Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2246: Công Chúa Vui Vẻ Là Được




Lần này thì khác, hơn trăm chiếc khí cầu máy đồng thời đáp xuống, chưa đến nửa tiếng đã cập bến xong xuôi, hơn nữa tất cả đều đỗ theo tiêu chuẩn nghiêm ngặt nhất...Mặt đất của căn cứ tiền đồn đã nứt phân nửa.

Cùng lúc đó, một chiếc khí cầu máy to hơn từ cứ điểm trên không bay xuống.

Người tinh mắt đều biết đây là phương tiện đi lại quốc vương Roosevelt ban cho bốn đại công tước.

Sau khi đáp xuống đất, công tước Phong Bạo cao hơn 2 mét khoác áo choàng đen chậm rãi bước xuống từ khí cầu máy, hắn bày ra tư thái cao ngạo, hỏi với giọng điệu lạnh nhạt:

“Bây giờ căn cứ tiền đồn trông cũng ra hình ra dạng đấy, Bolton đâu? Vì sao không đi ra gặp ta.”

Công tước Phong Bạo là cao thủ không chỉ ở cấp bậc bán thần, mà còn chỉ năng lực hành quân chiến đấu của hắn.

Vì vậy, người người nghề nhìn sự vận hành của căn cứ tiền đồn thì chỉ cảm thấy ngay ngắn trật tự, sau đó không nói ra được gì nữa.

Nhưng chỉ có công tước Phong Bạo và Nhện Đen biết, muốn làm được điều này sau khi xử quyết toàn bộ sĩ quan là một việc cực kỳ khó khăn!

Trị nước lớn như nấu cá nhỏ, người nào phụ trách quản lý một căn cứ tiền đồn mới hiểu được nó khó quản lý đến mức nào, mỗi ngày phải đưa ra hơn mười nghìn mệnh lệnh, trong tình huống không có sĩ quan, hết thảy chỉ dựa vào một mình Bolton ư?

Lẽ nào Bolton là trí tuệ nhân tạo sao?

Đương nhiên không phải.

Nhện Đen đi theo sau công tước Phong Bạo, nhỏ giọng nói với hắn:

“Trước đó trong kênh liên lạc có nói hắn vừa mới xử lý xong công việc, đang ngủ rồi.”

Công tước Phong Bạo hừ lạnh một tiếng:

“Ngủ rồi? Đã tìm hắn trong thế giới Siêu Đạo chưa?”

“Hắn mới xóa nick chơi lại, tạm thời chưa biết ID, không tìm được hắn.”

Nhện Đen nói nhỏ.

Công tước Phong Bạo nói:

“Đi thôi, để chúng ta nhìn xem ngôi sao đang lên của giới chính trị rốt cuộc ngụy trang ba năm hay được cao nhân giúp đỡ. Trước kia ta từng trò chuyện với hắn, nếu khi ấy hắn giả ngu giả khờ thì ta đánh giá cao hắn. Nhưng nếu không phải thì phải tìm cho ra người giúp Bolton, hắn đi theo Bolton quả thực là nhân tài không được trọng dụng, chẳng bằng đi theo ta.”

Nói rồi cả đoàn người rầm rộ đi vào tòa nhà văn phòng.

Trên đường đi, Nhện Đen liếc mắt ra hiệu cho đội quân tinh nhuệ của Người Phán Quyết bên cạnh, ý bảo bọn thuộc hạ lặng lẽ bao vây tòa nhà.

Trên thực tế, nàng và công tước Phong Bạo đều không tin năng lực của Bolton, trước kia Bolton chỉ là một diễn viên hạng bét, ngươi bảo hắn tầm ngẩm tầm ngầm ba năm, sau đó đột nhiên biến thành một người giỏi sự vụ hơn nữa còn lập công lớn?

Phần lớn người sẽ tin, nhưng công tước Phong Bạo thì không.

Vì thế hôm nay hắn tới đây để vạch trần bộ mặt thật của Bolton, thuận tiên cướp người tài.

Nhưng đột nhiên, một chiếc khí cầu máy từ đâu bay tới, nhanh chóng đáp xuống căn cứ tiền đồn.

Con ngươi của Nhện Đen co lại, nàng thấy được ký hiệu của Người Xem Mệnh được sơn trên khí cầu máy: Một chiếc quyền trượng màu vàng kim.

Đài chỉ huy của khí cầu máy mở ra, một người phụ nữ gầy gò mặc áo choàng đen, đội mũ trùm đen bước xuống.

Công tước Phong Bạo dừng lại, quay người gật đầu và nói với đối phương bằng giọng điệu lạnh lùng:

“Thì ra là ngũ công chúa điện hạ giá lâm.”

Ngũ công chúa lướt qua hắn, không hề dừng lại.

Thế nhưng đi được vài bước thì nàng lại lùi về, ngửa đầu nhìn công tước Phong Bạo:

“Cha ta nói hắn từng thấy được mảnh vỡ số phận của ta, nhưng hắn chỉ nói cho một mình ngươi biết, có phải thật không?”

Công tước Phong Bạo trả lời:

“Đúng vậy, ngũ công chúa điện hạ.”

“Số phận của ta là gì?”

Ngũ công chúa hỏi.

“Ngài có thể tự mình hỏi bệ hạ.”

Ngũ công chúa đứng trước mặt công tước Phong Bạo:

“Vậy hắn có từng nhìn thấy mảnh vỡ số phận của ngươi không?”

“Chưa từng.”

Ngũ công chúa cười:

“Có lẽ chẳng bao lâu nữa ta sẽ thấy được mệnh số của ngươi, đến lúc đó ta sẽ chia sẻ cho ngươi biết.”

Công tước Phong Bạo khẽ cau mày, hiển nhiên ngũ công chúa đang ám chỉ nàng sắp bước qua ngưỡng cửa bán thần, bởi vì chỉ có Người Xem Mệnh bán thần mới có thể nhìn thấy số mệnh của bán thần!

Thảo nào thế lực của ngũ công chúa hiện nay lớn mạnh đến vậy, thậm chí có thể thu xếp cho một kẻ vô dụng thành tư lệnh của căn cứ tiền đồn.

Trong vương thành đã có người lặng lẽ đưa ra lựa chọn.

Mà ngũ công chúa sắp trở thành nhân vật không ai có thể coi khinh của vương quốc.

Công tước Phong Bạo nở nụ cười:

“Vậy phải chúc mừng ngũ công chúa rồi.”

“Cảm ơn.”

Ngũ công chúa tiếp tục đi vào trong cao ốc:

“Đi thôi, xem chồng của ta đang làm gì, chắc hẳn dạo gần đây hắn vất vả lắm. Ta mang theo chỉ thị mới của cha đến đây, sau khi cuộc chiến này kết thúc hắn phải trở lại vương thành trung ương, tiếp quản cục sản xuất máy móc, có điều ta cảm thấy có lẽ đó là một việc thừa thãi, ta hy vọng hắn có thể tiếp quản cục hậu cần hơn. Ngươi thấy thế nào?”

Cục chế tạo máy móc phụ trách cấp phép và giấy phép sản xuất cơ thể máy, có thực quyền nhưng không phải bộ phận nòng cốt.

Nhưng cục hậu cần lại khác, nó thuộc về ủy ban thường vụ quân sự, nắm giữ quyền lực hàng thật giá thật.

Công tước không tỏ ý kiến gì về điều này:

“Công chúa vui vẻ là được.”