Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2410: Ngươi Chờ Đấy




Có tin đồn rằng Roosevelt XXVII là anh trai của quốc vương đương nhiệm, bởi vì bị điên nên bị khí cầu máy đày đến khu rừng cấm kỵ, từ đó về sau không có tin tức gì về hắn.

Trung Vũ ngạc nhiên, thì ra ánh sáng của người da trắng còn có thân thế như vậy ư?

Không đúng, tên này đang trào phùng mình mà, trước kia kẻ bịp bợm ở thế giới ngoài còn nói mình là Tần Thủy Hoàng, hắn nói thế khác gì Tần Thủy Hoàng gọi điện lừa đảo?

Hiển nhiên đối phương không tin mình!

Trung Vũ cười khẩu, nhắn tin:

“Ngươi khỏi cần châm chọc, với tư cách là người được ta lựa chọn, ta cho phép ngươi có thể cuồng vọng trong giây lát. Nhưng ta phải nói cho ngươi biết, ta chính là người tấn công đại giáo đường San Sith ở Hắc Thủy Thành, tín đồ trong giáo đường bị ta giết hết, ta còn vẽ mặt cười trên đỉnh giáo đường nữa kia.”

Khánh Trần nhắn:

“Ồ.”

Trung Vũ nổi giận, ồ là có ý gì, lẽ nào những gì ta làm chưa đủ ác?

Chữ “ồ” có rất nhiều ý nghĩa, trong trường hợp này có nghĩa là “cũng chỉ có thế mà thôi”.

Lần gần nhất hắn bị người khác làm cho ghê tởm như thế là câu “hì hì” của Khánh Trần – ông chủ Bạch Trú!

Thế nên người lợi hại đều khiến người ta cảm thấy buồn nôn à?

Trung Vũ chất vấn:

“Vậy ngươi làm được gì rồi?”

Ở phía bên kia, Khánh Trần cân nhắc hồi lâu rồi mới trả lời:

“Chẳng mấy chốc ta sẽ đá toàn bộ bốn bang hội ra khỏi bảng top 10, ngoài ra ngươi có thể tìm kiếm tin tức thời sự, ta mới giết hầu tước Kessie, ngươi giết được hầu tước nào chưa? Ta không yêu cầu ngươi giết công tước, ta cảm thấy ngươi không có đủ năng lực để làm điều đó, không thì giết hầu tước cho ta xem, có thể mới có cơ sở để hợp tác với nhau, ta không hợp tác với kẻ yếu.”

Cái chết của hầu tước Kessie đã được giới cầm quyền của vương quốc Roosevelt xác định là do Joker gây ra, nhưng tin tức này được giữ bí mật nên Trung Vũ không biết được.

Trung Vũ tìm kiếm tin tức thời sự, quả nhiên hắn thấy được tin hầu tước Kessie bị tập kích vừa mới được đăng lên, hung thủ còn đang lẩn trốn.

Trong vụ tập kích này, không chỉ có hầu tước Kessie tử vong, mà 6 nam tước đang đánh bạc trong câu lạc bộ trên tầng cao nhất cũng thiệt mạng.

Trung Vũ kinh ngạc, ánh sáng của người da trắng đúng là tàn ác, quả nhiên hợp gu hắn, xem ra những việc mình làm quả thực hơi ít thật.

Trong thế giới Siêu Đạo, Trung Vũ trầm ngâm vài giây:

“Giết hầu tước thì có gì lợi hại, ngươi chú ý tin tức thời sự, ta giết cho ngươi xem liền. Hơn nữa ta không chỉ muốn giết hầu tước mà ta còn phải chế tạo ra tin tức lớn mà ngươi không thể sánh kịp, thế là mọi người sẽ biết đến sự độc ác của ta.”

Khánh Trần:

“Ồ.”

Trung Vũ tức ứa gan:

“Ngươi chờ đấy.”

Nói xong hắn lập tức thoát khỏi thế giới Siêu Đạo.

Ở phía bên kia, Khánh Trần đứng trước cửa phó bản thế giới số 136, vẻ mặt hết sức kỳ lạ.

Hồ Tiểu Ngưu đứng bên cạnh hỏi:

“Sư phụ, làm sao thế?”

“Không có gì.”

Khánh Trần lắc đầu:

“Tìm người giúp đỡ, có vẻ như tình thế của đại lục phía Tây sẽ trở nên thú vị hơn.”

Có rất nhiều người nhắn tin cho Khánh Trần, thế nên trước đó hắn không hề mở ra xem, cũng không biết được Trung Vũ từng yêu cầu hợp tác với hắn vô số lần.

Nhưng lão gia tử nghe lén Trung Vũ lẩm bẩm, hơn nữa còn nói cho Khánh Trần biết tin tức quan trọng này.

Khánh Trần lục tìm trong ký ức, tìm thấy Trung Vũ bị mình giết chết ngay lập tức, cùng với...người chơi lớn tuổi cạnh Trung Vũ.

Vì vậy hắn hiểu ra, vì sao lão gia tử đứng ngoài phòng họp nghe giảng bài nghiêm túc đến vậy…

Thật ra lão gia tử vốn không muốn nói cho Khánh Trần biết chuyện này, quá xui xẻo.

Nhưng ông lão cho rằng tin tức của Trung Vũ cực kỳ quan trọng, so với kế hoạch của Khánh Trần, vinh nhục của người cha này có thể gác lại một bên.

Khánh Trần đang chờ Trung Vũ gửi tin nhắn, mà đối phương cũng nhanh nhắn tin cho hắn.

Ngay từ đầu hắn đã đoán ra được thân phận của Trung Vũ, sau đó dùng phép khích tướng.

Dù sao có một bán thần chung tay phá hoại đại lục phía Tây cũng tốt hơn là một thân một mình.

Chỉ có điều không biết Trung Vũ định làm gì tiếp theo?

Trần Chước Cừ hỏi:

“Sư phụ, giờ chúng ta làm gì?”

Khánh Trần hoàn hồn:

“Đi thôi, vào phó bản, trước tiên ta giúp các ngươi lấy được nghề nghiệp rồi dẫn đi cày cấp.”

Lúc này hắn vẫn chưa nhận ra mình kích thích Trung Vũ một chút sẽ gây ra chuyện lớn nhường nào.

Hoặc là nói, một bán thần đầu óc không tỉnh táo một khi điên lên sẽ kinh khủng ra sao…

Trong phòng đơn số 103 trên khí cầu máy Merton số 1, Trung Vũ tháo kính thực tế ảo ra.

Đúng lúc này, cửa mở, sĩ quan nọ cười híp mắt đóng cửa lại, bắt đầu cởi thắt lưng:

“Không có nhiều thời gian, chúng ta làm nhanh xong nhanh.”

Trung Vũ nở nụ cười quỷ dị:

“Hì…hì.”

Chỉ trong nháy mắt, một cánh tay màu đỏ tươi khổng lồ bỗng xuất hiện. Có thể thấy được máu đang chảy trong huyết quản của cánh tay cường tráng đó, móng tay màu đen sắc nhọn giống như con dao chặt đầu dính máu đã khô cạn.

---

Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc:

👾ĐỐI TƯỢNG HẸN HÒ CỦA TA LÀ THẦN MINH CHI NỮ (BẢN DỊCH): Hài hước, dị năng, đô thị, trang bức…👾