Jindai Kura bước xuống xe với một thân trang phục là bộ đồ đi săn màu trắng, trong đoàn xe phía sau hắn còn có hơn 20 sao nữ của liên bang, từ hạng nhất đến hạng ba.
Jindai Sora lặng lẽ đứng bên cạnh hắn.
Hắn nở nụ cười với ông chủ quán bar Hắc Thiên Nga:
"Ta mới trở về từ một nơi vô cùng cực khổ, mỗi một ngày ta sống ở đó đều là những ngày ăn không ngon ngủ không yên, lại phải làm vệ sĩ cho kẻ khác, kiệt sức đến không nói nổi, đêm nay hãy mang loại rượu ngon nhất mà các ngươi có ở đây cho ta, bọn ta phải uống cho thật say mới được."
Các nữ minh tinh của Liên bang vây quanh hắn thì thầm to nhỏ, vị quý công tử Jindai này trông chẳng khác gì viên ngọc sáng nhất trong thiên hạ.
Jindai Sora thậm chí còn không hề trang điểm. Mọi người đi vào trong và ngồi vào chiếc bàn dài trong quán.
Một nữ diễn viên hạng nhất ngồi sát bên cạnh Jindai Kura nhưng lại bị Jindai Sora nhìn chằm chằm đến mức trong lòng phát hoảng.
Jindai Sora cứ lạnh lùng nhìn vào đối phương, tay phải như có như không ấn lên con dao ngắn ở vùng xương sườn.
Nữ minh tinh chống đỡ được vài giây rồi sau đó chủ động tránh sang một bên nhường chỗ...
Jindai Sora ngồi xuống, cất giọng hỏi một cách bình tĩnh:
"Anh Kura, rốt cuộc là ngươi muốn làm gì? Ngươi định công khai khiêu khích cả một gia tộc hay sao?"
Jindai Kura cười nói:
"Một lát nữa chúng ta sẽ phải rời đi rồi, sao còn phải khúm núm với gia tộc làm gì? Ta gọi nhiều người tới cổ vũ như vậy còn không phải để che chở cho chúng ta hay sao?"
Jindai Sora sững sờ một lúc, rồi đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Hóa ra là vậy.
Sau một tuần rượu, Jindai Kura say khướt và bước vào phòng vệ sinh, cả người loạng choạng như có thể ngã xuống đất bất cứ lúc nào, Jindai Sora thấy vậy liền nhanh chóng đứng dậy và đỡ lấy hắn.
Một nhân viên bảo vệ ở quán Hắc Thiên Nga đang đứng canh cửa, khi thấy người đến là Jindai Kura và Jindai Sora, hắn liền lập tức bước vào phòng vệ sinh và yêu cầu mọi người rời đi ngay lập tức, dành cho Jindai Kura cao quý một nhà vệ sinh sạch cóng.
Jindai Sora buông tay để Jindai Kura vào phòng vệ sinh nam, nhưng Jindai Kura lại đột nhiên nắm lấy tay nàng:
"Cùng vào đi! Bên trong rất vui!"
Jindai Sora sững sờ cảm nhận nhiệt độ lòng bàn tay đối phương, hai má xinh xắn trắng ngần bỗng chốc đỏ bừng, ngơ ngác bị đối phương kéo theo vào phòng vệ sinh nam, một sao nữ đứng bên ngoài chứng kiến cảnh tượng này nhưng vẫn vui vẻ huýt sáo như những người đàn ông.
Có vẻ như Jindai Kura đã từng làm loại chuyện như vậy với rất nhiều phụ nữ...
Khi vào bên trong, Jindai Kura nhanh chóng tỉnh táo trở lại, hắn mở bảng chữ O của vách ngăn gian thứ hai, xác nhận bên trên đã có một lỗ nhỏ do Chân Thị Chi Nhãn làm tan chảy, lúc này hắn mới thở phào một hơi:
"Đi thôi, đằng sau cánh cửa là thành phố số 1, nơi chúng ta bắt đầu một cuộc sống mới."
Jindai Sora sững sờ một lúc:
"Được, nghe ngươi cả."
Nàng đi qua cánh cửa mật thược chi F và nhìn thấy La Vạn Nhai của Hội Phụ Huynh đang đợi ở đó.
La Vạn Nhai tiến tới và chào đón nàng một cách ân cần:
"Tiểu thư Jindai Sora phải không, bọn ta đã chuẩn bị ổn thỏa chỗ ở cho ngươi rồi, đi theo ta."
Jindai Sora hơi sững sờ:
"Chờ một chút, còn có một người sắp đến đây."
La Vạn Nhai lắc đầu:
Theo kế hoạch, tiên sinh Jindai Kura sẽ ở lại bên đó."
"Hả?"
Jindai Sora nhận ra có điều gì đó không ổn, ngay lập tức xoay người định quay trở lại qua Mật Thược Chi Môn, nhưng lúc này Mật Thược Chi Môn đã bị đóng lại rồi.
Nàng thầm biết không ổn, lập tức gọi điện cho Jindai Kura:
"Ý ngươi là sao, tại sao ngươi lại để ta đi một mình còn ngươi lại không rời đi?!"
Jindai Kura nhận điện thoại, gương mặt vui vẻ bước ra khỏi phòng tắm rồi gật đầu với nhân viên bảo vệ đã giúp đóng mở cửa.
Hắn nhìn nhân viên bảo vệ rời đi qua cửa sau rồi mới tươi cười trả lời:
"Nếu ta rời đi, Unshuu sẽ rất thảm."
…
Jindai Sora tay cầm điện thoại đứng ngây ngốc trong trại đóng quân của quân đội cảnh vệ ở thành phố số 10.
Nàng biết rất rõ ý của Jindai Kura là thế nào, trước đó vì để có được tin tức, Jindai Unshuu vẫn luôn giữ mối quan hệ gần gũi với gia chủ, thậm chí còn chủ động để đối phương theo dõi.
Bây giờ cả ba người họ đều cùng bị nghi ngờ, nếu nàng và Jindai Sora cùng nhau bỏ trốn, thì thứ chờ đợi Jindai Unshuu chắc chắn sẽ là một kết cục vô cùng tàn khốc.
"Vậy nên ngươi muốn dùng chính mình để giúp hắn tiếp tục có được tín nhiệm sao?"
Jindai Sora hỏi:
"Lúc đầu ngươi nói chỉ cần chúng ta có thể hoàn thành được sự nghiệp thì người hoàn thành cuối cùng bất luận có phải là ngươi hay không cũng không còn quan trọng. Lúc đó, ta đã đoán ra ngươi muốn dùng bản thân để giúp đỡ Jindai Unshuu đổi lấy sự tin tưởng, nhưng tại sao chúng ta không tìm một nơi để ẩn mình trong yên bình và sống một cuộc sống yên tĩnh, không xa hoa trụy lạc, không đấu đá lẫn nhau, như vậy không tốt hơn sao?"