Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2302: Thật Là Thú Vị




"Vợ và con gái hắn chắc là đắt lắm đấy. Nô lệ da trắng không phổ biến, kiểu gì cũng có Bá tước, Nam tước đến cạnh tranh. Tiền tiêu vặt của ta hẳn là chỉ đủ mua nữ nô lệ của hắn, nghe nói trong nhà hắn có vài nữ nô lệ người châu Á không tệ. Tiết kiệm ít tiền chỗ người da trắng, ta nghĩ chắc là cũng đủ rồi."

Khánh Trần lẳng lạng lắng nghe tất cả, suýt nữa đã nhìn chúng với ánh mắt như mấy thằng đần.

Khi chúng nói đến việc mình thu phí thấp, cái kiểu trào phúng này cũng hơi quá.

Lúc này, Lam Sơn thầm nói:

"Người da trắng đã không online gần hai ngày nay nữa. Cũng không biết là đang làm gì nữa, chúng ta còn đợi hắn kéo đi đánh quái đây này."

Khánh Trần vừa chỉ huy các nô lệ mặc quần áo vào, vừa nghĩ thầm: Chẳng phải ta đây đang bị đuổi giết đó sao? Online kiểu gì được?!

Cũng không biết FFF bán hướng dẫn thế nào rồi.

Trong căn phòng mờ tối nọ, hộp chiếu 3D lần nữa trở thành rừng rậm.

Dòng suối trước mắt vẫn đang chảy xuôi, yên bình, không màng danh lợi.

Hắn nghiêm giọng hỏi:

"Quốc vương bệ hã cố tình mở cuộc viễn chinh phạm vi đế quốc, hắn không muốn chiến đấu mãi không có hồi kết với tộc Cự Nhân nữa. Tộc Cự Nhân lại ngày càng lớn mạnh, sinh vật trong khu cấm kỵ cũng ngày càng mạnh mẽ hơn."

Người phụ nữ trung niên ngồi trên một tảng đá lớn, nhẹ nhàng vung thức ăn cho cá trong khe suối:

"Chuyện này thì liên quan gì đến ta chứ? Ta đã bảo rồi, ta sẽ không giúp các ngươi phát động chiến tranh, cũng sẽ không giúp các ngươi giết người đâu."

Lúc này, hình ảnh trên mười hai chiếc màn hình tinh thể quanh hình chiếu 3D thay đổi, trong video có một người đang đánh phụ nữ bên đường. Người phụ nữ trung niên từ tốn nói:

"Kẻ phạm tội là dân tự do số hiệu 199900210, người bị hại là dân tự do số 199909122. Địa điểm phạm tội là khu 12, đường Đông Lâm, thành Phong Bạo. Phiền ngươi phái nhân viên trị an đến bắt. Phạt tù có thời hạn ba năm, giam trong ngục giam số 1 của thành Phong Bạo.

Công tước Phong Bạo không để ý đến những việc này. Sau khi tin tức vi phạm xuất hiện sẽ có nhân viên an ninh xử lý. Ông ta suy tư một lát rồi nói:

"Phạm nhân bị ngươi bắt mấy trăm năm qua cũng có vài trăm nghìn người bị xử tử hình, chuyện này chẳng lẽ không được xem là giết người sao?"

Người phụ nữ trung niên cười:

"Đây là luật pháp của con người các ngươi, còn ta chỉ là một linh kiện trong hệ thống tư pháp của các ngươi mà thôi. Ngươi không cần ngụy biện kiểu này với ta đâu, không ai có thể tranh biện lại sinh mệnh mang trí tuệ nhân tạo siêu cấp. Hắc ma pháp Tài Quyết Giả của các ngươi hoàn toàn vô dụng với ta, cho nên....cứ tỉnh táo lại đi."

"Lần viễn chinh cấp đế quốc này, ta và Công tước Bạch Ngân là người đi đầu. Nếu ngươi có thể giúp ta..."

Người phụ nữ trung niên lắc đầu:

"Ngươi dám thả ta ra ngoài sao? Ngươi không dám, cũng không thể. Dù đã hòa giải với nhau, nhưng các ngươi cùng chỉ dám cầm tù ta trong cứ điểm trên không trung. Đã như vậy thì ta cũng không quá để ý những điều kiện khác. Về đi, Công tước Phong Bạo. Ngươi tưởng các Công tước khác chưa tìm đến ta hay sao? Ngươi tưởng ngài Roosevelt chưa từng tìm đến ta sao? Bọn hắn đều đã tìm đến ta rồi, nhưng ta đã từ chối hết rồi. Ta đã nói ta sẽ không giúp bất cứ kẻ nào, ta chưa từng nói dối."

"Người phụ nữ" này đã bị cầm tù mấy trăm năm sao? Sau khi nàng ta hòa giải với gia tộc Roosevelt thì bị cầm tù ngay lập tức, trở thành vũ khí mạnh mẽ nhất của hệ thống tư pháp, cung cấp dòng tài chính lớn mạnh, dùng thế giới Siêu Đạo để đáp ứng đầy đủ nhu cầu tinh thần của dân chúng, khiến dân chúng trầm mê vào đó.

Nhưng nàng ta sẽ mãi mãi không thể đi được.

Công tước Phong Bạo im lặng nửa ngày, rồi mới nói:

"Thật ra ta rất đồng tình với ngươi."

Người phụ nữ trung niên cười dịu dàng:

"Vui buồn của con người ngươi còn chẳng thể hiểu ra được, sao ngươi lại dám bảo mình hiểu trí tuệ nhân tạo chứ?"

Công tước Phong Bạo không nói gì, hắn kéo lê áo bào dài của mình, bỏ đi.

Cánh cổng mở ra rồi đóng sầm lại.

Khi gian phòng lâm vào bóng tối lần nữa, toàn bộ hình ảnh trong màn hình 3D thay đổi ngay. Nàng ta lại nhìn người bạn trẻ nọ trong số hiệu Quân Lâm kia, đâm xuyên bầu trời bằng thủ pháp chiến đấu non nớt.

Mỗi lần xem kỹ lại, người phụ nữ trung niên lại khẽ ồ lên một tiếng:

"Hình như mục đích không phải là giết kẻ thù, mà là đang kéo dài thời gian cho người khác sao?"

Nàng ta bỗng nhiên cảm thấy....cuộc sống hình như thú vị hơn một chút rồi.

Trong biệt thự tại trang viên số 18.

"Hành động đêm nay có tiếp tục không?"

Trong phòng thiết bị có tiếng người bàn luận xôn xao.

"Đêm nay chắc chắn phải hành động."

Có người đáp lại, rồi nói tiếp:

"Người bị bắt là đồng bọn phụ trách lái xe tiếp ứng giúp chúng ta đi. Sau khi hắn bị bắt, không ai có thể chắc rằng hắn sẽ không khai ra, đến lúc đó mọi người đều sẽ phải chết như nhau thôi. Cứ hành động dựa theo kế hoạch, các ngươi đi giết quản gia, còn ta ở bên ngoài phòng của hắn đợi. Giết hắn xong, chúng ta sẽ phải ra tay với Norson Kennedy. Khi đó bọn chúng vẫn còn đang chìm đắm trong thế giới Siêu Đạo, nằm yên đó mặc người khác giết."

"Hiểu rồi."

Đám người tản đi.