Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1958: Cho Một Quả Táo




Một nghị sĩ nói:

“Thời gian làm việc!”

Hai mắt Khánh Trần sáng lên:

“Nào, nói cụ thể ra.”

“Dự thảo sửa đổi luật bảo hộ lao động vẫn luôn bị gác lại, chúng ta có thể lấy cái sẵn có ra dùng.”

Nghị sĩ này nói:

“Chỉ cần thành phố số 10 chúng ta đổi thời gian làm việc thành 8 tiếng, làm thêm giờ phải tính phí tăng ca, nhất định sẽ có nhiều người muốn tới, đặc biệt là lập trình viên!”

Có người nói:

“Nhưng các công ty vẫn sẽ yêu cầu họ làm thêm giờ mà.”

Vị nghị sĩ ấy nói tiếp:

“Việc này chúng ta khó mà tránh được, nhưng chúng ta có thể thành lập đội thanh tra lao động, bảo đảm phúc lợi xã hội và lương tăng ca cho họ!”

Khánh Trần cảm khái, bây giờ thành phố số 10 dùng thành phố khác để tôn mình lên đây mà.

Ở tất cả những thành phố khác, nhiều lập trình viên, công nhân hay những người làm trong các ngành kỹ thuật hở ra là phải làm việc hơn 14 tiếng đồng hồ, hơn nữa còn không được nhận lương tăng ca.

Tuy thành phố số 10 tạm thời chưa thể giải quyết vấn đề làm thêm giờ nhưng chỉ cần giải quyết được vấn đề lương tăng ca thì cũng đã tốt hơn dự luật của các thành phố khác rồi.

“Khánh Dã, cho vị nghị sĩ này một ly whisky, và thêm một quả táo nữa.”

Khánh Trần nói:

“Ninh tiên sinh, ngươi xác nhận dự luật này đi, biên soạn xong thì đưa cho ta xem. Còn các nghị sĩ khác bắt đầu viết bài thôi, seeding đang chờ đấy!”

Một nghị sĩ giơ tay, nói:

“Lần nữa giải quyết vấn đề nghỉ thai sản đi, cho dù dùng tử cung nhân tạo thì cũng không thể cướp đoạt quyền nghỉ thai sản của phụ nữ được!”

Khánh Trần:

“Tốt lắm, cho một quả táo!”

Lại có một vị nghị sĩ khác giơ tay lên:

“…”

Những chính sách hấp dẫn lần lượt được ra lò, tạo thành một loạt phương sách với uy lực cực lớn. Thậm chí điểm tốt của những chính sách này khiến đám nghị sĩ kia cảm thấy thành phố số 10 sẽ trở thành thiên đường, đồng thời cũng sẽ trở thành thành phố đáng sống nhất trong Liên Bang.

Khánh Trần giống như một kẻ không ham thích tiền tài, hắn nhân nhượng lợi ích một cách điên cuồng để thu hút người tài.

Các nghị sĩ không hiểu, nhưng đều cảm thấy chấn động.

Theo thiết tưởng ban đầu của họ, thành phố số 10 chỉ cần vận hành bình thường thì lượng dân cư đổ về đây cùng với việc tiêu thụ bất động sản trong vòng 10 năm tới đủ để Khánh Trần kiếm được số tiền tiêu cả trăm đời cũng không hết.

Kết quả Khánh Trần không buôn bán nhà đất, trái lại còn khăng khăng cho thuê nhà với giá rẻ.

Ngoài ra, Khánh Trần vậy mà cũng không có ý định đút túi nguồn thu của thành phố. Ngoại trừ duy trì chi phí quân sự và khoản chi tiêu cho cơ sở hạ tầng của thành phố số 10, toàn bộ nguồn thu đều đổ vào ngành giáo dục cũng như hỗ trợ nghiên cứu phát minh, thậm chí hắn còn định xây dựng đường cao tốc và tháp Vân Lưu giữa thành phố số 10 và thành phố số 18.

Một loạt chính sách này được tung lên mạng, ngay lập tức khiến cả Liên Bang xôn xao.

Tống Niểu Niểu đăng một clip ngắn tên là “Hoan nghênh mọi người đến thành phố số 10 định cư”, chỉ trong 2 tiếng ngắn ngủi đã có hơn hai triệu lượt bình luận, tất cả đều nói muốn di dân đến đó…

Trên mạng bỗng xuất hiện một hiện tượng rất lạ:

Jindai và Kashima: Bên ta đã bước đầu giành được thắng lợi trong cuộc chiến, đồng thời có ý định trừng phạt kinh tế với Khánh thị và Lý thị!

Khánh thị và Lý thị: Jindai, Kashima gây ra thảm họa, cấu kết với thế lực nước ngoài, cuộc chiến này phải tiến hành đến cùng! Hoàn toàn không có khả năng xoay chuyển!

Phóng viên chiến trường: Hai bên đều tổn thất nghiêm trọng.

Chỉ có thành phố số 10 một mình một kiểu: Xây dựng ngôi nhà mới xinh đẹp của chúng ta!

Lúc này, tổng thống cầm phương pháp quản lý nhà đất cho thuê giá rẻ mới ra lò đến:

“Ngươi xem, ưu thế lớn nhất của thành phố số 10 là gần như 3/4 nhà ở để không, cho dù cho thuê với mức giá thấp thì cũng có thể giúp thành phố có thêm một khoản thu nhập cực lớn.”

Khánh Trần liếc sơ qua rồi nói:

“Dữ liệu về phòng ốc ở trang thứ 4 và trang 36 không đồng nhất, khi các vị viết phương pháp quản lý tạm thời thì hãy cẩn thận một chút.”

Thiếu niên chỉ thuận miệng nói một câu nhưng lại khiến nhóm chính khách kinh hãi, họ nhìn nhau rồi mở phương pháp quản lý nhà đất cho thuê giá rẻ tạm thời trong tay ra xem, quả nhiên phát hiện dữ liệu không khớp...

Một cán bộ thuộc ủy ban thương nghiệp chịu trách nhiệm chỉnh lý dữ liệu toát mồ hôi:

“Bọn ta sẽ chỉnh sửa lại.”

Tổng thống Ninh Trí Viễn nhìn Khánh Trần với vẻ ngạc nhiên, đột nhiên hắn phát hiện nhân vật máu mặt của Khánh thị trước mặt mình không chỉ có được giá trị vũ lực cực cao trong truyền thuyết mà còn sở hữu bộ não đáng kinh ngạc.

Hắn bắt đầu nghĩ lại những sách lược mà Khánh Trần quyết định hiện nay, rồi giật mình nhận ra mục tiêu cuối cùng của đối phương khi muốn thu hút nhân tài đến đây là gì.

Mưu đồ quá nhiều!