Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2223: Tình Hình Chiến Sự




Bây giờ hắn lại lấy hết hàng tích trữ của mình ra!

Khánh Trần nhìn đồ vật trong hộp, nghĩ thầm nhất định là Khánh Khôn nói cho Khánh Nhất biết tình cảnh của hắn, rồi Khánh Nhất cố ý đòi cha mình thứ quý nhất đến để giữ thể diện cho tiên sinh nhà mình.

Hắn cười nói:

“Thứ này quý quá, ta xin nhận, nhưng nếu ngươi phụ trách quản lý Mật Điệp Ti thì quyền sử dụng số thuốc biến đổi gen này giao cho ngươi đi, đưa cho thân tín của ngươi dùng.”

Khánh Nhất nở nụ cười:

“Cảm ơn tiên sinh, ta chọn ra tám thành viên Nhà Bạc trong số các thuộc hạ của La Vạn Nhai, định bụng xếp họ vào Mật Điệp Ti, họ giỏi lắm, đáng tiếc tư chất không cao, chỉ hợp dùng thuốc biến đổi gen.”

“Ừ.”

Khánh Trần giơ tay định xoa đầu Khánh Nhất, chợt phát hiện làm thế ở nơi này không thỏa đáng bèn rút tay lại ngay.

Khánh Nhất đi đến bên cạnh mang ghế đến cho hắn ngồi:

“Tiên sinh ngồi đi, chúng ta cùng nghe xem những người này còn muốn huyên thuyên gì nữa.”

Nói xong, hắn đứng cạnh Khánh Trần, lạnh lùng nhìn xung quanh.

Trong đám đông có người lên tiếng:

“Hôm nay dù là ai thì cũng không thể dao động lòng nghi ngờ của bọn ta...”

Hắn còn chưa nói xong thì bên ngoài lại vang lên tiếng bước chân nữa.

Mọi người quay đầu sang nhìn với ánh mắt nghi ngờ, lần này người đến là đại sứ của tập đoàn Lý thị ở thành phố số 5, sau lưng đối phương còn có vài người đi cùng, và họ đều cầm đồ theo...

Jindai Kura trêu chọc:

“Rõ ràng là người trẻ tuổi ăn sinh nhật, vậy mà lại biến thành màn “chúc thọ” ngươi. Lúc gia chủ Jindai mừng thọ cũng y hệt thế này, khách đến thăm nườm nượp, sau đó dâng tặng bảo vật quý hiếm...”

Khánh Trần thở dài:

“Ta không muốn thế mà.”

Lúc này, đại sứ Lý thị đi đến và cười nói:

“Các vị, chào buổi tối.”

Có người nhíu mày:

“Ngươi đến đây làm gì?”

Đại sứ Lý thị dáng người thấp lùn với gương mặt hết sức hiền lành, trông hệt như Phật Di Lặc, hắn tủm tỉm, nói:

“Khánh Trần là thành viên hội đồng quản trị độc lập của Lý thị bọn ta, ngày sinh nhật của hắn đương nhiên ta phải thay mặt gia chủ Lý Vân Thọ cùng với Lý Trường Thanh của Lý thị đến tặng quà. Thứ này không đắt, chẳng qua là trang phục vừa người do tướng quân Trường Thanh chọn lựa kỹ càng cho hắn, của ít lòng nhiều.”

Mọi người trầm tư, hai chữ “vừa người” thâm ý quá, thậm chí còn có nghĩa khác.

Lý Trường Thanh phải quen thuộc và hiểu rõ Khánh Trần đến mức nào mới có thể chọn được quần áo vừa người cho hắn?

Hơn nữa, nếu các tập đoàn biếu tặng nhau quà cáp, thường thường đều chú trọng giá trị phù hợp, tặng quần áo thì hạ giá quá.

Thế nhưng lễ vật tưởng chừng như rẻ tiền này lại thể hiện quan hệ thân thiết giữa hai người: Tình cảm của họ khăng khít đến mức không cần bận tâm về giá cả của món quà.

Khánh Trần cười gượng, nói thật, hắn không ngờ Lý thị cũng sẽ đến góp vui.

Thậm chí hắn còn tưởng tượng ra được điệu cười nửa miệng của Lý Trường Thanh, nàng đang hào hứng chờ đại sứ của Lý thị trở về sau đó kể lại phản ứng của mọi người ở đây.

Hành vi ấy tuyệt đối phù hợp với phong cách của nàng.

Đại sứ Lý thị cười híp mắt đảo mắt nhìn xung quanh:

“Nếu không còn chuyện gì khác thì ta xin cáo từ, chức các vị tối nay được tận hứng.”

Nhưng hắn chưa kịp dẫn người rời đi thì lại có một đội ngũ mặc quân trang bước vào, người dẫn đầu mặc quân phục thiếu tướng, đó là tướng lĩnh dưới trướng Khánh Vũ – Khánh Trì.

Lần này, tất cả mọi người trong đại sảnh bữa tiệc đều không thể nào bình tĩnh nổi, vì hiện nay quân đội đang ở tiền tuyến, Khánh Trì với tư cách là một trong những thống soái của sư đoàn dã chiến thuộc tập đoàn quân, đáng lý không nên xuất hiện ở đây!

Thậm chí khách khứa trong yến hội không biết Khánh Trì trở về từ lúc này!

Các quân nhân Khánh thị với khuôn mặt ngăm đen và kiên nghị được mọi người nhường đường, để họ có thể đi đến trung tâm đại sảnh.

Có người hỏi:

“Chiến sự ở tiền phương kết thúc rồi à, tại sao một trong số các tổng chỉ huy của tiền tuyến lại thình lình trở về thế này?”

Khánh Trì nhìn sang:

“Chiến sự tạm dừng, ta về nghỉ luân phiên.”

“Ơ, mấy hôm trước còn nói là tiến tuyến nguy hiểm lắm mà, thiếu tướng Khánh Trì không cần ở lại đóng giữ sao? Với cả còn bảo Trần thị đang theo dõi sít sao mà.”

Khánh Trì nói với giọng bình tĩnh:

“Lời ta muốn nói vừa khéo cũng liên quan đến chuyện này. Mấy ngày trước, Mật Điệp Ti bên ta đã hoàn thành nhiệm vụ tập kích ban đêm thành phố số 20 dưới sự chỉ huy của tướng quân Khánh Trần cùng với sự phối hợp của Jindai Kura và Jindai Unshuu. Trong lúc đó, Mật Điệp Ti và đội quân ảnh tử của Khánh thị cho nổ đạo tràng Tâm Cảnh, khiến hàng trăm người của truyền thừa Thiết Xá Ngự Miễn của Jindai thương vong, đạo tràng cũng biến thành đống đổ nát.”

Khi nói đến đây, tất cả mọi người đều nhạy bén phát hiện ra Khánh Trì vốn là thiếu tướng của tập đoàn quân nhưng lại gọi Khánh Trần – cũng mang quân hàm thiếu tướng – là “tướng quân”, thái độ của hắn đã rất rõ ràng.