Vương quốc Roosevelt cũng có nữ đế, trong gần 1000 năm lịch sử có tổng cộng 7 vị nữ đế, không ai biết chắc được liệu ngũ công chúa có phải người thứ tám không.
Bộ đội tinh nhuệ của Người Phán Quyết rút lui, không bao vây tòa nhà nữa, còn công tước Phong Bạo quyết định yên lặng quan sát tình hình.
…
Cửa phòng làm việc của hầu tước Bolton rộng mở, vị hầu tước trắng trẻo tuấn tú ngồi trước máy tính, dùng điện thoại nội bộ truyền đi từng mệnh lệnh.
Thoạt nhìn như hắn đang điều khiển, chỉ huy cả căn cứ tiền đồn.
Khi ngũ công chúa vào văn phòng, dáng vẻ tập trung tinh thần của hầu tước Bolton còn làm nàng ngẩn ngơ, bất chợt nàng suýt nữa tin tất cả công huân đều do chồng mình giành được.
Nhưng sau khi hoàn hồn, nàng mỉm cười kéo hầu tước Bolton đứng dậy:
“Chẳng lẽ ta còn không quan trọng bằng công việc à?”
Ngũ công chúa phải kéo Bolton dậy vì nàng biết, nếu không làm thế thì đối phương không giả vờ tiếp được nữa…
Nàng quá rõ người chồng của mình là một người như thế nào, không có “đại quản gia” thì chồng mình chỉ là một “bình hoa” điển hình.
Hầu tước Bolton đứng lên, tươi cười ôm ngũ công chúa:
“Ôi, cưng à…”
Ngũ công chúa cười nói:
“Còn có người khác ở đây đấy, công tước Phong Bạo cũng đến thăm vị anh hùng chiến đấu này đây.”
Tầm mắt của hầu tước Bolton lướt qua vai nàng nhìn về phía công tước Phong Bạo cao to đứng ở cửa:
“Công tước điện hạ, lâu không gặp.”
Công tước Phong Bạo nhìn quanh phòng một lượt, rồi cười khẽ, nói:
“Hầu tước đại nhân chịu khổ ba năm, cuối cùng đã quét sạch toàn bộ tệ nạn kéo dài trong căn cứ tiền đồn số 9, nghị lực của ngươi làm ta nể phục. Ta cảm thấy có lỗi trước kia đã luận tội ngươi.”
Hầu tước Bolton nở nụ cười ưu nhã:
“Công tước Phong Bạo chớ nên tự trách, lúc trước ngươi luận tội ta cũng vì tốt cho vương quốc thôi.”
Công tước Phong Bạo ngồi trên ghế sofa, Nhện Đen canh giữ ở cửa.
Công tước Phong Bạo mỉm cười, hỏi:
“Bệ hạ cho công chúa điện hạ tổng cộng hai chỉ thị, một chỉ thị giao cho công chúa, nói với nàng rằng trong tương lai hầu tước Bolton sẽ trở thành cục trưởng cục giao thông. Vậy chỉ thị mà bệ hạ đưa cho hầu tước Bolton thì sao? Bây giờ có thể mở ra xem rồi. Với tài năng của hầu tước Bolton, ở lại căn cứ tiền đồn chắc chắn là nhân tài không được trọng dụng, có lẽ quốc vương sẽ ban cho hắn chức vụ trong thời kỳ chiến tranh quan trọng hơn.”
Tuy căn cứ tiền đồn số 9 là vị trí béo bở, nhưng hầu tước nào có chí hướng vẫn thích ra chiến trường hơn, vì nơi đó mới là nơi để kiến công lập nghiệp.
Vì vậy, sau khi hầu tước Bolton bộc lộ tài năng, hiện nay quốc vương đã nhìn hắn với con mắt khác, sẽ cho hắn chức vụ quan trọng hơn.
Khóe mắt hầu tước Bolton giật nhẹ, dự cảm chẳng lành nảy lên trong lòng hắn.
Rời khỏi căn cứ tiền đồn chẳng khác nào bước ra ngoài vùng thoải mái, Khánh Trần vừa mới quản lý nơi này đâu ra đó, có thể để cho hắn yên tâm chơi thế giới Siêu Đạo.
Kết quả công lao lần này quá lớn, buộc hắn phải ra chiến trường, gánh vác trách nhiệm lớn lao hơn…
Đối với người khác tin tức này là chuyện tốt, nhưng với Bolton thì quả thực là sấm sét giữa trời quang!
Ngũ công chúa quay sang nhìn công tước Phong Bạo:
“Có vẻ như công tước biết chồng của ta phải đi đâu?”
Công tước Phong Bạo mỉm cười, nói:
“Ta cố ý gọi điện thoại đề nghị với bệ hạ.”
Ngũ công chúa cúi đầu xé chỉ thị được niêm phong bằng sáp, nhỏ giọng đọc:
“Lập tức bổ nhiệm hầu tước Bolton làm sư đoàn trưởng của sư đoàn 3, trong vòng 14 ngày phải tìm ra quy tắc của khu vực B79…”
Nàng ngẩng phắt lên nhìn công tước Phong Bạo:
“Ngươi để chồng ta làm tốt thí đi chịu chết?”
“Ngũ công chúa nói gì vậy? Đây là món quà ta tặng hầu tước Bolton.”
Công tước Phong Bạo lắc đầu:
“Sư đoàn trưởng sư đoàn 3 không cần đích thân đi thăm dò quy tắc, vì vậy không cần lo lắng về an toàn tính mạng. Còn quy tắc của khu B79 trong khu rừng cấm kỵ, tuần trước cấp dưới của ta đã điều tra xong, sẽ giao cho hầu tước Bolton báo cáo, đó cũng là một công lao mới. Công chúa điện hạ, đây là quà của ta, xem như tô điểm thêm cho hầu tước Bolton. Sư đoàn trưởng sư đoàn 3 được điều đi đảm nhiệm vị trí tư lệnh của tập đoàn quân số 1, chức vị này vừa hay còn trống.”
Trước mắt Bolton không chắc công tước Phong Bạo là địch hay bạn.
Quý tộc nhỏ bình thường đến sư đoàn tất nhiên sẽ sợ, dù sao nơi đó cũng là trại tập trung của vật hy sinh, vào đó là cửu tử nhất sinh.
Nhưng với hầu tước, sư đoàn trưởng sư đoàn 3 là một chức vụ cực tốt.
Vì sư đoàn trưởng sống lâu, binh sĩ dễ hẹo, tốt thí của sư đoàn 3 chết hết lứa này đến lứa khác, mà sư đoàn trưởng chưa từng thay đổi, chưa từng chết lần nào.
Hơn nữa, cựu sư đoàn trưởng sư đoàn 3 còn dùng vô số mạng người để lập nên vô số công huân, thăng lên hầu tước cấp 5, đến tập đoàn quân số 1 đảm nhiệm chức vị tư lệnh.
Sư đoàn 3 dễ lập công, chỉ cần dùng mạng sống của người khác thử nghiệm quy tắc là được.
Hiện nay, nhiệm vụ có kỳ hạn theo chỉ thị của bệ hạ đã được công tước Phong Bạo chủ động đưa ra, thoạt nhìn giống như thật lòng muốn giúp Bolton thăng lên hầu tước cấp 5.
Ngũ công chúa suy tư một lát, rồi mặt mày giãn ra, nàng cười nói:
“Vậy xin cảm ơn công tước Phong Bạo.”