Vào những lúc này, phải có người dùng phương pháp mạnh để ổn định trật tự.
Hội phụ huynh đã làm đúng như vậy.
Khánh Trần và Lý Thúc Đồng đang cùng nhau ngồi trên nóc một tòa nhà cao tầng.
"Chúng ta không có cơ hội can thiệp vào cuộc chiến tranh phương Bắc, dù chúng ta có nghĩ về nó như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể làm gì được."
Lý Thúc Đồng nói:
"Những gì chúng ta phải làm bây giờ chỉ là những gì chúng ta được giao, trong thảm họa ở thành phố số 10 ngươi đã làm rất tốt rồi. Có thể ngươi sẽ nghĩ nó chưa đủ tốt, nhưng theo ta ngươi chỉ mới 17 tuổi, ít nhất theo hiểu biết của ta, không có một cậu thiếu niên 17 tuổi nào có thể được như ngươi."
"Hai tháng nữa là đủ 18 tuổi rồi."
Khánh Trần thở dài.
"Vẫn còn rất trẻ mà."
Lý Thúc Đồng cười nói.
"Sư phụ, đem trồng Jindai Unsou vào khu cấm kỵ số 002, lẽ nào không tạo ra được quy định mới sao, làm như vậy có hơi mạo hiểm không."
Khánh Trần nghĩ một lúc rồi nói:
"Nghe nói rằng khu cấm kỵ số 127 là khu đất riêng của tập đoàn Kashima, trong đó có trồng một số sản vật phong phú, nếu không trồng ở khu cấm kỵ số 127 cũng được."
Đây cũng giống như việc các Kỵ Sĩ khi xưa từng phá hủy khu cấm kỵ số 10 vậy.
Khánh Trần vẫn cảm thấy làm như vậy đáng tin cậy hơn.
Lý Thúc Đồng cười nói:
"Khu cấm kỵ số 001 và số 002 khác nhau đấy, ở đó có quy tắc mới hay không thì phải được các ông già biểu quyết mới được. Nếu không, quy tắc ở khu cấm kỵ số 002 đã sớm có hàng trăm điều rồi."
Khánh Trần sửng sốt một chút, hình như là như thế thật, dưới tán cây Thế giới có hàng trăm bia mộ, nhưng ở đó chỉ có hơn mười quy tắc.
"Mấy ông già có thể tự quyết định quy tắc sao? Qua loa vậy sao."
Khánh Trần thắc mắc.
"Số 001 cũng vậy."
Lý Thúc Đồng nói:
"Vấn đề này có thể liên quan đến một vật cấm kỵ, hoặc cũng có thể liên quan đến sự cho phép đặc biệt của Thần Minh, tóm lại, hai khu cấm kỵ này rất đặc biệt. Cho nên nếu Kỵ Sĩ giết những nhân vật quan trọng đều là nhân lúc tòa án cấm kỵ chưa đến rồi mang theo xác chết chạy mất, dù sao bọn họ cũng không dám thu nhận trong khu cấm kỵ số 002, bọn họ có mấy cái mạng cũng không đủ cho mấy ông già chơi."
Khánh Trần từng nghe anh trai nói rằng tòa án cấm kỵ muốn thu nhận vườn trà, nhưng kết quả vẫn mãi không dám đi.
Lúc mới xuyên không, hắn còn cho rằng tòa án cấm kỵ giống như một quy tắc, thu nhận bất cứ ai mà nó muốn, nhưng bây giờ có vẻ như những đối tượng được thu nhận cũng có chọn lọc.
Khó quá thì thôi chúng ta không thu nhận nữa vậy.
Khánh Trần nhìn bức tường thành ở đằng xa, Jindai Senaka đã chết, nhưng tòa án cấm kỵ không hề xuất hiện, 80% là đã bị bão kim loại chắn ở ngoài thành phố rồi.
"Lần này ta lại thu được một vật cấm kỵ."
Khánh Trần nói:
"Hiện tại vẫn chưa hoàn thành cuộc tìm kiếm trên toàn thành phố, đến khi hoàn thành rồi ta sẽ có thể tìm thấy vị trí của Thử Vương, vật cấm kỵ ACE-022 Nghĩ Hậu đó dường như rất hữu dụng, vật cấm kỵ ACE-039 ngoài Tam Giới, có lẽ vẫn đang trong thành phố này nhỉ?"
Mắt Khánh Trần sáng lên, có lẽ nó nằm ngay bên dưới tòa cao ốc Phi Điểu nơi Thử Vương xuất hiện sớm nhất!
Nếu mang nó lên sẽ có thể miễn trừ tất cả phán định của vật cấm kỵ, món đồ này có lẽ mới chính là thu hoạch lớn nhất mà Khánh Trần có được trên phương diện sức chiến đấu cá nhân!
…
Nếu hắn không đoán sai thì vật cấm kỵ ACE-039 Ngoài Tam giới vẫn luôn ở trên thi thể của Jindai Senaka, nhằm mục đích che chắn sự phán định của Tòa án cấm kỵ.
Vật cấm kỵ này cực kỳ quan trọng, nó có thể vô hiệu hóa nhiều vật cấm kỵ khác.
Có thứ này trong tay, dù Khánh Hạnh muốn sắp xếp vận rủi cho hắn cũng không được, tuy rằng Khánh Hạnh giờ đã là người một nhà.
Có thứ này trong tay, dù hắn dùng dao mổ của chuyên gia tâm lý chém người khác thì hắn cũng sẽ không bị thương.
Có thứ này trong tay, hắn có thể ca hát trước mặt Kẻ tán tụng săn giết, trừng Kẻ chứng kiến giết chóc, chà, tùy hứng thế đấy.
Nhưng quan trọng nhất là bên Bắc Mỹ còn có vô số vật cấm kỵ thần bí khác.
Tình hình cuộc chiến đấu giữa hai bên hết sức căng thẳng, một núi không thể có hai hổ, khi Khánh Trần chưa biết được đối phương có vật cấm kỵ gì trong tay thì mang theo vật cấm kỵ ACE-039 Ngoài Tam giới bên người có thể bảo vệ tính mạng trong thời khắc quan trọng!
Trời mới biết bên kia có vật cấm kỵ gì?
Lý Thúc Đồng nhìn Khánh Trần:
“Điều kiện thu dụng của vật cấm kỵ Ngoài Tam giới này là gì?”
Khánh Trần nói:
“Theo tư liệu của tổ chức tình báo Hồ thị, điều kiện thu dụng của Ngoài Tam giới là khi mang nó không thể sát sinh, một khi sát sinh sẽ mất quyền vô hiệu hóa vật cấm kỵ.”
“Có lẽ thứ này không phù hợp với ngươi lắm.”
Lý Thúc Đồng nói.
Hắn biết, đồ đệ của mình bước lên vị trí này rồi, không giết người là điều hết sức khó khăn.
---
Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc:
👾ĐỐI TƯỢNG HẸN HÒ CỦA TA LÀ THẦN MINH CHI NỮ (BẢN DỊCH): Hài hước, dị năng, đô thị, trang bức…👾