Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2382: Là Sư Cô Vương Tiểu Cửu




Vương Tiểu Cửu!

Khánh Trần vừa trở lại chỗ ở của quản gia, cảm thấy trong lòng khó bình tĩnh nổi, không ngờ lại là Vương Tiểu Cửu, là sư cô mà hắn chỉ thấy ảnh chụp, chưa từng gặp mặt một lần…

Mới đầu hắn còn không xác định, bởi vì trong bức ảnh hắn xem thì Vương Tiểu Cửu mới 13 tuổi, khi ấy còn tết hai bím tóc dựng đứng như Na Tra.

Mà Vương Tiểu Cửu bây giờ trông đã hơn 20 tuổi.

Nếu không phải trí nhớ của Khánh Trần tốt cộng thêm khả năng phân tích của não bộ mạnh thì hắn đã chẳng liên tưởng đến Vương Tiểu Cửu khi nhìn thấy đối phương.

Thảo nào mình ở đại lục phía Đông bao nhiêu lâu, gặp cả Trần Gia Chưởng rồi mà mãi không gặp được sư cô Vương Tiểu Cửu, không ngờ đối phương đi đến đại lục phía Tây.

Nhưng vấn đề là đối phương vượt biển đến đây bằng cách nào? Tại sao đối phương lại dùng khuôn mặt thật đi lại trên đường phố mà không bị theo dõi?

Hơn nữa, thực lực của đối phương hiện nay ra sao? Cấp A? Hay là bán thần?

Theo sư phụ Lý Thúc Đồng nói, Vương Tiểu Cửu mất tích năm 18 tuổi, đến nay đã 12 năm trôi qua, nói cách khác khả năng cao đối phương đã ở đây 12 năm.

Khánh Trần suy nghĩ một lát, sau khi đến nơi này chắc chắn đối phương cũng sẽ cảm thấy tò mò về thế giới Siêu Đạo như hắn, vậy nên đối phương sẽ để lại dấu vết của mình trong thế giới Siêu Đạo giống như Nhâm Tiểu Túc chứ?

Với tác phong của Kỵ Sĩ, đối phương đăng nhập vào thế giới Siêu Đạo thì nhất định sẽ lưu danh ở đó.

Khánh Trần mở điện thoại ra tìm tòa nhà kỷ niệm người nổi tiếng trong thế giới Siêu Đạo.

Khi hắn nhìn thấy ID No.9, hắn gần như có thể khẳng định người này chính là Vương Tiểu Cửu.

“No.9 dùng thân phận người chơi tự do chen vào top 10 bảng xếp hạng năm.”

“No.9 lấy được Hộp Ôn Dịch, gây ô nhiễm sinh học nghiêm trọng cho khu một của thành phố chính, bởi vì nàng mà tổng cộng có hơn 10 nghìn người chơi phải xóa nick chơi lại.”

“No.9 ám sát Kỵ Sĩ Dạ Kiếm cấp S, thăng cấp đại sư chiến đấu cấp S, nàng là đại sư chiến đấu thứ 13 của chức nghiệp thích khách ảnh tử!”

“No.9 dừng lại trong thế giới số 1 đã hơn một năm, phải chăng nàng phát hiện ra bí mật mới, hay là bị nhốt ở bên trong vĩnh viễn?”

Một loạt tin tức xuất hiện, Khánh Trần bỗng phát hiện vị tiểu sư cô này đã làm rất nhiều chuyện, có đến mấy chục tin tức lớn cùng với hàng nghìn tin tức nhỏ về việc nàng lừa gạt, giết chết người chơi khác trong phó bản…

Ba năm trước tiểu sư cô còn đồng thời được bầu là người chơi “bị nhiều người chơi ghét nhất” và “được nhiều người chơi thích nhất” của năm…

Ừm, hành động rất phù hợp với phong cách của Kỵ Sĩ…

Khánh Trần lẩm bẩm:

“Thế giới số 1 có vẻ quái lạ, ta thấy người chơi ở trên diễn đàn nói thế giới số 1 không có điểm truyền tống ra ngoài, phải vượt ải mới ra được, nhưng cho tới nay nó vẫn chưa bị phá đảo. Phần lớn người đi vào vì tò mò, ngắn thì bị nhốt một tuần, dài thì hơn 20 năm, cuối cùng đều chỉ có thể xóa nick chơi lại...Nhất, không phải là cha ngươi giở trò đấy chứ, có phải con đường thành thần mà Nhâm Tiểu Túc để lại giấu ở đó không?”

Liệu có phải Vương Tiểu Cửu cũng đang muốn tìm nó không?

Nhất nằm nhàn nhã trên ghế sofa, nàng nói với giọng biếng nhác:

“Cha ta ấy à...Nói vậy thì phó bản nào trong thế giới Siêu Đạo khiến người ta tức điên nhất, chắc chắn bí mật của hắn được giấu ở nơi đó.”

“Vậy đúng là thế giới số 1 rồi.”

Khánh Trần gật đầu:

“Đăng nhập thôi, vốn dĩ hôm nay ta định mở mật thược chi môn, nhưng Người Phán Quyết theo dõi chặt quá, ta phải hoãn lại.”

Nói xong, hắn đeo kính thực tế ảo, còn Nhất yên lặng nằm sấp bên cạnh hắn. Chất lượng của người máy này cực tốt, vậy mà lại có thể thể hiện trọn vẹn cảm xúc vui sướng của nàng.

Tiến vào thế giới Siêu Đạo.

Khánh Trần không vào phó bản số 8 ngay mà bị AI giữ lại trong không gian màu trắng.

Một người phụ nữ đứng tuổi với mái tóc hoa râm bước ra từ vầng sáng màu trắng, tiện tay kéo một chiếc ghế ra từ hư vô rồi ngồi xuống, nàng vẫy tay và biến ra một chiếc ghế mây đối diện Khánh Trần:

“Mời ngồi.”

Khánh Trần không từ chối.

AI hỏi:

“Tại sao ngươi phải mua người máy đắt như vậy?”

Nghe được câu hỏi này, Khánh Trần cau mày, đối phương thế mà lại biết hết mọi hành động của mình ư?

Nhất từng nói, hệ thống mạng các cấp ở đại lục phía Tây được bảo vệ bởi những pháo đài dữ liệu khổng lồ, ngay cả Nhất cũng không thể xâm nhập, phương pháp phân cấp mạng ấy giống như chuyên môn dùng để phòng bị trí tuệ nhân tạo, cho dù có trí tuệ nhân tạo thì chỉ có thể bị nhốt trong cấp bậc nào đó.

Chắc hẳn hệ thống Thiên Nhãn của Phong Bạo Thành có được cấp bậc phòng ngự cao nhất, Nhất không vào được, không có lý nào AI này lại lợi hại hơn Nhất quá nhiều, vậy nên...Đối phương hợp tác với tổ chức Người Phán Quyết của Phong Bạo Thành?

Hơn nữa đối phương đã phân tích ra thân phận mà hắn ẩn giấu.

Dường như AI đoán được suy nghĩ của hắn, nàng nở nụ cười hiền hòa, nói:

“Không cần lo lắng, ta không có ác ý, nếu ta làm gì có hại cho ngươi thì ngươi đã bị công tước Phong Bạo phát hiện ra từ lâu rồi. Chẳng qua là ta tò mò vì sao ngươi lại cố chấp trong việc đưa cho trí tuệ nhân tạo kia một cơ thể như vậy?”