Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2476: Người Có Ánh Sáng Trong Mắt




Sao nữ Quyển Vương có thể chịu được sự ấm ức này. Nàng vừa hồi phục liền bắt đầu bảo trì thuật nghịch hô hấp, sau đó đeo phụ trọng lên cho mình.

Không chỉ có vậy, nàng còn định chế bao cát phụ trọng cho mọi người, khiến tất cả quân dự bị kỵ sĩ đều khổ không thể tả.

Đương nhiên mọi người cũng đều biết làm thế này là tốt cho mình, đại sư huynh Lý Khác cũng không nói sai.

Có điều Lý Khác còn chưa phải là kích thích lớn nhất với Trần Chước Tảo, mấu chốt là Trương Mộng Thiên...Khi Trần Chước Tảo đối diện với Trương Mộng Thiên, rõ ràng mắt của đối phương đã bị băng gấm màu trắng che lại nhưng Trần Chước Tảo lại cảm thấy đối phương có thể nhìn thấy mình mọi lúc.

Hơn nữa đối phương đã có thể dự phán nàng sẽ làm gì.

Nàng muốn cầm ấm nước, một giây sau liền phát hiện Trương Mộng Thiên đã đưa ấm nước cho nàng. Bởi vì huấn luyện làm mất sức nên nàng làm rơi chiếc đũa, Trương Mộng Thiên cũng có thể giơ tay ra chụp được.

Khoảnh khắc chiếc đũa rơi xuống, nàng cũng có thể dùng tốc độ cực nhanh để bắt được chiếc đũa. Thế nhưng nàng biết rõ Trương Mộng Thiên làm được như vậy không phải là nhờ tốc độ, mà là vì đối phương có thể...nhìn thấy tương lai.

Theo Trần Chước Tảo thì thứ này giống như chức năng đặc biệt vậy. Người ta đã là kỵ sĩ chuyển chức, còn mình chỉ là kỵ sĩ mới toanh, không có đại chiêu ngoài định mức!

Ngươi nói mấy chuyện nhỏ như đưa ấm nước, bắt lấy đũa cần gì đến sự hỗ trợ của sư huynh chứ? Đây còn chẳng phải là đang thi đua với nàng hay sao?

Thế là Trần Chước Tảo bắt đầu dẫn các huynh đệ tỷ muội thi đua với đại lục phía tây trong thế giới siêu đạo, định kiếm một suất thức tỉnh, làm một nghề nghiệp mới cho mình.

Đua!

Bây giờ mỗi giờ mỗi phút trong quân dự bị kỵ sĩ đều đang đua!

Đua đến mức làm cho Jinguji Maki khóc luôn!

Lúc này trên cái tay và cái chân nhỏ nhắn của Maki-chan đều cột bao cát được làm riêng, cô bé ngồi trong lều vải khóc đến mức nước mũi nước mắt chảy dài. Momijigari, Kageonna, Bàn Nhược ngồi quỳ chân bên cạnh, luống cuống tay chân lau nước mắt cho Maki-chan, Hồ Hỏa cuộn người bên cạnh để làm ấm chân cho cô bé.

Lý Đồng xốc rèm của lều vải lên rồi bước vào. Nàng nói với Momijigari và Kageonna:

"Các ngươi ra ngoài trông coi đi, có người tới gần khu đóng quân của chúng ta liền báo cho ta biết. Nhớ kỹ, bây giờ là thời điểm mấu chốt, không thể bỏ qua bất kỳ điểm khác thường nào."

Trên thực tế, bây giờ sức chiến đấu mạnh nhất trong đội này không phải là Lý Đồng, mà là Jinguji Maki.

Maki-chan đã là cấp C, Thức Thần mà cô bé có thể triệu hoán cũng từ 3 biến thành 24. tốc độ tích lũy Thức Thần mà Khánh Trần làm cho cô bé đã bắt đầu không bắt kịp tốc độ cô bé mở vị trí triệu hoán Thức Thần...Bây giờ Momijigari, Shinkiro, Kageonna, Hồ Hỏa, Yamawarawa, Bàn Nhược, Đại Thiên Cẩu, Shuten Douji, Hitouban, Buchibuchi, Bạch Hổ...Tất cả đều được Maki-chan triệu hoán thành công.

Mặc dù bởi vì hạn chế về cấp bậc của cô bé nên cấp của Thức Thần chỉ có cấp C, nhưng chỉ với những Thức Thần cấp C này cũng có thể đánh bại bất kỳ một cao thủ cấp B nào.

Lại tăng thêm một cấp thì cô bé sẽ mang theo 48 Thức Thần cấp B, ngay cả cấp A gặp cô bé cũng phải quay đầu chạy mất.

Lúc này, Lý Đồng Vân nhét vật cấm kỵ ACE-119 Hộp Rút Giấy nhét vào trong ngực cô bé:

"Đừng khóc, đừng khóc nữa. Mặc dù hơi vất vả nhưng tối mai chúng ta có thể ở lại đây xem mặt trời lặn. Hơn nữa khoảng thời gian trước sư phụ ngươi vừa đến đây, hắn đã nhanh chóng leo lên đến đỉnh núi. Những người Sherpa kia đều biết hắn, đều coi hắn là thần. Nếu để cho người Sherpa biết đệ tử của thần là kẻ mít ướt thì họ sẽ đánh giá sư phụ ngươi ra sao?"

"Hức!"

Jinguji Maki ngừng ngay tiếng khóc lại:

"Vậy ta không khóc nữa."

"Lúc này mới ngoan."

Lý Đồng Vân vừa cười vừa nói.

Jinguji Maki rút một tờ giấy ra lau nước mắt:

“Nhưng tại sao sư phụ không đi cùng chúng ta, ta rất nhớ hắn."

Lý Đồng Vân an ủi:

“Sư phụ ngươi còn có chuyện quan trọng hơn phải làm...Đợi chút, đưa khăn giấy trong tay ngươi cho ta!"

Nói xong, nàng nhận lấy khăn giấy từ trong tay Jinguji Maki, chỉ thấy trên tờ khăn giấy lấm tấm nước mắt ghi: Bắc đẩu nam chỉ, người có ánh sáng trong mắt sẽ bị ánh sáng nuốt chửng, có người lặng lẽ phản bội lý tưởng của mình, bước về phía vực sâu.

Tiểu Đồng Vân lập tức ngẩn ngơ, đây không phải là lần đầu tiên Maki-chan rút được lời tiên đoán.

Lần trước cái Hộp Rút Giấy này đã thành công tiên đoán nàng bị mẹ Giang Tuyết đánh cho một trận.

Bây giờ lời tiên đoán lại xuất hiện, nhưng trong lúc nhất thời Lý Đồng Vân lại không thể xác nhận lời tiên đoán này đang chỉ về điều gì!

Người có ánh sáng trong mắt...đang nói đến Khánh Trần ca ca sao?

Khánh Trần nằm trong phòng ký túc xá một người của mình, yên lặng nhìn về phía núi tuyết đang rơi ngoài cửa sổ, cuộc sống như trôi chậm lại.

Nơi này không có người hắn biết, phảng phất hắn lại bắt đầu một kỳ du lịch, tu hành một mình.

Hắn đi ra khỏi thế giới huyên náo, sau đó tự đi đường của bản thân.

Nhưng cuộc sống không thể cứ như vậy.

Tiếng ting vang lên, một tin nhắn được gửi đến, là Lý Đồng Vân.

Khánh Trần đọc rồi nghiêm túc suy tư một lát...

“Bắc đẩu nam chỉ, người có ánh sáng trong mắt sẽ bị ánh sáng nuốt chửng, có người lặng lẽ phản bội lý tưởng của mình, bước về phía vực sâu.”