Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2168: Quả Là Khác Biệt




Khi sắp đến chiến trường, tất cả mọi người đều đeo kính áp tròng. Khi đeo loại kính này, trong mắt họ thứ bột trong suốt trên người gián điệp lập tức biến thành ánh sáng huỳnh quang, không nơi nào có thể che giấu.

Khánh Dã thấp giọng nói trong kênh liên lạc:

“Ta đã đến bên trên họ, có thể hành động bất cứ lúc nào.”

120 chiến sĩ của đội cảm tử Thần Phong đi trên đường Quang Cố, họ không hề hay biết mình còn chưa ra khỏi con phố này đã bị vô số người theo dõi.

Để lừa gạt người khác, lúc đi trên đường họ ra vẻ thoải mái, thậm chí còn giả vờ là dân cư nơi này, vào quán ven đường mua một suất ăn vặt, vừa đi vừa ăn.

Có chiến sĩ nói nhỏ:

“Chúng ta không bị phát hiện đấy chứ?”

“Không, chúng ta ngụy trang hoàn hảo như thế này sao có thể bị phát hiện được?”

Một đội viên của đội cảm tử Thần Phong thấp giọng trả lời:

“Vừa rồi chủ quán bánh chiên kia nhiệt tình với ta lắm, không hề nhận ra thân phận của ta.”

Đội trưởng nói:

“Trên con đường này toàn là dân chúng bình thường, họ rất thiếu cảnh giác, cũng sẽ không lo chuyện bao đồng, chúng ta cứ yên tâm đi tiếp.”

Trong thường thức của đội cảm tử Thần Phong, người dân bình thường sẽ làm lơ những chuyện không liên quan đến mình, dân chúng ngu muội, chai lì, ai lại ăn no rửng mỡ quan tâm xem bên cạnh mình có gián điệp hay không?

Không trách được đội cảm tử Thần Phong kiến thức hạn hẹp, chẳng một thành phố nào đặc biệt như thành phố số 10 cả.

Họ đâu ngờ được rằng, ngay trong khu dân cư kia, có vô số người dân núp sau cửa sổ bình phẩm họ từ đầu tới chân:

“Ê, ngươi nhìn tên gián điệp đó kìa haha, giả vờ như thật ấy, lại còn đi mua bánh chiên của lão Lý, hắn đói bụng à?”

“Còn cả cái người mặc áo đen ở giữa nữa, vừa rồi hắn còn chào hỏi với thím Lý tòa nhà bên cạnh, thím Lý diễn đạt phết.”

“Nhóm gián điệp này thú vị thật đấy…”

Mọi người ở trong nhà của mình như đang xem động vật, người nào người nấy cũng thích thú vô cùng, còn có người trốn sau bức màn quay clip, định bụng giữ lại làm kỷ niệm.

Giờ khắc này, các thành viên của đội cảm tử Thần Phong bỗng cảm thấy người trên đường Quang Cố dần đông hơn.

Đột nhiên xuất hiện rất nhiều người không biết từ đâu ra, ai nấy cũng treo vẻ tươi cười niềm nở trên mặt, còn có người vừa đi vừa cười đùa bàn tán, chẳng rõ đang nói cái gì.

Có thành viên đội cảm tử Thần Phong nói thầm:

“Không bàn đến những cái khác, chỉ riêng bầu không khí của thành phố số 10 đã tốt hơn chỗ chúng ta rồi, ngươi xem họ cười hạnh phúc chưa kìa.”

“Như trên mạng nói lúc trước ấy, thành phố số 10 có cách quản lý khác, ở đây giá cả hàng hóa rẻ hơn nhiều, hơn nữa khu Tam Hạ cũng có điện cả rồi.”

“Quả thật là khác biệt.”

Những chiến sĩ này không biết các cư dân cười hạnh phúc như thế là đang cười họ...

“Câm miệng, không được thảo luận những việc này nữa. Các ngươi không phát hiện ra à, bây giờ đã hơn 4 giờ mà người đi đường không giảm bớt, trái lại còn tăng dần. Làm gì có thành phố nào đã qua 4 giờ mà vẫn còn náo nhiệt như thế này, quá khác thường. Cho dù họ hạnh phúc đến mấy thì ngày mai cũng phải dậy đi làm!”

Được đội trưởng nhắc nhở, tất cả các chiến sĩ đều đề cao cảnh giác.

Nhưng họ chưa kịp đưa ra biện pháp ứng đối thì Khánh Dã ở trên tầng đã ra lệnh:

“Ra tay!”

Chỉ trong nháy mắt, Người Nhà phân tán trên đường phố lập tức tập trung lại thành từng tổ ba người và xông về phía những binh sĩ của đội cảm tử Thần Phong.

Thấy thế, đội trưởng của đội cảm tử Thần Phong lập tức gào lên:

“Cẩn thận!”

Nói xong, hắn rút khẩu súng ngắn dưới nách ra chuẩn bị chiến đấu.

Nhưng bây giờ mới chuẩn bị tấn công cũng đã muộn, Người Nhà đã bao vây họ.

Trong kênh liên lạc, Khánh Dã còn đang hét to:

“Không được khinh địch, không được khinh địch, nhất định phải đoàn kết tác chiến, không được để cho họ có bất kỳ cơ hội nào. Trong số những người này có bảy người mang theo bom, Tiểu Ngũ, Tiểu Thất, các ngươi đích thân giải quyết những người đó, trước tiên cần phải khống chế đối phương, đừng để họ có cơ hội cho bom nổ!”

Đội trưởng đội cảm tử Thần Phong hô lên trong kênh liên lạc:

“Đừng sợ, chúng ta đều là chiến sĩ gen cấp D, cho dù bị vây quanh cũng có thể phá vòng vây, đừng hoảng!”

Kết quả là ngay sau đó…

Chiến sĩ của đội cảm tử Thần Phong đang định nổ súng thì bỗng phát hiện súng của mình đã bị Khánh Dã khống chế chĩa lên trời, cho dù họ bóp cò thì viên đạn cũng chỉ có thể bắn thẳng lên bầu trời mà thôi.

Năng lực của Khánh Dã dùng để tước vũ khí của kẻ địch quả thực là hữu dụng trong mọi trường hợp, đây cũng là lý do Khánh Trần sắp xếp cho hắn ở lại trông giữ thành phố số 10.

Bất cứ khi nào xảy ra xung đột sử dụng vũ khí nóng, đội trưởng của đội quân ảnh tử đều có thể xử lý lạnh ngay lập tức.

Không chỉ dùng súng ống, vốn dĩ những chiến sĩ của đội cảm tử Thần Phong còn định dựa vào tố chất cơ thể cưỡng chế giết địch, kết quả là họ phát hiện, trong số những người đến tấn công họ, không một ai thấp hơn cấp D!