Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2088: Kỳ Lạ




Nhưng vấn đề này không phải do lỗi lầm của Jindai Sora, với sự thăm dò hết lần này đến lần khác của đối phương, bị bại lộ là không thể tránh khỏi.

Nếu không có Jindai Sora đến kiểm tra thì vẫn sẽ có những người khác.

May mắn thay, Jindai Kura đã giết Mike một cách đơn giản và gọn gàng, nếu không chúng còn nguy hiểm hơn.

Jindai Kura lạnh lùng hỏi:

"Thức thần của ngươi không sao, tại sao ngươi không trực tiếp giết hắn?"

Jindai Sora nói:

"Nếu ta ra tay giết hắn, chúng sẽ nhận ra vấn đề, ngươi yêu cầu ta cố gắng kìm hãm chúng...ta không ngờ ngươi sẽ đến."

Jindai Kura hỏi:

"Nếu ta không đến, có phải hắn ta đã thực hiện được kế hoạch rồi không? Thật ngốc."

Nói xong, hắn đặt Jindai Sora xuống, không chút lưu tình nói tiếp:

"Ta muốn ngươi và Unshuu phải sống cho bản thân mình chứ không phải sống vì ta, hiểu không? Một khi gặp phải nguy hiểm, trước hết ngươi nên nghĩ cách tự cứu mình, chứ không phải thực hiện mệnh lệnh của ta!"

"Hiểu rồi."

Jindai Sora thì thầm nói.

Jindai Kura nổi cơn tam bành khi nhìn thấy bộ dạng của nàng, hắn tức giận đến bật cười:

"Được rồi, ngươi và Unshuu đều biết cách dối gạt ta rồi."

Hắn rất chắc chắn, cũng rất khẳng định rằng nếu lần sau cô gái này gặp phải trường hợp tương tự thì nhất định nàng ấy cũng sẽ lựa chọn như ngày hôm nay.

Jindai Sora và Jindai Unshuu không bao giờ phàn nàn điều gì, như thể đã giao chính mạng sống của mình cho hắn.

Tình cảm của ba người này từ nhỏ đã kỳ lạ như thế.

Hắn không nói gì nữa.

Mà thay vào đó, hắn đi thẳng đến trại doanh của đỉnh Everest, lần này cũng may có Khánh Trần cử Cắt Bóng đến, nếu không hắn cũng gặp nguy hiểm.

Chỉ là đòn sát thủ cuối cùng là Cắt Bóng mà Khánh Trần có thể sử dụng trong chiến đấu trực diện đã không còn nữa, chỉ còn hai người có thể tham gia trận chiến, là Jindai Kura và Jindai Sora.

Mặc dù Ương Ương cũng có thể tham gia trận chiến, nhưng Ương Ương là cấp B.

Khi cả hai đến trại doanh trên đỉnh Everest, họ thấy Khánh Trần đã dựng xong lều của Jindai Kura, rồi quay sang nói với Jindai Kura:

"Đây là lều được chuẩn bị cho Jindai Sora."

Jindai Sora đột nhiên cúi gập người 90 độ và nói bằng tiếng Nhật:

"Rất xin lỗi, ta đã làm gián đoạn kế hoạch của ngươi và anh Jindai Kura, tất cả đều là lỗi của ta."

Khánh Trần tươi cười nói:

"Đừng vậy nữa. Hơn nữa nếu ngươi không hợp tác diễn kịch với ta, chỉ e mấy tiếng trước ta đã bị cuốn vào trận chiến rồi, có thể giúp ta kéo dài một trận đã là một hạnh phúc vô bờ rồi."

Lúc này, Jindai Kura hỏi:

"Không định đi sao, ta sợ đêm nay chúng sẽ đến giết ngươi đấy, ngươi không có năng lực chiến đấu."

Khánh Trần suy nghĩ một chút rồi nói:

"Bây giờ chỉ có một con đường có thể xuống núi, muốn đi lên cũng chỉ có một con đường duy nhất là lên đỉnh Everest, chúng ta còn có thể đi đâu nữa? Ta mới hỏi người Sherpa, thật ra có một con đường họ từng buôn bán thời xa xưa, nhưng con đường đó cũng cao 7.000 mét so với mực nước biển, cơ thể của ta không kham nổi."

Vào thời cổ đại, người Sherpa chở hàng hóa đến miền nam Tây Tạng để đổi lấy muối và các mặt hàng khác, họ đi bộ ở độ cao 7.000 mét mãi, sau đó tạo ra tuyến đường thương mại.

Khánh Trần chỉ nói một chút lại bắt đầu ho, hắn lấy tay che miệng, khi hạ tay xuống còn có những vết máu lấm tấm ở đó.

Hắn nhìn Jindai Kura:

"Tim và phổi của ta không thể chống đỡ được việc chạy bộ trên cao, nên ta không thể chạy được."

"Có vẻ như ngươi còn có sự chuẩn bị khác?"

Jindai Kura thắc mắc:

"Nếu ngươi không chạy, ngươi có thể sẽ chết."

Khánh Trần cười nói:

"Ta sẽ giành cho chúng một câu hỏi lựa chọn."

"Tùy ngươi."

Jindai Kura nói rồi quay người rời đi, thật không ngờ hắn lại chào hỏi với một nữ leo núi trẻ tuổi ngay trước mặt Jindai Sora, sau đó cùng đi vào lều của đối phương.

Khánh Trần liếc nhìn Jindai Sora, vẻ mặt nàng ấy rất bình tĩnh, dường như không thấy chuyện này có gì bất thường...

"Đối tượng tiếp cận khoa học cho buổi ghi hình tập bốn cũng đã xuất hiện rồi."

Hắn nhỏ giọng cảm khái.

...

Đếm ngược 126:00:00.

Màn đêm buông xuống, bên cạnh Quảng trường Thời đại ở New York.

Trên đỉnh tòa nhà của trụ sở tổ chức Future, phi thuyền hạng A được tạo thành từ ánh đèn neon ba chiều đang bay lượn trên bầu trời cao, trông không khác gì đồ thật.

Quảng trường Thời đại rất nhộn nhịp, có những màn hình lớn ngay trên mặt tiền của các tòa nhà cao tầng.

Đây là nơi giống với thế giới trong nhất, đầy lộng lẫy và ma mị.

Ở vùng biển ngay bên ngoài thành phố New York, một hòn đảo ẩn trong sương mù biển đang tiến đến với tốc độ 18 hải lý/giờ.

Zard đứng trên đỉnh Thanh Sơn Tuyệt Bích, nhìn ra thành phố phồn hoa nhất ở bờ biển phía Tây và thốt lên:

"Chà, đẹp quá".

Jinguji Maki có thể điều khiển đường đi của Kình Đảo, sau khi Jinguji Maki rời đi, Trịnh Viễn Đông lần nữa tiếp quản quyền quản lý.

Cũng giống như admin và mod của một diễn đàn vậy, Jinguji Maki là chủ đảo, và Trịnh Viễn Đông là phó chủ.

Sau khi Khánh Trần rời đảo, Kình Đảo đã đi thuyền về phía New York với tốc độ ổn định, trong suốt thời gian này, Trịnh Viễn Đông liên tục nhìn ra Thanh Sơn Tuyệt Bích, để tránh việc Kình Đảo va chạm với tàu trên biển.