Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2470: Thuyết Phục Người Khổng Lồ




Kết quả là phép thuật đấu phép thuật, tiên tri đấu tiên tri!

Thảo nào tộc người khổng lồ có thể dần dần quật khởi!

Hắn yên lặng đi đến doanh trại, hầu tước Bolton thấy hắn về thì tò mò hỏi:

“Sao có mỗi ngươi quay lại?”

Khánh Trần nói:

“Ta chỉ mới cấp C, không theo kịp những cao thủ chiến sĩ gen với người khổng lồ nên chỉ có thể về trước. Đáng tiếc, công huân lớn thế mà ta không lấy được.”

Hầu tước Bolton an ủi:

“Tối hôm nay nếu không nhờ có ngươi và Hà dẫn dắt mọi người chống lại người khổng lồ thì sư đoàn 3 đã chết hết rồi. Chỉ riêng công lao này đã đủ để ngươi lên làm công dân rồi, yên tâm, ta sẽ ghi nhớ tất cả những gì ngươi đã làm, ngươi giống như ánh trăng trong màn đêm…”

Khánh Trần nghe mấy lời sến súa của hắn, nghĩ thầm sao ngươi lại giở thủ đoạn đối phó với ngũ công chúa ra với ta thế?!

Hắn nhìn xung quanh, các binh sĩ đang xếp đống thi thể đồng đội hy sinh lại một chỗ, còn có binh sĩ phụ trách sửa chữa thiết bị truyền tin, thử liên lạc với hậu phương.

Một mớ hỗn loạn.

Hà Kim Thu ngồi cạnh đống lửa, xòe hai tay về phía ngọn lửa, không biết đang nghĩ gì.

Khánh Trần ngồi xuống bên cạnh, Hà Kim Thu hỏi với giọng bình tĩnh:

“Được chưa? Lấy được sự tín nhiệm của họ rồi chứ?”

“Ừm.”

Khánh Trần gật đầu.

Tối nay, bởi vì sự cố bất ngờ khiến Hà Kim Thu hoàn toàn đánh mất tình bạn với tộc người khổng lồ, đối phương sẽ không tin tưởng hắn lần nữa.

Nhưng vương triều người khổng lồ cực kỳ quan trọng, vì thế Khánh Trần lên kế hoạch tạm thời, Hà Kim Thu làm người xấu còn mình trở thành người liên lạc mới.

Họ đã bàn bạc với nhau từ trước.

Trong kế hoạch, Hà Kim Thụ chịu trách nhiệm cứu sư đoàn 3, khiến người khổng lồ rơi vào cảnh khốn khó.

Còn Khánh Trần dẫn người đuổi giết, trong giây phút cuối cùng thì ra tay cứu người khổng lồ.

Họ vừa giành được sự tín nhiệm của Bolton, vừa được tộc người khổng lồ tin tưởng, thu lợi từ cả hai phe.

Hà Kim Thu nhìn Khánh Trần:

“Tộc người khổng lồ rất khó tin tưởng nhân loại, đặc biệt là khi vừa mới bị nhân loại lừa gạt, ngươi thuyết phục họ tin mình kiểu gì?”

Khánh Trần mỉm cười, hắn không nhắc đến lời tiên đoán mà dùng lý do khác:

“Ta giết hơn 30 cao thủ cấp B đi theo làm minh chứng cho lòng trung thành, thế chưa đủ à?”

Từ nay người chịu trách nhiệm liên lạc với người khổng lồ không phải Hà Kim Thu nữa, mà là Khánh Trần.

Hơn nữa tình bạn bất ngờ giữa Khánh Trần với tộc người khổng lồ còn đáng tin hơn Hà Kim Thu tưởng tượng.

“Ông chủ Hà.”

Khánh Trần hỏi:

“Ngươi mắc bệnh ung thư từ bao giờ?”

Hà Kim Thu suy nghĩ rồi trả lời:

“Trước khi đến thế giới trong đã bị rồi.”

“Gượm đã, chẳng phải ngươi đã đến từ 10 năm trước rồi à?”

Khánh Trần hỏi:

“Ngươi đã mắc ung thư hơn 10 năm rồi ư?”

Hà Kim Thu hồi ức

“Mới đầu ta và ông chủ Trịnh thuộc cùng một đơn vị, hắn là lớp trưởng của ta. Về sau hai người bọn ta được tuyển chọn, lại cùng nhau gia nhập đại đội điều tra.”

Đại đội điều tra chính là lực lượng đặc biệt. Nó giống như cuộc tuyển chọn mà Hứa Tam Đa trong phim Sĩ Binh Đột Kích tham gia, hết thảy dựa vào bản lĩnh của mình.

Hà Kim Thu nói tiếp:

“Rồi sau đó bởi vì biểu hiện xuất sắc nên ta đại diện quốc gia gia nhập lực lượng giữ gìn hòa bình của Liên Hợp Quốc, đi đến khu vực Trung Đông. Trong đơn vị này có đủ các chủng tộc, đồng bào Trung Quốc chỉ chiếm một phần mười.”

Khánh Trần nghĩ, thảo nào khu vực hoạt động của Cửu Châu ở nước ngoài tập trung chủ yếu ở vùng Trung Đông, thì ra là bởi Hà Kim Thu từng sống ở đó.

Có lẽ đó là nguyên nhân Hà Kim Thu phụ trách công việc ở nước ngoài.

“Trong một lần chấp hành nhiệm vụ giữ gìn hòa bình, bọn ta nhận được tình báo có tay buôn vũ khí quốc tế được CIA yểm hộ lén lút buôn bán nhiên liệu hạt nhân Plutonium-239. Lực lượng giữ gìn hòa bình lên đường, tổng cộng 12 người tham gia hành động này, nhảy dù xuống phía tây Kandahar cách 79 km, chặn đánh đoàn xe vận chuyển vũ khí.”

“Ngay từ đầu kế hoạch rất thuận lợi, bọn ta cướp được xe vận chuyển vật liệu hạt nhân, hạ gục 17 tên tội phạm được huấn luyện nghiêm ngặt.”

Hà Kim Thu cười nói:

“Ta và một đồng đội Trung Quốc khác mở container của xe vận tải ra đi vào kiểm tra nhiên liệu hạt nhân có còn nguyên vẹn không, nhưng khi ta và đồng đội vừa đi vào bị cửa container bị người ta khóa từ bên ngoài.”

“Ngay sau đó, ngoài thùng hàng vang lên tiếng súng...Có nội gián trong bộ đội giữ hòa bình, họ chặn được chiếc xe vận tải này xong cũng không định giao nộp nhiên liệu hạt nhân lên cho bên trên xử lý, mà đã bí mật liên hệ với ông trùm nước Nhà từ trước, ý đồ bán đi với giá cao. Khi đó ta đâu ngờ được lòng người đáng sợ đến vậy, trong lòng ta tình đồng đội phải giống như tình cảm của ta với lớp trưởng, đối đãi nhau chân thành, nào nghĩ đến việc sẽ bị đánh lén sau lưng.”

Khánh Trần cau mày:

“Sau đó thế nào?”