Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2456: Âm Thầm Tập Kích




Âm thanh giòn giã này phát ra quá đột ngột, hơn nữa ông chủ Hà ra tay quá nhanh. Những cao thủ ở đây đều là người biết chuyện, biết rằng đây là tốc độ mà cấp A mới có thể sở hữu!

Khánh Trần cảm thán trong lòng, đãi ngộ khi đến đại lục phía tây của hắn thật không tệ chút nào, đến cả lãnh tụ Cửu Châu cũng trở thành tay đấm cho hắn.

Cũng may hắn còn chưa nói ra thân phận thật sự. Chỉ cần hắn chưa nói thì ông chủ Hà còn phải diễn kịch cùng hắn, nếu nói ra thì có lẽ ông chủ Hà sẽ không diễn nữa…

Lúc này Khánh Trần lạnh lùng nhìn những cao thủ ở trong ký túc xá:

“Các vị, lúc nãy chỉ là một việc nhỏ xen giữa. Bây giờ chúng ta làm quen lại. Ta là đại quản gia của hầu tước Bolton, Brian Kennedy, sau này sẽ phụ trách hết thảy chính vụ của đệ tam sư, cũng phụ trách mọi hành động của các vị. Nhớ kỹ, ở trong đệ tam sư thì các ngươi chỉ cần nghe mệnh lệnh của ba người, thứ nhất là ngũ công chúa điện hạ, thứ hai là hầu tước Bolton, thứ ba chính là ta.”

Trong ký túc xá trở nên yên lặng.

Dù ở đây có hơn hai trăm chiến sĩ gen cấp B, nếu thật sự ra tay đánh nhau thì cũng không sợ Hà Kim Thu. Nhưng nơi này là chiến trường, quan hơn một cấp cũng đủ để đè chết người.

Nếu như ra tay thật thì đợi bị đưa đến ngục giam quân sự tối tăm ngột ngạt đi.

Đám Hoàng Sắc, Lục Sắc, Hồng Sắc kinh ngạc nhìn Khánh Trần, trong lòng tự nhủ sao tên này lại biến thành đại quản gia của hầu tước Bolton rồi?

Lúc trước khi dùng tiền mua chuộc, có phải là đội trưởng đã mua sai không, Sao lại mua luôn một chức vụ cho cái tên này rồi?

Tiêu, tiêu hết rồi.

Bây giờ tên quản gia này nắm quyền lớn, chẳng phải tiểu đội Xích Huyết sẽ bị diệt sạch.

Một giây sau, Khánh Trần cười híp mắt giới thiệu:

“Người bên cạnh ta chính là Hà, cận vệ kiêm trợ lý của ta. Thật ra hai chúng ta đều rất dễ tính, chỉ cần mọi người ngoan ngoãn nghe lời thì sẽ không sao.”

Nói xong, Khánh Trần liền dẫn Hà Kim Thu rời đi. Đám Hoàng Sắc vội vàng đỡ Hắc Sắc lên khỏi mặt đất, xoa huyệt thái dương giúp hắn:

“Đội trưởng, bây giờ phải làm sao đây?”

Hoàng Sắc thấp giọng hỏi.

Một lát sau Hắc Sắc mới khôi phục lại, lúc này mới dữ tợn nói:

“Bây giờ không còn đường lui nữa. Hắn muốn đích thân chỉ huy chúng ta nên nhất định sẽ ra chiến trường. Tên vệ sĩ kia không thể luôn đi theo hắn được, chính hắn chỉ là cấp C, rất dễ giết. Lấy chất độc thần kinh rút ra từ trong rừng cấm kỵ lần trước, bắt hắn lại sau đó chế tạo hiện trường giả là đã phá vỡ quy tắc.”

Hắc Sắc thấp giọng:

“Tên quản gia này còn quá trẻ, không biết đạo lý giấu dốt, vừa mới đạt được quyền thế đã phách lối thế này. Hắn chắc chắn phải chết.”

Đang lúc nói chuyện, Hắc Sắc đưa mắt nhìn về một phía, trao đổi ánh mắt với người của một đội khác.

Bên kia cũng là thành viên của tiểu đội Xích Huyết, chiến hữu của Hắc Sắc.

Họ chia nhau đi theo Lam Sơn và em trai của hắn đến căn cứ tiền tiêu, lúc này lại cùng bị điều đến đệ tam sư.

Mười bốn cao thủ cấp B muốn giết chết một cấp C ở trên chiến trường là quá dễ dàng.

Trong phi thuyền, Khánh Trần và Hà Kim Thu được xếp vào một ký túc xá hai người.

Hà Kim Thu ngồi trên giường mềm nhìn về phía Khánh Trần:

“Ngươi không lo lắng về sự an toàn của mình sao? Lúc lên chiến trường thì thế cục chắc chắn sẽ hỗn loạn lắm, ngươi chỉ có cấp C thì rất dễ bị bọn họ âm thầm tập kích.”

Khánh Trần cười nói:

“Bên cạnh ta có ngươi bảo vệ nên không cần phải lo lắng điều gì. Nói thật, đây là lần đầu tiên ta có cao thủ như ngươi làm vệ sĩ. Trong lòng ta chưa từng cảm thấy yên tâm như vậy.”

Hà Kim Thu đột nhiên hỏi:

“Ngươi là người của quân phản kháng sao? Ngươi có thân phận gì trong quân phản kháng?” Khánh Trần thoáng sửng sốt. Hắn không ngờ rằng ông chủ Hà lại đột nhiên hỏi câu thế này. Khánh Trần vừa cười vừa nói:

“Ngươi đang nói gì ta nghe không hiểu.”

Nói đến đây thì Khánh Trần nghĩ bản thân cũng phải nói chuyện cẩn thận lại, đừng để cho ông chủ Hà giao hắn cho ngũ công chúa để lập công…

Khánh Trần nhìn về phía Hà Kim Thu, hỏi ngược lại:

“Ngươi là người của quân phản kháng sao? Ngươi có thân phận gì trong quân phản kháng?”

Hà Kim Thu cười híp mắt, nói:

“Ngươi đang nói gì, ta cũng nghe không hiểu.”

Lúc này bên ngoài phòng truyền đến tiếng của binh lính:

“Phi thuyền đã đến đệ tam sư, xin mời hai vị đến phòng chỉ huy. Phi thuyền chuẩn bị hạ cánh!”

Đếm ngược 36∶00∶00.

“Hai vị có vấn đề gì về việc phối hợp công tác không?”

Ngũ công chúa ngồi trên ghế chỉ huy, nhìn Khánh Trần và Hà Kim Thu từ trên cao:

“Dù các ngươi chỉ mới biết nhau ngày đầu, còn chưa quen thuộc nhưng ta vẫn hi vọng các ngươi có thể chung sức hợp tác, cố gắng phụ tá hầu tước. Hắn là chồng của ta, chỉ cần hắn tốt thì ta sẽ hài lòng. Ta hài lòng thì các ngươi mới vui vẻ được.”