Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2306: Nơi Nhất Không Vào Được




“Không, không.”

Nữ nô lệ của quân nổi dậy vội nói:

“Bọn ta đi ngay đây.”

Lúc năm nữ nô lệ đi đường, hai chân run lẩy bẩy, họ dìu nhau đi ra ngoài.

Trong hành lang u ám, một người đàn ông da đen chậm rãi bước ra từ trong bóng tối. Hắn cau mày nhìn dáng vẻ chật vật, mồ hôi đầm đìa của các nữ nô lệ, hắn hỏi với giọng nghi ngờ:

“Giết quản gia chưa?”

Đối phương trả thuốc tiêm giấu trong tóc lại cho hắn:

“Chưa giết được, không có cơ hội, hắn sắp chơi chết bọn ta rồi đây.”

Người da đen sửng sốt, hắn nhìn những nữ nô lệ kia mồ hôi mồ kê nhễ nhại:

“Hắn lợi hại vậy cơ à?”

Nữ nô lệ nói:

“Ngươi hiểu lầm rồi, bọn ta đi vào chẳng làm gì cả, chỉ rèn luyện cơ thể một lúc thôi…”

Các nô lệ kể lại chuyện vừa xảy ra, người da đen ngây ra như phỗng, tên quản gia kia huấn luyện sát thủ làm gì?!

Cái quái gì vậy!

Các nữ nô lệ dìu nhau rời đi, nô lệ người da đen nhíu mày nhìn cửa phòng Khánh Trần, trong lòng do dự có cần tự tay giết quản gia hay không.

Theo hắn biết, chương trình khống chế con chip của nô lệ không nằm trong tay Nossen Kennedy, để bớt vớt vị thiếu gia quý tộc ấy giao điện thoại cài chương trình không chế cho quản gia cất giữ, tất cả mọi việc đều do đối phương xử lý.

Nếu không giết quản gia, e rằng hắn chưa kịp mang Nossen Kennedy đi xa thì đã bị nổ tung rồi.

Hắn suy nghĩ thêm vài phút nữa, cuối cùng lùi vào trong bóng tối. Kế hoạch này thất bại, quân nổi dậy phải chuẩn bị kế hoạch mới.

Khánh Trần nghe tiếng bước chân bên ngoài, cuối cùng cũng thở phào một hơi:

“Không biết những phiến quân này làm gì nữa, cứ như chơi trò chơi ấy, còn chẳng bằng Át Bích của Liên Bang.”

Từ Lâm Sâm không biết rằng, những hành vi của tổ chức mình trước kia đã bị Khánh Trần xem thường.

Khánh Trần nói với điện thoại:

“Ta muốn vào thế giới Siêu Đạo, tạm thời ngươi vào mạng dân dụng chơi một lát đi, nếu có người lại gần thì ngươi rung chuông đánh thức ta dậy.”

Nhất trả lời:

“Yên tâm, ta sẽ canh chừng giúp ngươi.”

Khánh Trần đeo kính thực tế ảo lên, ý thức của hắn tiến vào không gian màu trắng quen thuộc kia.

Lần này, hắn dứt khoát ngồi xuống và đi thẳng vào vấn đề:

“Vì sao lại giúp ta?”

“Sao ngươi biết là ta giúp người?”

Ai điềm đạm hỏi lại.

“Ở Liên Bang ta chỉ biết ngươi.”

Khánh Trần trả lời nghiêm túc:

“Cho nên bây giờ ngươi biết ta đến từ đại lục phía Đông, ngươi nắm thóp ta mà ta lại không có nhược điểm của ngươi, ta rất tò mò không biết ngươi muốn làm gì? Nếu muốn ta giúp ngươi chống lại gia tộc Roosevelt thì ta thấy hay là thôi đi, ta không có năng lực ấy. Trừ phi ta biết ngươi có thể giúp gì được.”

AI bỗng cười hỏi:

“Vậy ngươi đến đại lục phía Tây làm gì? Chẳng là muốn đối đầu với gia tộc Roosevelt à? Ta biết ngươi muốn tăng lợi thế cho mình khi đàm phán, nhưng điều đó không cần thiết, ta hy vọng chúng ta có thể trò chuyện thẳng thắn với nhau. Nếu ngươi có ác ý với ta thì ngươi đã chết từ vài tiếng trước rồi. Có lẽ ngươi có thể bắt Nhện Đen làm con tin, công tước Phong Bạo quan tâm nàng thật, nhưng ngươi có thể lẩn trốn trên đại lục phía Tây được bao lâu?”

Khánh Trần im lặng hồi lâu, hắn không ngờ đối phương còn biết cả đường lui của hắn, kiểu đối thủ này...không dễ đối phó.

Hắn hỏi thẳng:

“Tức là ngươi cũng là kẻ địch của gia tộc Roosevelt?”

“Vậy phải xem ngươi định nghĩa kẻ địch như thế nào. Nếu kẻ địch là để chỉ những người thù hận và đối nghịch với nhau thì gia tộc Roosevelt không phải kẻ địch của ta, vì ta không có thù oán gì với họ. Nhưng nếu mang ý nghĩa “kẻ địch của bạn bè là kẻ địch của mình”, vậy thì gia tộc Roosevelt chính là kẻ địch của ta.”

Khánh Trần sửng sốt:

“Ngươi muốn làm bạn với ta?”

“Có vẻ như đây là một lựa chọn hay.”

Khánh Trần im lặng, tình bạn này đến quá nhanh làm hắn cảm thấy không chân thực, và trong lòng hắn có rất nhiều nghi vấn về ý đồ của AI này.

Ngay sau đó, AI nói sang chuyện khác:

“Nhắc ngươi một việc, trong vương quốc Roosevelt bắt đầu có người nghi ngờ trận đánh của tàu Quân Lâm do trí tuệ nhân tạo điều khiển, nếu ngươi biết nghĩ cho cô bạn nhỏ kia thì cố gắng che giấu giúp nàng đi, đừng để nàng tham gia chiến đấu, bằng không nàng sẽ phải đối mặt với sự giam cầm vĩnh hằng.”

AI nói tiếp:

“Nàng thử kéo dài thời gian ở tàu Quân Lâm để cho ngươi có cơ hội lẻn vào, nàng đang bảo vệ ngươi. Đã vậy thì ta có thể giúp ngươi một tay.”

AI nói xong thì hình chiếu 3D bỗng xuất hiện trong không gian màu trắng, tình báo liên quan đến quản gia chợt lóe lên trên màn hình: Địa chỉ cư trú, quan hệ họ hàng, đặc điểm trong hành vi cử chỉ, cùng với video khi tiếp xúc với bá tước Kennedy và Lam Sơn.

Đây là những gì Khán Trần cần nhất bây giờ! Sự trợ giúp này xuất hiện rất đúng lúc!

Khánh Trần nhạy bén nhận ra vài tin tức.

Một, AI chắc chắn Nhất là nữ, điều này đã có manh mối từ trước.

Hai, AI có thể nhìn thấy hình ảnh chiến đấu của tàu Quân Lâm, nàng có thể tiếp xúc với nhân vật quyền cao chức trọng của vương quốc Roosevelt, sự hợp tác của nàng với vương quốc này mật thiết hơn tưởng tượng. Hơn nữa, đối phương có thể truy cập thông tin dữ liệu và giám sát của cư dân, điều này có nghĩa là Ai có thể tiến vào thế giới mạng tầng dưới cùng – nơi Nhất không vào được.