, mặc dù loại thuốc được kỳ vọng đã xuất hiện, nhưng không còn người thân cùng huyết thống nào có thể đánh thức hắn nữa."
Lão Thập Nhất cười nói:
"Ngươi thấy hắn có xui xẻo không?"
Khánh Trần hỏi:
"Ai sở hữu vật cấm kỵ này?"
Lão Thập Nhất lắc đầu:
"Chuyện này ta cũng không biết, cũng không có để ý tới. Dìu hắn về phòng nghỉ ngơi đi, chúng ta còn mấy tiếng nữa mới tới được thành phố Bạch Ngân."
Trở về phòng.
Khánh Trần nhìn Hà Kim Thu, nhỏ giọng hỏi:
"Ngươi sao rồi?"
Hà Kim Thu suy nghĩ một lúc:
"Có lẽ ta vẫn còn thời gian một tháng...tất nhiên, cũng có thể ngắn hơn."
Nếu không phải ông chủ Hà có thực lực mạnh mẽ, e rằng đã sớm nằm trên giường bệnh không gượng dậy nổi rồi.
Khánh Trần im lặng, hắn có thể cảm giác được đối phương không cam tâm.
Khó khăn lắm mới tu luyện được đến cấp A, cũng chỉ còn một bước nữa là trở thành bán thần, nhưng giờ đây hắn lại phải chết trong thời điểm đẹp nhất của cuộc đời vì một căn bệnh nan y.
Đổi lại là ta, ta cũng sẽ không cam tâm.
Khánh Trần dùng điện thoại đánh chữ để đề phòng trong nhà có thiết bị nghe lén:
"Thực ra, ta luôn biết rằng những loại thuốc cùng tồn tại với bệnh ung thư đều có di chứng. Sau khi tiêm, ngươi sẽ trở nên rất khát máu và luôn khao khát chất đạm...nhưng ta đã từng nhìn thấy một thi thể thí nghiệm dưới lòng đất, hắn vẫn giữ được ý thức của mình, theo như hắn nói thì trong những năm tháng dài đằng đẵng, hắn đã học được cách kiềm chế ham muốn của mình."
Hà Kim Thu nhìn ra ngoài cửa sổ và gõ chữ đáp lại:
"Ngươi đang nghĩ, có lẽ ta cũng sẽ biến thành quái vật?"
Khánh Trần gật đầu:
"Ta biết ngươi muốn làm cái gì, ung thư, Chân Thị Chi Nhãn, loại thuốc cùng tồn tại với bệnh ung thư, ngươi đã thu thập gần hết những điều kiện đã biết trên con đường trở thành một vị thần, nhưng vẫn thiếu một bước cuối cùng...ngươi không có cơ thể của một Kỵ Sĩ, Kỵ Sĩ có thể mở được khóa di truyền, nhưng ngươi thì không."
Vì vậy, Khánh Trần biết rằng nếu Hà Kim Thu tùy tiện sử dụng thuốc, hắn sẽ không trở thành một vị thần, mà nhất định sẽ biến thành một con quái vật màu xám.
Hà Kim Thu:
"Trước đây ta cũng có dè chừng, nhưng ta đã không còn cơ hội mở khóa gen nữa. Sau này, ta nghĩ Nhâm Tiểu Túc trở thành thần là nhờ vào một lần thử nghiệm ngẫu nhiên, liệu có khả năng công nghệ cùng tồn tại với bệnh ung thư không cần khóa gen mà là sức mạnh cấp A không? Mà những người bị biến thành đối tượng thí nghiệm màu xám lại toàn là những người bình thường."
Khánh Trần hỏi:
"Chi tiết trong thế giới đa nguyên số 1 rốt cuộc là gì?"
Hà Kim Thu:
"Nhâm Tiểu Túc, là một chi tiết do Nhâm Tiểu Túc để lại, liên quan đến con đường thành thần. Nhưng hắn chỉ nói về việc hắn đã sử dụng Chân Thị Chi Nhãn màu đen như thế nào để phong ấn ý chí tâm linh của mình, ngăn ý chí của mình hợp nhất với thế giới, sau đó sau khi cơ thể vượt qua ranh giới bán thần, mới giải phóng hoàn toàn tất cả ý chí tâm linh và hoàn thành việc chuyển đổi từ con người thành thần. Từ đó, ngươi sẽ độc lập khỏi ý muốn của thế giới, và ngươi sẽ là một thế giới của riêng mình."