Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2325: Ta Không Cần Ngươi Cứu




Nội tạng của một vài tộc nhân Liên tộc thực lực cao chảy máu do bị đè ép bất ngờ, còn vài tộc nhân thực lực thấp hơn chết ngay tại chỗ.

Cả những kim thi kia cũng bị bóp chặt, cơ thể vang lên âm thanh răng rắc.

Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, tộc nhân Liên tộc thương vong hơn nửa, và trước mặt vị bán thần mới ra đời này hơn 20 kim thi hoàn toàn không có năng lực đánh trả.

Trung Vũ đứng trên Cánh Tay Màu Đỏ, cười nói:

“Ngươi cứu ngươi trước hay đến đánh với ta trước, hì hì.”

Cánh Tay Màu Đỏ đánh không lại Lý Thần Đàn, nhưng có thể đánh người khác!

Một ác ma luôn miệng nói thương đệ đệ nhưng lại cắn nuốt ý chí tinh thần của đối phương sẽ không quan tâm thủ đoạn có chính đáng hay không, hắn chỉ cần tối đa hóa lợi ích!

Theo Trung Vũ thấy, chắc chắn Lý Thần Đàn không có nhiều cơ hội ra tay.

Hắn chỉ cần tiêu hao sức mạnh của đối phương thêm một lúc, nhất định Lý Thần Đàn sẽ rơi vào ngủ say.

Hắn biết điểm giới hạn ở đâu, hắn có phán đoạn của mình.

Đột nhiên Zard hô lên với Trần Gia Chương:

“Cứu người!”

Trần Gia Chương bỗng tỉnh lại từ thuật thôi miên, lập tức chạy như điên về phía Liên Bồng.

Một Cánh Tay Màu Đỏ toan chộp hắn, hắn cứng đối cứng không chút e dè, dùng cơ thể của mình đâm nát Cánh Tay Màu Đỏ đó rồi tiếp tục chạy đến chỗ Liên Bồng.

Liên Bồng giãy giụa:

“Cút đi, ta không cần ngươi cứu.”

Trần Gia Chương cười gượng:

“Lão tử muốn cứu ngươi thì liên quan quái gì đến ngươi.”

Trên đường đi, Cánh Tay Màu Đỏ liên tục khiến hắn trọng thương, song vị Kỵ Sĩ này đều tiếp tục đứng dậy đi cứu Liên Bồng.

Zard cũng muốn đi cứu người, nhưng một Cánh Tay Màu Đỏ xuất hiện trên trời đập hắn một chưởng bay ra xa, Trung Vũ cười gằn:

“Ta không giết ngươi, nhưng ngươi cũng vừa vừa phải phải thôi...Lý Thần Đàn, ngươi cứu những người này trước hay đánh với ta trước?”

Trung Vũ bỗng thấy Lý Thần Đàn mỉm cười, ảo thuật gia này vừa cười vừa nói:

“Ngươi quên rồi à, ta từng là ác ma...Năm xưa danh tiếng ác ma của ta còn vang xa hơn ngươi nhiều.”

Nói rồi Lý Thần Đàn không quan tâm đến tộc nhân Liên tộc, hắn lấy từ trong lồng ngực ra một bộ bài Tây, sau đó tung nó lên trời.

Vô số lá bài rơi xuống, dường như một bộ bài không chỉ có 52 lá mà là 54 nghìn lá bài, chúng rơi như mưa, rồi lại xoay quanh Trung Vũ như gió lốc.

Trung Vũ đứng giữa lốc xoáy, bị áp suất thấp bao phủ.

Hắn xé nát quần áo, để lộ nửa cơ bắp cường tráng và vết thương ở nửa người trên:

“Mở!”

Cánh Tay Màu Đỏ lại hiện ra trong bóng tối, Trung Vũ cố gắng đánh nát vòi rồng quanh mình, song hắn phát hiện Cánh Tay Màu Đỏ xuyên qua những là bài kia, chúng chỉ là hư ảo.

“Đó không phải là thật! Là giả!”

Trung Vũ kinh ngạc.

Rốt cuộc hắn đã cảm nhận được hiện thực vô cùng tàn khốc: Từ đầu đến cuối, hắn không hề thoát khỏi thuật thôi miên.

Trước đó hắn cho rằng mình đã thoát được ra ngoài, nhưng hắn mới chỉ thoát được tầng thứ nhất.

Mà bây giờ, tất cả những gì hắn nhìn thấy đều là Lý Thần Đàn muốn cho hắn thấy!

Đó chính là ác ma thì thầm, bán thần từng thôi miên hơn triệu người!

Tuy Lý Thần Đàn dùng cơ thể người máy nano, không thể chiến đấu với cường độ cao, nhưng vấn đề là phong cách chiến đấu của ác ma thì thầm luôn dùng thôi miên là chính, ngoại trừ cận chiến với Liên Y, cho dù ở thời kỳ toàn thịnh thì hắn cũng không thèm đánh giáp lá cà!

Nếu Kỵ Sĩ chỉ còn lại mỗi cơ thể người máy nano tất nhiên thực lực sẽ giảm mạnh, nhưng năng lực của Lý Thần Đàn không bị hạn chế bởi thể xác.

Đó là sức mạnh tinh thần thuần túy, là sức mạnh khiến tất cả mọi người giao tiềm thức cho hắn!

Lý Thần Đàn cười nói:

“Ta ngủ say không biết đã bao nhiêu năm, hiện nay độ dung hợp đã giảm xuống 84%, dư sức ứng phó ngươi, cho nên...nhất định không được xem thường tiền bối!”

Hơn nữa Lý Thần Đàn thật sự nhẫn tâm không để ý đến tộc nhân của Liên tộc. Hắn có tinh thần trọng nghĩa thật, nhưng hắn không ngốc, nếu cứu người thì sẽ dẫn đến kiệt sức, cuối cùng còn lãng phí cơ hội giành thắng lợi.

Hiện nay, hắn phải vứt bỏ hết thảy để thắng được trận chiến này!

Muốn chiến thắng ác ma thì phải dùng cách của ác ma!

Trung Vũ trông vô cùng bình tĩnh, trên khuôn mặt cũng không hề hiện lên vẻ thất vọng.

Trong nháy mắt, hắn làm lơ những lá bài bên cạnh, đồng thời rút lại những Cánh Tay Màu Đỏ khống chế người Liên tộc.

Thủy triều màu đỏ tươi khủng bố hơn cả bộ bài Tây đã xuất hiện bên cạnh Lý Thần Đàn, muốn vị ảo thuật gia này hết đường né tránh.

Zard kinh ngạc nhìn trung tâm của thủy triều màu đỏ:

“Cẩn thận!”

Nhưng giữa thủy triều tạo thành từ hàng chục Cánh Tay Màu Đỏ đâu còn bóng dáng Lý Thần Đàn!

“Chuyện gì vậy!”

Zard sửng sốt.

Ngay sau đó, vòi rồng bên cạnh Trung Vũ tan biến, còn Lý Thần Vũ lơ lửng trước mặt hắn.

Trên bầu trời đêm, hai bán thần chỉ cách nhau nửa mét, áo đuôi tôm đong đưa dưới ánh trăng như dây đàn thanh nhã.

Mái tóc bạc trắng sáng lấp lánh.

Không ai biết hắn thoát ra khỏi thủy triều đỏ kiểu gì, cũng không ai biết hắn xuất hiện trước mặt Trung Vũ bằng cách nào!