Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2167: Của Ngươi Tất




Một là lực lượng dã chiến thông thường do Khánh Khu đứng đầu, với cấp bậc D và E là bình quân đầu người, 4.500 người.

Bây giờ, toán quân của Khánh Khu đã thay thế quân đội cảnh vệ ban đầu, so với quân đội cảnh vệ ở các thành phố khác, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp...

Sau khi Tiểu Ngũ truyền tin, Tiêu Thất lập tức gọi điện thoại:

"Các ngươi đi trước đi, nhớ phải án binh bất động, ta và anh Khánh Khu sẽ đến ngay. Ra tay đừng để lại bất cứ ai sống sót, ông chủ đã dặn rồi, rất có thể bọn chúng đến đây bằng Mật Thược Chi Môn, không giết sạch sẽ thả bọn chúng chạy mất."

Tiểu Ngũ hỏi:

"Các ngươi đến rồi, vậy đây tính vào thành tích của ai?"

Tiểu Thất tức giận nói:

"Của ngươi, của ngươi tất!"

Lúc này, đội cảm tử Thần Phong vẫn không biết, trong mắt của Hội Phụ Huynh, chúng đã trở thành một chỉ tiêu thành tích...

Buổi tối hôm nay, thành phố số 10 cực kỳ náo nhiệt.

Ngày thường, trừ phi Hội Phụ Huynh trong thành phố số 10 tổ chức hội nghị hay ngày hội việc làm quy mô lớn, bằng không thành phố sẽ không nhộn nhịp như thế này, khoảng 4 giờ là mọi người sẽ về nhà đi ngủ.

Nhưng hôm nay lại khác, bởi vì có gián điệp đến thành phố số 10…

Hội Phụ Huynh thực hiện quản lý dạng lưới nghiêm ngặt, mỗi tòa nhà đều có tổ trường do thành viên của Hội Phụ Huynh đảm nhiệm, công việc của họ là phải biết rõ tất cả các cư dân trong tòa nhà, sau đó hỗ trợ người dân giúp đỡ lẫn nhau.

Trong thành phố còn có hệ thống bổ phiếu chuyên biệt hàng tuần, cư dân có thể bỏ phiếu cho độ hài lòng của mình về tổ trưởng tòa nhà, nếu điểm của tổ trưởng quá thấp thì Tiểu Ngũ sẽ đến khu vực điều tra ý kiến của dân chúng, sau đó xử trí tổ trưởng hoặc thay tổ trưởng khác.

Hiện nay, tổng thống tiên sinh vinh dự được trở thành tổ trưởng, nghe nói hắn làm việc hăng say lắm, ngày ngày kể cho hàng xóm nghe cảm giác khi tìm lại tuổi trẻ…

La Vạn Nhai biết tổng thống tiên sinh đang ở trong tình cảnh ăn nhờ ở đậu, đối phương hiểu rõ hiện nay thành phố số 10 đã nằm trong sự khống chế của Hội Phụ Huynh, cho nên hắn muốn tỏ lòng trung thành một lần nữa, trở lại vũ đài chính trí thông qua Hội Phụ Huynh.

Nhưng với Hội Phụ Huynh mà nói những việc đó không quan trọng, nghe lời là được, Hội Phụ Huynh còn cần hắn làm đại diện để trợ uy.

Hiện tại, tin tức gián điệp xuất hiện khiến các tổ trưởng giật mình, đội cảm tử Thần Phong đi qua tòa nhà nào là tổ trưởng của tòa nhà đó lại ngó ra nhìn trộm, đồng thời báo cáo cho bên Tiểu Ngũ, Tiểu Thất biết hành tung của đối phương.

Lúc này, tổ trưởng không những phải xác nhận được thân phận của những tên gián điệp này mà còn phải chịu trách nhiệm lặng lẽ tiếp cận, bắn loại bột đặc biệt lên người đối phương.

“Tổ trưởng số 12 đường Quang Cố, đến lượt ngươi, chính là kẻ mặc áo jacket đen kia kìa, xác định rồi, súng ngắn giấu dưới nách hắn, ngươi đi đánh dấu đi.”

“Tổ trưởng số 18, ngươi đi đánh dấu người đàn ông tóc dài vừa đi qua trước cửa sổ trước mặt ngươi.”

Đánh dấu những tên gián điệp đó là để lát nữa ra tay không giết nhầm, không bỏ sót.

Cùng lúc đó, đã có dân cư trong tòa nhà chú ý đến điều này, họ phấn khích, lập tức nhắn tin cho bạn bè ở các khu vực khác trong thành phố: Quào, chỗ bọn ta có gián điệp này, tổ trưởng nói hình như là người của Jindai, nhưng tạm thời vẫn chưa xác định được.

Người bạn bên kia cũng rất hưng phấn: Uầy, thật thế à, gián điệp sống sờ sờ đó! Ở đâu ở đâu ở đâu?

Cứ thế tin tức được lan truyền rộng rãi, thậm chí có nhiều người dân bạo gan ra khỏi nhà, ý đồ đi xem gián điệp như đi xem gấu trúc trong vườn bách thú.

Sau khi kinh qua thảm họa, hiển nhiên phong cách của nhiều người dân thành phố số 10 trở nên khác biệt so với cư dân của những thành phố khác.

Dù sao mọi người đã trải qua thử triều lên đến hàng trăm nghìn con rồi, mấy chục người bò ra từ núi thây biển máu, còn sợ hơn trăm tên gián điệp các ngươi chắc? Buồn cười thật...

Những cư dân ở khá xa tức tốc chạy về phía bên này, còn cư dân ở gần đó thì ra khỏi nhà, giả vờ điềm nhiên như không có việc gì đi gặp gián điệp.

Sau khi biết được tin này, Tiểu Ngũ tức mà không biết xả đi đâu. Đến cả việc này mà các ngươi cũng đi hóng hớt được à?!

Hắn vội vàng Người Nhà đến bên kia, sợ những người dân đó quấy nhiễu gián điệp.

Thành viên của Hội Phụ Huynh chia làm hai nhóm do Tiểu Ngũ và Tiểu Thất dẫn dắt, còn Khánh Khu mang theo bộ đội cảnh vệ vây bọc từ phía sau.

Nhóm của Tiểu Ngũ đã đeo tai nghe dẫn truyền qua xương dạng cúc áo, đồng thời cũng trao đổi tình báo trong kênh liên lạc:

“Dự tính sẽ đến chiến trường sau năm phút nữa.”

“Dự tính sẽ đến chiến trường sau ba phút nữa.”

Khánh Khu chỉ huy:

“Xác nhận tất cả mọi người đã đổi sang thường phục, Tiểu Thất, Tiểu Ngũ, các ngươi lặng lẽ bao vây, trước tiên khoan hẵng làm họ phát hiện, miễn cho ra tay vội quá khiến dân chúng vô tội bị thương, Khánh Dã đang trên đường tới rồi, chờ hắn đến nơi thì ra tay. Được rồi, đeo kính áp tròng đi.”