Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2091: Có Chuyện Không Ổn




Đại Vũ thật muốn sụp đổ, tiểu đội đi đầu lại phải hỏi những người qua đường nhờ chỉ đường?!

Thật quá thiếu chuyên nghiệp!

Đúng lúc này, Tiểu Thất ở cách đó không xa đột nhiên giơ tay lên nói:

"Ờm, ta có mang theo dự phòng..."

Trong gió biển, một tiểu đội gồm hơn 200 người xông thẳng vào trung tâm thành phố, Zard tinh nghịch khởi động cho một cuộc tàn sát.

"Nơi đây phồn hoa quá, thật muốn phá hủy nó."

Zard đứng ở trung tâm New York, thốt lên:

"Không phá hủy nó thì thật đáng tiếc."

Đại Vũ đột nhiên cảm thấy câu này có chút quen thuộc, chẳng hạn như "Một tấm lưng đẹp như vậy, không giác hơi thì thật đáng tiếc", "Đôi chân đẹp như vậy, không đạp xe xích lô thì thật đáng tiếc."

Đây là một cách nói đùa.

Nhưng khi câu nói này do chính miệng Zard nói ra lại nghe có vẻ hơi đáng sợ.

Đại Vũ và Zard đang đi dạo trong khu trung tâm nhộn nhịp của New York, lặng lẽ quan sát một tòa nhà nào đó trước mặt.

Đại Vũ trầm giọng nói:

"Thật kỳ lạ, nơi đây không quá khác biệt so với các tòa nhà văn phòng trong nước, nhưng không hề thấy có lực lượng phòng vệ rõ ràng nào, chúng ta tìm nhầm địa điểm rồi sao?"

Theo lý mà nói, trụ sở của các tổ chức như Cửu Châu và Côn Luân thường được đặt ở những nơi rất khuất, ít nhất chúng sẽ không bị các lực lượng ở nước ngoài dễ dàng tìm thấy ngay lập tức.

Ít nhất thì họ sẽ không mua một tòa nhà mang tính đặc trưng...nếu bị tấn công thì sao?

Bởi vậy, khi Đại Vũ thấy tòa nhà của tổ chức Vương Quốc liền cảm thấy rất kỳ quái, hoặc là họ tìm sai, hoặc là tổ chức Vương Quốc quá bất cẩn, thật sự cho rằng không có người dám tới đây tiêu diệt họ.

Tiểu Thất liếc nhìn bản đồ:

"Chắc chắn là ở đây mà, bản đồ không sai."

Hơn 200 cao thủ từ Hội Phụ Huynh, Hội Tam Điểm, Đại Vũ và Zard tách ra, đi rải rác xung quanh tòa nhà, những người dân New York đi ngang qua đều tò mò đánh giá họ, cứ ngỡ họ là một nhóm du lịch đến từ Trung Quốc.

Đại Vũ lắc đầu:

"Ta vẫn nghĩ là có gì đó không ổn."

Zard nói:

"Ta có cách để xác định xem đây có phải là trụ sở của tổ chức Vương Quốc hay không."

Đại Vũ nghi ngờ hỏi:

"Ngươi có cách gì?"

Giây tiếp theo, Zard bước thẳng tới cánh cửa của tòa nhà, hắn kéo một nhân viên bảo vệ sang, tò mò hỏi bằng tiếng Anh:

"Xin chào, đây có phải là trụ sở của Vương Quốc không?"

Nhân viên bảo an kia ngạc nhiên nhìn hắn:

"Đây đúng là trụ sở của Vương Quốc, ngươi muốn tìm ai, có chuyện gì vậy? Có hẹn trước không?"

Zard bị một loạt câu hỏi làm cho choáng váng, hắn ngập ngừng trả lời:

"Ta tìm tất cả các ngươi, và sau đó giết chết các ngươi...trước đây ta không có chút kinh nghiệm gì, nên cũng không biết liệu loại việc này có cần hẹn trước không..."

Tiểu Thất:

"..."

Đại Vũ không hiểu được tiếng Anh, nhưng khi thấy khuôn mặt của Tiểu Thất và nhân viên bảo vệ, hắn biết mọi chuyện không đơn giản như vậy:

"Hắn đang nói gì vậy?"

Zard mỉm cười quay lại nhìn hắn và nói:

"Yên tâm, mọi chuyện sẽ được giải quyết ngay lập tức."

Đại Vũ giương mắt nhìn nhân viên bảo vệ lấy ra một khẩu súng, sau đó mọi người bắt đầu hét ầm lên 'kẻ địch tấn công'.

Đại Vũ sụp đổ ngay tại chỗ:

"CMN lần sau ngươi định làm gì thì phải bàn bạc với bọn ta trước đã!"

Vừa nói, nhân viên bảo vệ bên trong tòa nhà bắt đầu tập hợp, Đại Vũ nhanh tay lẹ mắt kéo Tiểu Thất và nấp sau lưng Zard, muốn để tên này làm bia đỡ đạn.

Zard bình tĩnh lấy từ trong túi ra một chiếc túi đan, trên túi nhựa có in chữ 'phân bón urê', bên trong đầy những vũ yến.

Đúng là Đại Vũ đã phá hủy quá nhiều ba lô, Zard thấy hơi tiếc không nỡ bỏ nên sử dụng lại ba lô.

Khi Đại Vũ thấy cái túi đan, cả người đều thấy bất ổn:

"Ai bảo ngươi dùng thứ này để đựng vũ yến?"

Zard có lý chẳng sợ nói:

"Thứ này đựng được nhiều mà!"

Đại Vũ nhất thời không tìm được lý do để phản bác.

Nói thế nào nhỉ, cái túi đan này quả thực rất hợp túi tiền, cũng rất có sức chứa, nhưng phong cách to đùng của nó lại là kiểu lỡ như rơi xuống đất thì chẳng thể nào nhặt hết lên được.

Khi chiến đấu mọi người đều là đột nhiên hiện ra một con hắc đao, trông cực kỳ uy phong lẫy lừng.

Khi mình chiến đại lại vác theo một cái túi đan có chữ 'urê', trông chẳng có chút tinh thần chiến đấu nào!

Zard thúc giục:

"Mau lên mau lên, ta sắp không vác nổi nữa rồi!"

Lúc này, Zard đã trúng không biết bao nhiêu phát đạn, số đạn bắn vào người vừa rơi xuống đất vừa được Zard cố gắng hấp thụ.

Trong tích tắc, túi urê vỡ tung, hàng trăm con vũ yến bay ra ngoài, lần lượt bay xuyên qua người các nhân viên an ninh.

Chỉ trong một cái búng tay, lực lượng an ninh trên bộ cơ bản đã bị tiêu diệt.

Đại Vũ nói lớn với những Người Nhà và các thành viên Hội Tam Điểm phía sau:

"Hãy cầm súng của họ lên và nhanh chóng chiến đấu, nhớ theo sau tất cả các vũ yến, chúng sẽ trở thành đội tiên phong và dẫn đường cho mọi người! Tiểu Thất, bật thiết bị chặn tín hiệu lên, đừng để chúng có cơ hội yêu cầu tiếp viện!"

"Đã hiểu."

Tiểu Thất nói.

Hàng trăm con vũ yến ngay lập tức được chia thành sáu nhóm, mỗi nhóm 50 con, chúng hoặc nhanh hoặc chậm cùng bay vào trong tòa nhà, có số vào thang máy và lơ lửng chờ đợi, có số thì bay thẳng vào hai lối đi an toàn và xoắn ốc đi lên cầu thang.