Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2101: Không Thể Chết Vô Ích




Nhưng hiện giờ truyền thừa Vu sư xuất hiện ở Bắc Mỹ.

Nếu hôm nay không có Vu sư ở đó thì đối phương sẽ không đoán ra được nhóm Trịnh Viễn Đông mất tích như thế nào, và cũng sẽ không rút lui.

Thậm chí nếu King không rút lui, Khánh Trần tin chắc tối nay mình có thể tiêu diệt toàn bộ lực lượng của đối phương ngay ở đây, giải quyết dứt điểm luôn.

Về sau, thế giới ngoài sẽ không liên can gì đến Bắc Mỹ nữa.

Khánh Trần không thể trù tính mọi việc một cách hoàn mỹ, hắn chỉ có thể lập nhiều kế hoạch dự phòng, sau đó chỉ dẫn mọi người tìm ra giải pháp tối ưu trong kế hoạch đó.

Nếu bây giờ sự tồn tại của mật thược chi môn đã bại lộ, chỉ sợ King đã rút lui rồi.

Một người cẩn thận như vậy tất nhiên sẽ không dám đánh cuộc tính mạng của mình.

Hơn nữa có một tin xấu là, mình sử dụng mật thược chi môn đảo ngược, từ nay về sau đối phương cũng sẽ sử dụng cách này.

Kẻ dịch mà mình phải đối mặt cũng trở nên khó giết hơn.

Nghĩ đến đây, Khánh Trần dẫn đầu đi xuống núi, Ương Ương lo lắng, nói:

“Vết thương của ngươi vẫn chưa lành, ta chở ngươi bay đi!”

“Được…”

Khánh Trần nhìn Trịnh Viễn Đông:

“Phải nhanh lên, bắt được bao nhiêu thì bắt!”

Tức khắc Zard dẫn theo mấy trăm cao thủ cấp C vừa gào rống vừa lao xuống sườn núi, họ vừa mới đánh nhau xong mà vẫn hung hãn lắm.

Khi họ đi qua thôn Lobcek, hàng trăm du khách leo núi trong thôn đều giật mình tỉnh giấc.

Mọi người chui ra khỏi lều, hoảng hốt hỏi:

“Gì thế? Tuyết lở à? Sao đấy, sao đấy?”

Nhưng đến khi Zard và những người khác chạy đi xa, các du khách vẫn không thấy gì khác thường...

Quảng trường Thời Đại, New York.

W thình lình xuất hiện giữa dòng người hệt như một phù thủy.

Hắn đeo balo trên lưng, ngẩng đầu nhìn cao ốc tan hoang trước mặt mình, tim như bị dao cắt.

Trong hành động lần này, Mike tử vong, tổng bộ Future bị thiệt hại nghiêm trọng, W mù mờ đứng trong đám đông, hắn không biết tổ chức Future có còn tương lai nữa không.

Lúc này, có vô số người tụ tập bên ngoài cao ốc Future, họ nghe tin mà đến đây, muốn biết rốt cuộc thế giới của người du hành thời gian đã xảy ra chuyện gì.

Tin tức người du hành thời gian châu Á đánh úp Vương Quốc và Future đã lan truyền rộng rãi trên mạng và được người ta bàn tán sôi nổi.

Lần này, uy tín mà tổ chức Vương Quốc và Future xây dựng bấy lâu nay đã sụp đổ hoàn toàn.

Tổ chức Future còn có cao thủ cấp A ở thuộc địa nước ngoài, cho nên không xảy ra bất trắc, nhưng trận tập kích này ảnh hưởng quá lớn, trước kia có W và Mike quản thúc những người kia, mà bây giờ chưa chắc họ sẽ chịu trói buộc tiếp, khả năng cao sẽ thành lập một tổ chức mới.

Trong lúc W đang suy tư, một người trẻ tuổi mặc âu phục màu xám, cầm gậy batoong đen lướt qua hắn với vẻ mặt tươi cười.

Chỉ trong nháy mắt, một thanh Thanh Ngọc Tâm Kiếm lớn bằng ngón trỏ đâm thủng trái tim của W khi hắn không hề phòng bị.

W từ từ xoay người lại một cách cứng đờ, hắn nhìn khuôn mặt của Hà Kim Thu, không tài nào hiểu được tại sao thủ lĩnh của Cửu Châu lại lựa chọn ở lại một mình trong khi tất cả người du hành thời gian châu Á đều đã rút lui, hơn nữa còn đợi mình ở quảng trường Thời Đại New York!

Hà Kim Thu cầm chiếc balo màu đen trên vai hắn và đỡ lấy cơ thể sắp đổ gục của W.

W cố gắng triệu hồi Thiên Sứ Sáu Cánh, nhưng trái tim bị xuyên thủng khiến hắn không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Hà Kim Thu nói với giọng điệu bình tĩnh:

“Có vẻ như quá tự tin cũng không phải chuyện tốt, trong thời buổi loạn lạc này duy trì một thói quen sẽ bị người khác nhận ra cũng không phải chuyện tốt. Thả lỏng nào, đừng nhìn ta với ánh mắt khó tin như thế, mỗi ngày ngươi đều dùng vật cấm kỵ đi làm, ta mai phục ở đây cũng là bình thường thôi. Có lẽ thế hệ sau của người du hành thời gian Bắc Mỹ sẽ rút ra được bài học kinh nghiệm từ ngươi, học được cách khiêm tốn hơn một chút.”

Cửu Châu phụ trách sự vụ ở nước ngoài, đương nhiên Vương Quốc và Future là đối tượng điều tra trọng điểm của họ.

Thậm chí Hà Kim Thu còn biết W có hai người tinh, hơn nữa còn hay đến một quan bar tên là Blue, thứ sáu hàng tuần nào cũng đến đó.

Hà Kim Thu muốn giết hắn đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng có được cơ hội này:

“Thay mặt những chiến sĩ Cửu Châu đã khuất, ta đòi lại món nợ máu này.”

Nói xong, dù W đã tắt thở nhưng Hà Kim Thu không bỏ hắn xuống, mà đỡ đối phương vào một góc khuất vắng vẻ, lật nắp cống thoát nước lên và ném đối phương vào trong.

Hăn lục lọi balo của W, từ bên trong lấy ra một chiếc máy ảnh Polaroid rồi ném luôn balo xuống cống.

Không bao lâu sau, những sinh vật dưới lòng đất sẽ gặm nhấm thi thể của W, khu cấm kỵ mới sẽ hình thành, phá hủy thành phố sầm uất nhất Bắc Mỹ.

Hà Kim Thu không nói kế hoạch của mình với Trịnh Viễn Đông, bởi vì hắn biết lớp trưởng sẽ không cho phép hắn làm liên lụy đến những người dân vô tội.

Nhưng các chiến sĩ của Cửu Châu có thể chết vô ích được sao?