Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2231: Bố Trí




Căn nhà gỗ trên sườn núi u ám và yên tĩnh.

Nơi này giống như miếu thờ trong núi hoang, trong nhà là một pho tượng thần Phật không người thăm viếng, thần Phật không để ý nơi này có hơi người hay không, cũng chẳng quan tâm nhân gian có thái bình hay không.

Nó ở đây, song mấy chục năm qua gần như bị người đời quên lãng.

Thế nhưng bắt đầu từ tối nay, có lẽ sẽ có rất nhiều người hồi tưởng lại ông lão ngồi ở chỗ này rốt cuộc là một người như thế nào.

Người có thể bộc lộ tài năng trong cuộc chiến giành vị trí ảnh tử, rồi lại đánh bại tất cả ảnh tử để bước lên vị trí này, quả nhiên đó mới là kẻ hung ác nhất thế gian.

Với Khánh Trần, vị gia chủ này hẳn phải là một người túc trí đa mưu, đặt lợi ích của gia tộc cao hơn cả sinh mệnh.

Hắn coi gia chủ như bậc “đế vương” trong các câu chuyện thời xưa, mà đế vương xưa nay vốn vô tình.

Thậm chí có lúc hắn còn nghi ngờ vị gia chủ này muốn con trai mình cam tâm tình nguyện làm ảnh tử nên mới ra tay giết Ninh Tú.

Nhưng hôm nay, Khánh Trần không nghĩ như thế nữa, đơn giản là tất cả những gì gia chủ Khánh thị làm đều nhằm mục đích báo thù cho Khánh Chuẩn.

Để báo thù cho con trai lớn mà mình yêu thương, ông lão này không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn kéo Khánh thị vào vực sâu!

Như thế nào giống quyết định của một gia chủ, rõ ràng là một người cha bình thường chân chất thật thà liều mạng vì con trai mình.

Khánh Trần có chút không thích ứng, hắn vốn cho rằng khi trên đời này chỉ còn lại một người thân là gia chủ thì tình thân chỉ còn trên danh nghĩa.

Nhưng hắn không ngờ sự thật lại không phải như vậy.

Khánh Trần quay đầu nhìn Khánh Kỵ, trong ánh sáng lờ mờ đối phương nhếch miệng cười, giống như đã đoán trước được phản ứng của Khánh Trần.

“Ngài không thèm quan tâm lợi ích của Khánh thị sao?”

Khánh Trần hỏi.

“Ngươi cảm thấy ta tùy hứng, muốn hủy diệt Khánh thị sao? Không phải.”

Gia chủ từ tốn nói:

“Con quái vật khổng lồ này kinh qua nghìn năm dài đằng đẵng đã mục nát rồi, trong lịch sử chưa từng có triều đại nào kéo dài nghìn năm cả, một gia tộc sao có thể trường tồn bằng ấy thời gian được? Những con người của quá khứ nằm trong sổ công lao, nhân vật mới khó có thể lộ diện, mỗi một người cứ ở yên trong mảnh đất con cỏn của mình mà mơ mộng hão huyền, Khánh thị như thế thà hủy diệt còn hơn.”

Gia chủ Khánh thị hồi tưởng:

“Khánh thị ngày xưa trông ra sao? Tổ tiên Khánh Chuẩn cho rằng gia tộc đã hủ bại, cho nên xông lên núi Ngân Hạnh, lật đổ Khánh thị khi ấy. Trong cuộc chiến đấu với trí tuệ nhân tạo Linh, tất cả mọi người giữ vững lòng tin “Thành công không do mình ta”, hết người này đến người khác ngã xuống để giành lấy tương lai cho người còn sống. Khánh thị vốn đại biểu cho sự quyết đoán và lòng chính trực, từ xưa tới nay chúng ta chưa bao giờ thiếu dũng khí bắt đầu lại từ đầu. Đó mới là Khánh thị - một sự tồn tại khiến người ta ngưỡng vọng.”

Gia chủ nói tiếp:

“Vốn dĩ Tiểu Chuẩn đã đưa Mật Điệp Ti cho ngươi, cả đội quân ảnh tử nữa, tối nay ta tặng ngươi bộ đội tiền tuyến của Khánh thị, toàn bộ công ty dự án cũng trao cho ngươi, sau này ngươi ở đâu thì Khánh thị ở đó.”

Khánh Trần yên lặng lắng nghe, cảm thấy đối phương chuẩn bị...vô cùng chu toàn.

Thậm chí người cha này sợ hắn không có kinh nghiệm nên giữ lại chín gói kinh nghiệm trong lĩnh vực quản lý, dứt khoát luyện một tay mơ trong việc quản lý như hắn thành cao thủ level max.

Đối phương gần như lao tâm khổ tứ vì ngày hôm nay.

Nhưng sắc mặt của Khánh Trần vẫn không mảy may thay đổi, hắn nói một cách bình tĩnh:

“Sau đó thì sao? Ngài còn có an bài gì nữa?”

Gia chủ nói với giọng điệu hờ hững:

“Phải xem kế hoạch tối nay có thuận lợi không đã, ngươi không cần lo mình sẽ bị trói chân ở nơi này, tiến tuyến ta chọn sẵn Khánh Vũ cho ngươi rồi, hắn là bề tôi không nịnh bợ, không kết bè, không mưu cầu tư lợi, không có vây cánh, một lòng vì lợi ích của gia tộc. Nếu như một ngày nào đó ngươi bất mãn hắn thì trừ khử hắn là được, hắn không có năng lực phản kháng. Tối nay hắn sẽ bắt một vài người, trong đó có sư đoàn trưởng bộ binh, sư đoàn trưởng bộ đội phòng không, sư đoàn trưởng lính lực lượng tên lửa, lữ đoàn trưởng lính thông tin. Sau khi cướp lấy ký ức của họ ngươi sẽ hiểu quân đội rõ như lòng bàn ta, Khánh Vũ không lừa được ngươi.”

“Hậu phương có Khánh Khôn, tuy hắn nóng tính nhưng am hiểu quản lý việc nội bộ, cũng là thiên tài ở phương diện kinh doanh.”

Gia chủ nói:

“Ngươi chỉ cần bảo đảm cho tương lai của Khánh Nhất thì hắn sẽ không phản bội ngươi. Ngươi muốn làm Kỵ Sĩ thì làm, không ai trói buộc ngươi cả. Đúng rồi, cô gái tên Lý Khả Nhu ấy làm thư ký cho ngươi cũng hợp lý, nhớ bồi dưỡng tình cảm, nàng sẽ là người thích hợp nhất ở lại bên cạnh phò tá ngươi.”

Khánh Trần hỏi:

“Vì thế ngài sắp đặt xong mọi thứ, nhưng lại chưa từng hỏi ta có muốn tất cả những thứ hay không ư? Ngài có hỏi ta bố trí thế nào bao giờ chưa?”